Truyện tranh >> Ma Thiên Ký >>Chương 503: Thu Hoạch

Ma Thiên Ký - Chương 503: Thu Hoạch


Dịch giả: khangvan
Biên: aiemk46nhat2
Hai người Liễu Minh nhìn nhau, liền thuật lại ngắn gọn quá trình đánh chết Hỏa linh vương. Giang Trọng không khỏi khẽ vuốt cằm, lộ ra vài phần tán thưởng, nói:
“Thí luyện nhập môn đã xong, trong hàng ngũ đệ tử mới nhập môn các ngươi cũng có thể được coi là có chút nổi tiếng, chắc hẳn hai ngươi cũng biết, hai năm nữa chính là thời gian thi đấu mười năm một lần, thực lực các ngươi cũng không tầm thường, nếu hai năm tới tiếp tục cố gắng đạt được thứ hạng cao trong thi đấu, thậm chí lọt vào mười hạng đầu, thì không những được tông môn khen thưởng rất nhiều, lại còn có khả năng được một vị trưởng tọa nhìn trúng, trực tiếp thu làm đệ tử nội môn.” Sắc mặt Giang Trọng vui vẻ, đồng thời dặn dò.
Hai người Liễu Minh tự nhiên gật đầu liên tục vâng dạ.
“Tốt rồi, các ngươi cũng về nghỉ ngơi đi.” Giang Trọng thỏa mãn gật đầu, sau đó phất tay, đuổi hai người đi khỏi.
Liễu Minh và Tàng Huyền bái biệt viện chủ liền quay người ra khỏi đại điện của Phiêu Hồng Viện, sau đó hàn huyên với nhau vài câu tại cửa viện, rồi ai nấy đều bay lên không rời đi.
Sau thời gian một chén trà, Liễu Minh đã quay về tới động phủ của mình.
Vừa mới vào trong động phủ, hắn liền lập tức tiến vào trong mật thất, tâm niệm vừa động, vỗ tay vào Dưỡng Hồn Đại bên hông, một luồng hắc khí mang theo tiếng rít cuốn ra, đảo mắt một cái liền biến thành một con bò cạp màu bạc cỡ bàn tay, xung quanh là sương mù vờn quanh.
Liễu Minh dùng thần thức câu thông với nó, sau đó khí tức của cốt hạt liền tuôn ra.
Lục diễm trong mắt cốt hạt lóe lên, sương mù màu đen cuồn cuộn bên ngoài cơ thể, lập tức một luồng khí tức cường đại đập vào mặt hắn, luồng khí tức này khiến cho thiên địa linh khí trong mật thất chấn động kịch liệt, khiến cho lòng hắn khá vui vẻ.
Từ khí tức của cốt hạt thì có thể nhận thấy nó đã có tu vi Ngưng Dịch hậu kỳ.
Cốt hạt tựa hồ cũng muốn khoe khoang với Liễu Minh một chút, đột nhiên bên ngoài thân thể màu bạc của nó phát ra những tia sáng chói mắt, thoáng một cái nó liền biến lớn đến hơn mười trượng, như thể muốn làm cho mật thất này nứt ra vậy. Tia sáng chói mắt thu lại, trong khoảnh khắc, nó lại biến nhỏ lại chỉ còn cỡ vài tấc, nhẹ nhàng nhảy lên vai của Liễu Minh, vô cùng thân mật mà dùng đôi càng chạm vào cổ hắn, rồi sau đó lại lắc mình trở lại chỗ cũ, khôi phục lại kích cỡ của mình.
Nhưng đôi càng của nó đột nhiên vung lên, điên cuồng phóng lớn gấp mấy lần, mặt ngoài ngân quang lóng lánh, tựa hồ còn được khắc một chút phù văn màu đen, đập mạnh xuống.
“Oanh” một tiếng, một đạo hắc quang lóe lên, mặt đất của mật thất nhìn như rất cứng rắn, không ngờ lại xuất hiện một cái khe hở nhỏ dài.
Liễu Minh thấy vậy thì trong mắt hiện ra một tia dị sắc, lúc này liền ra lệnh cho cốt hạt đứng yên, tay áo của mình rung lên, một đạo phong nhận màu xanh bắn ra, lóe lên liền chém lên người của cốt hạt.
“Phanh” một tiếng, phong nhận bắn ngược trở lại, mà trên lưng của cốt hạt lại không lưu lại một vết gì.
Liễu Minh vô cùng vui vẻ, hiển nhiên là cốt hạt sau khi tiến hóa, độ cứng rắn của thân thể lại bạo tăng, ít nhất phải gấp hai lần trở lên.


Trong miệng của cốt hạt cũng phát ra tiếng cười khanh khách, lần nữa lại nhảy lên đầu vai của Liễu Minh.
“Ngươi có bổn sự gì mới, cứ thi triển hết ra đi.” Liễu Minh nhẹ nhàng vuốt đôi càng của cốt hạt, cười khẽ nói.
Lúc này, cốt hạt hiển nhiên đã có linh trí của hài đồng mười một mười hai tuổi, có thể lập tức hiểu được lời nói của Liễu Minh mà không cần thông qua thần niệm như lúc trước. Nó đập hai cái càng vào nhau vài cái, phát ra âm thanh “loảng xoảng”, rồi lại nhảy xuống chui vào trong mặt đất.
Sau một khắc, trong một góc của mật thất, hắc khí cuồn cuộn tuôn ra, cốt hạt yên lặng hiện ra, há miệng phun ra một đoàn thi diễm to cỡ nắm tay vào vách tường đối diện.
Một màn diễn ra khiến cho Liễu Minh giật mình!
Cấm chế trên thạch bích khi vừa tiếp xúc với thi diễm, trong khoảnh khắc liền tán loạn biến mất, mà thạch bích phía sau vô thanh vô tức bị hòa tan một lỗ thủng bằng nắm tay, dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ hòa tan đang lan ra.
Lông mày Liễu Minh nhíu lại, thân hình mơ hồ, sau đó liền xuất hiện trong góc mật thất, đánh giá thạch bích gần đó.
Từng sợi khói độc màu đen đang chậm rãi chuyển động tại rìa lỗ thủng, khói độc vừa tiếp xúc, thạch bích màu đen vốn cứng rắn dị thường, liền bị hủ hóa biến thành một tia khói đen rồi biến mất.
Sau một lát thì khói độc rút cuộc tiêu tán gần hết, mà thạch bích trong mật thất tức thì xuất hiện một lỗ thủng cỡ nửa trượng.
“Không tệ.” Liễu Minh thấy vậy, không khỏi khen ngợi cốt hạt một câu.
Hiện tại cốt hạt có thể phun ra khói độc lợi hại như vậy, rõ ràng mạnh hơn trước kia gấp mấy lần.
Cốt hạt đang nằm sấp trên mặt đất, nghe Liễu Minh khen ngợi thì càng tỏ ra hưng phấn, móc câu sau lưng nhẹ nhàng lắc lư một cái, bỗng nhiên một đoàn ánh sáng tử sắc bắn ra, vậy mà chỉ có thể nhìn thấy một mảnh mơ hồ mà thôi.
Tiếp theo, móc câu khẽ động, âm thanh “Xùy xùy” vang lên!
Liễu Minh chỉ cảm thấy mặt đất gần đó có hư ảnh nhàn nhạt lóe lên, phạm vi hơn một trượng trên mặt đất liền hiện ra vô số lỗ kim nhỏ, hầu như trải rộng trên mỗi tấc trên đó vậy.
Lúc này thì hắn thật sự chấn động.
Dùng nhãn lực của hắn vậy mà căn bản không thể nhìn rõ công kích trên móc câu của cốt hạt, có thể thấy được tốc độ của nó quá nhanh, mà thêm một điều nữa là móc câu đã biến hình, khiến cho công kích trở nên gần như là ẩn hình.
“Tốt, tới đây.”

Đang lúc cốt hạt vung vẩy móc câu muốn đâm về phía thạch bích thì Liễu Minh vội vàng phất tay ngăn cản hành động của nó.
Cái móc câu này sau khi tinh hóa thì có uy lực cực lớn, nếu cứ để cho cốt hạt thi triển thì chỉ sợ cả gian mật thất này cũng bị phá hủy nghiêm trọng.
Cốt hạt nghe vậy thì liền lắc lư một cái, sau đó liền xuất hiện trên vai của Liễu Minh, bập bẹ kêu lên một tiếng “Chủ nhân.”
“Ta hỏi ngươi, lần này sau khi tỉnh dậy, ngoại trừ những bổn sự vừa rồi thì còn có thần thông mới nào không?” Tâm niệm Liễu Minh sau khi suy nghĩ một chút rồi hỏi một câu.
Cốt hạt nghe vậy thì lúc này liền dùng thanh âm mềm mại của nữ đồng, bập bẹ tường thuật lại.
Nguyên lại ngày đó đối chiến với đầu lâu của cự ma, cốt hạt nuốt vào đại lượng đầu lâu và một ít tinh thể màu tím kia, sau khi ngủ say rồi biến dị, không chỉ linh trí tăng cao mà còn thu được một ít năng lực quỷ dị của cự ma.
Ví dụ như lần này, trong đường hầm của Tiểu Viêm giới, nó có thể mơ hồ cảm ứng được vị trí của viên đan dược màu bạc, mà đó cũng chỉ là một loại năng lực mà thôi.
Về phần năng lực khác, cốt hạt tuy rằng mơ hồ có thể cảm giác được còn có hai ba loại khác, nhưng lại không biết thi triển thế nào và hiệu dụng thật sự của nó, chỉ có thể đợi sau này chậm rãi thực hành thôi.
“Đúng rồi, chủ…Người, ta…Tựa hồ còn chiếm được một ít…ký ức của cự ma, chẳng qua là…Chúng vô cùng vụn vặt, ta mới thức dậy…Không lâu, còn…không thể xâu chuỗi lại…” Âm thanh bập bẹ của nữ đồng tiếp tục vang lên.
Ký ức của cự ma!
Liễu Minh nao nao, việc cự ma và việc ma hóa, tuy rằng La Hầu đã giải thích qua một chút, nhưng trong lòng hắn vẫn tương đối tò mò.
“Ngươi tỉnh dậy không lâu, vẫn còn phải nghỉ ngơi thêm một chút, còn về phần ký ức của cự ma, ngươi nhớ ra cái gì thì báo cho ta.”
“Vâng…vâng, chủ…nhân.” Cốt hạt hàm hồ trả lời.
Liễu Minh gật đầu, vỗ bên hông, thân hình cốt hạt mơ hồ một cái, lại hóa thành một đoàn sương mù màu đen, như một cơn gió chui vào trong Dưỡng Hồn Đại.
Sau lần biến dị này, thực lực của cốt hạt tăng mạnh, nhu cầu về âm khí cũng hơn xa lúc trước, lúc này Dưỡng Hồn Đại đã không phù hợp nữa, nhất định phải đổi thêm cái khác cao cấp hơn rồi.
Liễu Minh lại dùng thần thức quét qua cái túi da bên hông khác, chứa Phi Lâu Cửu Anh, phát hiện ma đầu này vẫn đang trong trạng thái ngủ say.
Hắn suy nghĩ một chút, sau đó liền lấy chiếc hộp ngọc chứa viên đan dược màu bạc kia ra khỏi Tu Di Loa, nhẹ nhàng xé tấm phù lục phía trên đi, rồi mở nắp hộp ra.

Lúc này quang mang ba màu lóe lên, viên đan dược được đăng diễm ba màu bao bọc, một lần nữa xuất hiện trước mắt Liễu Minh.
Ngày đó tại Tiểu Viêm Giới, hắn chỉ nhìn thoáng qua một chút, sau đó liền thu nó lại, bây giờ trở về mật thất, tự nhiên muốn nghiên cứu một phen tỉ mỉ.
Đan dược trong đăng diễm ba màu, chậm rãi chuyển động liên tục, mà ba màu đan văn tức thì cũng vặn vẹo không ngừng, giống như vật còn sống vậy.
Liễu Minh duỗi hai ngón tay ra, nhẹ nhàng đụng vào đăng diễm, lập tức từ đó truyền lại một cảm giác ấm áp và mềm mại. Hắn dùng sức một chút, kẹp lại thì trong đó mơ hồ liền truyền ra một luồng man lực.
Lông mày Liễu Minh cau lại, tăng thêm một chút sức lực vào ngón tay, mà kháng lực bên trong đăng diễm tựa hồ cũng tăng lên, sau một phen thử nghiệm như vậy lại không biết trong đó như thế nào, đúng là rất quỷ dị.
Hàn quang trong mắt lóe lên, hắn liền phóng ra tinh thần lực cường đại, đồng dạng cũng bị đăng diễm ba màu ngăn lại, không thể thăm dò được chút nào.
Sau khi Liễu Minh suy nghĩ một chút thì đành lắc đầu, cũng không dám thử nghiệm thêm nữa, để nó vào trong hộp ngọc, dán phù lục lên, sau đó thu lại trong Tu Di Loa.
Đăng diễm ba màu này thần kỳ như vậy, có thể thấy được viên đan dược trong đó nhất định không phải là vật phàm, hơn phân nửa là có liên hệ với cự đỉnh màu đỏ kia, có lẽ nên đợi sau này đọc thêm một ít điển tịch đan dược, biết rõ ràng hiệu quả của nó, sau đó mới tính.
Sau khi suy nghĩ như vậy, hắn lại lấy ra từ bên hông một cái Trữ Vật Phù, bấm niệm pháp quyết rồi ném về phía trước, liền có vô số hào quang của tài liệu chớp động hiện ra.
Những thứ này đúng là tất cả thu hoạch của hắn ở trong Tiểu Viêm giới.
Ngoại trừ hơn mười khối pháp lực kết tinh của Hỏa linh vương thì còn có hơn hai mươi viên tinh thạch hỏa linh, ba khỏa Kim Lân Chi, một khối Tử Dương Thạch lớn, hai đoạn Cự Dương Mộc, cùng với rất nhiều da, thú trảo, các loại tài liệu của linh thú hỏa thuộc tính.
Sau khi kiểm tra sơ bộ xong, trong nội tâm Liễu Minh khá là vui vẻ, các loại tài liệu trước mắt này đại khái có thể đổi lấy hơn ba mươi vạn linh thạch.
Mà những thứ này còn chưa tính tới điểm cống hiến của Chấp Pháp điện và Phiêu Hồng viện ban thưởng sau này.
“Thái Thanh Môn không hổ là một trong Tứ Đại Thái Tông của đại lục Trung Thiên, mới chỉ là thí luyện của đệ tử ngoại môn mà đã có thu thập như vậy.”
Liễu Minh thì thào tự nói một câu, sau đó liền thu lại đống tài liệu này, ý định tìm cơ hội thích hợp đến phường thị, đem những tài liệu không cần thiết đổi thành linh thạch, sau đó lại mua Dưỡng Hồn Đại thích hợp cho cốt hạt và phi lâu Cửu Anh, sau đó cũng mua thêm một thanh kiếm thích hợp với mình.
Thanh phi kiếm thủy thuộc tính ban đầu, trong lúc kịch chiến với Hỏa linh vương đã bị phá hủy, khiến hắn không thể vận dụng thần thông kiếm tu, có ảnh hưởng rất lớn đối với thực lực của hắn.
Liễu Minh thầm nghĩ một lát, sau đó liền khoanh chân ngồi trong mật thất, lẳng lặng điều tức thổ nạp.


Ma Thiên Ký - Chương 503: Thu Hoạch