Truyện tranh >> Ma Thiên Ký >>Chương 748: Uy lực của Thiên Tượng

Ma Thiên Ký - Chương 748: Uy lực của Thiên Tượng


Dịch giả: Yến Trì Ngộ
Ma Thiên Ký - Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu
Người dịch: Yến Trì Ngộ
***************************************************************
Sa Thông Thiên lúc này, sắc mặt xám như tro tàn, thần thức tựa như cũng có chút hốt hoảng, phải nhờ hai tên đệ tử Thiên Kiếm Phong nâng mới gắng gượng đứng lên được.
“Đa tạ.” Liễu Minh ôm quyền, nói một câu xong liền quay người nhảy xuống lôi đài rồi rời đi.
Đám người vây xem xung quanh cuống quít nhường lối, chấp sự trung niên vận áo bào trắng nhìn theo bóng Liễu Minh, trong mắt y lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ.
Một canh giờ sau, một luồng sáng màu đen đáp xuống đỉnh Lạc U Phong, bóng đen chợt lóe, tiếp đó thân hình Liễu Minh từ trong hiện ra.
Trước đại điện trên đỉnh Lạc U Phong, hai tên đệ tử vận y phục màu đen, gương mặt lạ lẫm đang đứng nhìn thấy Liễu Minh đi tới liền vội vã nghênh tiếp.
“Vị sư huynh này giá lâm Lạc U Phong, không biết có chỗ nào cần hỗ trợ?” Hai người tuy không biết Liễu Minh nhưng mà linh áp mà Liễu Minh phát ra hiển nhiên không thua tu sĩ Hóa Tinh kỳ nên hai người tất nhiên cảm giác được ngay nên mới cung kính nói.
Liễu Minh sờ sờ mũi, khóe miệng nở nụ cười gượng gạo.
Hắn thân là đệ tử Lạc U Phong nhưng đại bộ phận thời gian là tu luyện kéo dài ở bên ngoài nên đệ tử thủ vệ kia không biết cũng không có gì kỳ quái.
“Tại hạ Liễu Minh, cũng là đệ tử Lạc U Phong, hôm nay có việc đặc biệt đến bái kiến sư tôn chưởng tọa.” Liễu Minh nhún vai, lập tức nói ra thân phận của mình
“Thì ra là Liễu sư huynh, đã nghe đồn danh tiếng sư huynh từ lâu, hạnh ngộ, hạnh ngộ! Chúng ta là đệ tử được Lạc U Phong cắt cử thay phiên thủ vệ cách đây không lâu.” Hai đệ tử thủ vệ nghe thế, mặt lộ vẻ ngạc nhiên, tức thì vội vã thi lễ với Liễu Minh đồng thời liên tục âm thầm dò xét Liễu Minh.
Liễu Minh đáp lễ lại rồi lại hỏi thăm sư tôn Âm Cửu Linh.
“Sư huynh thật đến không đúng lúc, chưởng tọa đại nhân mấy tháng trước bỗng nhiên tuyên bố bế quan tu luyện, tính đến hôm nay thì khả năng còn phải đợi thời gian nửa tháng nữa mới xuất quan.” Một trong số hai tên thủ vệ khách khí đáp.
“Ồ, như vậy à. Đã như thế thì sau nửa tháng ta lại tới bái phỏng sư tôn.” Liễu Minh nhíu mày, xem ra hắn trở về lúc này có chút không trùng hợp, lúc này bèn cáo từ ngay rồi rời khỏi đỉnh núi.
“Hắn chính là Liễu sư huynh trong lời đồn a, nghe nói hắn vốn không phải do trưởng lão nội môn nhìn trúng mà là thông qua khảo thí Hư Linh tháp mà tiến vào nội môn đó.”
“Nghe nói vị Liễu sư huynh này có thực lực kinh người, từng vì chưởng tọa Âm Cửu Linh mà lập nhiều đại công do đó được thu làm đệ tử thân truyền, sau đấy không lâu liền tiến cấp Hóa Tinh kỳ. Có điều nghe nói hơn hai mươi năm gần đây đều đi tu luyện bên ngoài, không biết trình độ hiện tại đến đâu rồi.”
Hai tên đệ tử thủ vệ chụm đầu ghé tại nhỏ giọng trò chuyện với nhau đôi câu sau liền thu liễm tâm thần, tiếp tục công việc thủ vệ đại điện.
Dù danh tiếng Liễu Minh, một đệ tử nội môn lớn như thế, nhưng đệ tử ngoại môn vẫn phải dựa vào công việc luân phiên để kiếm lấy điểm cống hiến như bọn họ thì tuy trong lòng rất hâm mộ nhưng đồng thời cũng là thứ quá xa vời nên cũng sẽ chẳng có ý gì khác.


Liễu Minh mang chút buồn bực rời khỏi đỉnh Lạc U, chỉ chốc lát liền về trong động phủ của mình.
Cửa đá chậm rãi mở, mọi thứ trong động phủ vẫn như cũ, chẳng có chút thay đổi nào.
Có thì chỉ là nhiều năm bỏ không như thế, khắp nơi trên mặt đất đều có một lớp bụi phủ lên.
Hắn khẽ thở dài một tiếng rồi cân nhắc một chút liền vỗ túi da bên hông, gọi Hạt Nhi và Phi Nhi ra, dặn chúng cẩn thận quét dọn nơi này sau đấy liền đi vào phỏng ngủ, nằm trên giường ngáy o o…
Đi lại liên tục rồi thi đấu với Sa Thông Thiên một trận khiến tinh thần hắn có chút mỏi mệt.
Một đêm an tĩnh.
Sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Minh thức dậy chợt cảm thấy tinh thần vô cùng phấn chấn.
Tính từ giờ thì còn nửa tháng nữa Âm Cửu Linh mới xuất quan, trong khoảng thời gian tất nhiên hắn cũng không thể nhàn rỗi ngồi không.
Sau khi cân nhắc một chút, hắn liền đi vào trong mật thất, thần niệm hơi động động, tức thì hắn lại tiến nhập vào bên trong không gian thần bí.
Từ khi trợ giúp hắn phong ấn Cửu Thiên Thần Lôi, trong những ngày gần đây chưa từng xuất hiện lại lần nào.
Đối với sự xuất quỷ nhập thần của La Hầu, Liễu Minh cũng coi như thói quen nên cũng không có suy nghĩ nhiều lắm.
Hắn chậm rãi đi đến trước Hồn Thiên Bia, duỗi bàn tay áp lên mặt bia, tinh thần lực theo đó liên tục đưa vào trong bia.
Cảnh vật xung quanh bỗng nhiên mờ đi rồi Liễu Minh lập tức xuất hiện giữa một vùng núi rừng hoang vắng lúc trời đêm, xa xa phía sau hắn có một bóng người như tia điện màu tím bắn thẳng tới hắn.
Hắn thấy vậy tức khắc kết kiếm quyết, một luồng sáng chói mắt màu vàng kim cuộn ra rồi nâng người hắn lên, nhắm phía xa xa vội vã bay đi.
Hắn đột nhiên lại bắt đầu mô phỏng lại cảnh bị Lôi Yêu đuổi giết ở Nam Hoang, có điều là sắc trời bất ngờ lại biến thành trời đêm tối đen như mực.
Chỉ thấy sau lưng có những tia sáng đỏ lẫn tiếng sấm đột nhiên mãnh liệt hơn, tức thì tốc độ của Lôi Yêu tăng nhanh hơn hẳn.
Pháp lực của Liễu Minh điên cuồng, ào ạt chảy vào trong Hư Không kiếm, độn tốc của hắn lập tức nhanh thêm không ít, nhưng không có nhục sí màu bạc do Thú Giáp Quyết biến ra nên dù hắn đã tiến cấp Hóa Tinh hậu kỳ thì tốc độ so với Lôi Yêu vẫn còn kém rất xa.
Nhưng hắn cũng đã tính trước, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, từng luồng pháp lực tinh thuần nối nhau bắn vào trong đường cầu vồng màu vàng kim đang bao bọc bản thân.
"Phốc" một tiếng.
Ánh sáng vàng kim vừa hiện dưới chân hắn, bóng kiếm cực lớn liền hiện ra, chỉ sau một khắc, mặt ngoài bóng kiếm bỗng tỏa ra một vầng sáng màu trắng, vầng sáng sau khi quay tròn rồi ngưng tụ liền biến thành một tia sáng màu trắng nhạt, đồng thời lập tức bắt đầu quay cuồng.

Đúng là Tinh Từ chi lực mà chỉ Hư Không kiếm của hắn mới có.
Một khắc sau, bầu trời trông đen như mực kia hình như có mấy ngôi sao bỗng nhiên ngời sáng, tiếp đó bốn phía quanh bóng kiếm khổng lồ lại thấy những điểm sáng màu ngà sữa từ trên trời đáp xuống. Thanh Nguyên Linh phi kiếm nhờ Tinh Từ chi lực mà cùng với mấy ngôi sao ở gần nhất sinh ra một loại cảm ứng huyền diệu nào đó, từ đó dẫn dắt đại lượng tinh quang hạ xuống.
*Tinh từ chi lực: Lực lượng từ ngôi sao, tinh quang: ánh sao.
Giữa bầu trời đêm, những ngôi sao không ngừng đưa ánh sáng chói lóa xuống, nhao nhao rơi vào chỗ cạnh bóng kiếm khổng lồ.
Tinh quang, vốn là thứ vô hình nhưng ánh sáng rơi xuống quanh phi kiếm và phi kiếm tựa như sinh ra cảm ứng, từng điểm sáng rực rõ không ngừng hội tụ dưới chân Liễu Minh khiến cho bóng kiếm khổng lồ đột nhiên sáng chói gấp đôi so với lúc trước.
Trong đường cầu vồng màu vàng kim do Liễu Minh biến thành tức thì có thêm những điểm sáng chói lóa màu trắng, đồng thời tốc độ của Liễu Minh thoáng chốc tăng vọt gấp bội khiến khoảng cách với Lôi Yêu ở sau lưng được kéo dài thêm một quãng xa.
Lôi Yêu ở phía sau dù gào thét không ngừng nhưng gã cũng chỉ chỉ thế nhìn đường cầu vồng phía trước cách gã càng lúc càng xa.
"Phù phù" một tiếng.
Chỉ một lúc sau, một hồ nước cực lớn xuất hiện trước mắt Liễu Minh.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, đường cầu vồng màu vàng kim bỗng nhiên đổi hướng, nhanh chóng đâm thẳng xuống chỗ hồ nước.
Chỉ một lát sau Lôi Yêu cũng đã đến bờ hồ, sau khi giận dữ gầm lên, gã cũng khống chế lôi điện chui vào trong hồ nước.
Lúc này Liễu Minh đã thu thuật ngự kiếm phi hành đồng thời thôi động pháp lực trong người, điều động Thú Giáp quyết.
Kết quả linh khi sau lưng hắn bành trướng, “Phốc” một tiếng, một đôi nhục sí màu bạc vươn ra, vô số phù văn màu bạc ở trên cánh chớp động lấp lóe.
Đôi nhục sí này vừa mới tiếp xúc với nước hồ thì trên cánh đột nhiên có những tia sáng màu lamtỏa sáng chói lòa, mặt ngoài đôi cánh tức thì có từng tầng hơi nước mịt mờ màu lam chậm rãi hiện ra, tiếp đấy hơi nước tỏa sáng màu lam này nhanh chóng ngưng kết thành vô số những cây gai băng, phía trên đôi nhục sí thình lình có từng đám lông vũ màu lam bao phủ.
Đôi cánh bạc lại biến thành đôi cánh chim màu lam.
Liễu Minh đưa một tay bấm niệm pháp quyết, cánh chim màu lam nhẹ nhàng lướt một cái, nước hồ quanh đó vô thanh vô tức tách ra hai bên khiến hắn không cảm giác được chút lực cản nào nữa.
Tiếp đó ánh sáng màu lam lóe lên, Liễu Minh liền hóa thành một cái bóng mờ mờ màu lam, nhoáng cái đã vọt đi thêm trăm trượng, đồng thời hắn cũng không phút nào ngừng việc dùng độn tốc kinh người mà tiếp tục bắn vọt đi trong hồ nước.
Trên mặt hồ, Lôi Yêu biến sắc, hiển nhiên gã không nghĩ đến việc Liễu Minh có có thần thông khống thủy đến bực này.
*khống thủy: Khống chế nước.
Nhục sí màu bạc dù sao cũng là do Bát Túc Hải Yêu biến ảo thành mà con Bát Túc Hải Yêu này với tư cách là thánh thú của Hải tộc, sau khi trưởng thành thì bản lĩnh khống thủy tự nhiên chẳng phải chuyện đùa, nhất là sau khi nó hấp thụ tinh huyết Thiên Yêu về sau thì thần thông này lại còn tăng gấp hơn mười lần.

Thế nên sau khi Liễu Minh thi triển Thú Giáp quyết, biến ảo ra hai cánh đồng thời lại để nó nằm trong nước thì có thể dễ dàng nắm giữ đại đa phần thủy thuộc tính, mặc dù hắn không hề thi triển ngự kiếm thuật thì tốc độ cũng không kém chút nào so với khi mượn nhờ Tinh Thần chi lực lúc trước.
Không kể Tinh Từ chi lực của Hư Không Kiếm hay là khả năng điều khiển thủy nguyên khí của Thú Giáp quyết đều là những thứ mà trong những năm gần đây hắn đã tôi luyện vô số lần trong ảo cảnh, dần dần mà tìm ra thần thông kinh người này.
Nếu bây giờ hắn đụng phải Lôi Yêu ngày trước, dù không địch lại nhưng muốn thoát thân rời đi thì cũng phải việc quá khó khăn nữa.
Điểm đáng tiếc duy nhất chính là việc thi triển hai thần thông này đều có những giới hạn nhất định.
Thần thông Tinh Từ chi lực thì cần thời gian ban đêm, trên trời có sao mới có thể mượn nhờ Tinh Quang chi lực, còn việc hóa ra nhục sí khống thủy thì cần phải ở nơi sông hồ thì mới có thể phát huy được tối đa uy lực.
Đúng lúc này, trong mắt Lôi Yêu ở phía sau có những tia máu nhạt màu tím nổi lên, tức thì gã há miệng phun mạnh ra một đám tinh huyết.
Một tia máu đột nhiên bao bọc Lôi Yêu vào bên trong, tốc độ của gã lập tức nhanh hơn phân nửa, điên cuồng chớp động mấy cái nhắm thẳng hướng Liễu Minh mà truy đuổi.
Trong mắt Liễu Minh hiện lên nét dị thường, cánh chim màu lam ở sau lưng nhoáng cái liền thu vào trong người, bọt nước vừa bắn tung ra, hắn liền từ trong hồ xông ra, ngừng ở giữa không trung đồng thời xoay người lại.
Kết quả một lát sau, một tiếng sét từ mặt hồ phía sau vừa vang lên, tức thì một luồng sáng màu máu cũng từ đó xông ra, chính là Lôi Yêu mặt mũi tràn ngập vẻ dữ dằn.
Gã vừa thấy Liễu Minh đang đứng bất động tại chỗ liền điên cuồng cười lớn một tiếng, không nhìn thấy động tác chỉ thấy ánh sáng màu máu trên người gã đột nhiên tản ra đồng thời một tầng ánh sáng tím bao bọc quanh hắn, lập tức linh áp khủng bố của Thiên Tượng cảnh không hề có chút che giấu, lan tỏa ra ngoài.
Không khí xung quanh dường như lập tức ngưng đọng, bầu trời trên đỉnh đầu trông như biến thành một ngọn núi lớn, đè ép thẳng xuống dưới.
Linh áp tràn ngập như thế đến tu sĩ Chân Đan trung kỳ cũng không cách nào đỡ nổi, tâm thần dưới sự áp chế đó chỉ e thần thông pháp thuật nào cũng bị hạn chế đi nhiều.
Liễu Minh trực tiếp đón đỡ luồng linh áp này, sắc mặt cũng đại biến, nhưng tinh thần lực cường đại lập tức tuôn ra, thân hình sau khi lung lay hai cái, không ngờ hắn lại có thể gắng gượng trấn định thân hình, đứng vững lại được.
Lúc này, Lôi Yêu tỏa ra khí tức càng lúc càng khủng bố, lôi quang màu tím liên tiếp, không ngừng nghỉ hội tụ quanh thân gã, một khắc sau, cánh tay gã khẽ động nhắm phía đối điện đánh một một trảo vào không trung.
"Ầm" một tiếng.
Trên đầu Liễu Minh, lôi điện đan vào nhau, một cự chưởng lớn vài mẫu, thế như chống trời thình lình được ngưng tụ ra, đồng thời theo một tràng những tiếng véo véo, nó nhắm phía dưới mà đè xuống.
Đối mặt với cự chưởng lôi điện khí thế như muốn chống trời tắt nắng này, Liễu Minh cơ bản không có chỗ mà né tránh, nhưng dường như hắn cũng chẳng có ý né tránh mà há miệng phun ra một thanh phi kiếm màu vàng kim, ngón tay hắn điểm một cái vào không trung, thanh kiếm lập tức đón gió hóa lớn mấy chục trượng.
"Trảm!"
Liễu Minh hét lớn một tiếng đồng thời quán chú tất cả pháp lực vào trong cự kiếm màu vàng kim, nhắm thẳng cự chưởng khổng lồ màu tím bằng lôi điện kia mà hung hăng chém tới.


Ma Thiên Ký - Chương 748: Uy lực của Thiên Tượng