Dịch giả: bé Mỡ
Liễu Minh bị man lực vô hình dúi xuống, thân hình hắn lắc lư thật mạnh sau đó cố gắng bay về phía sau để tránh thoát. Hắn phải bay đến hơn một trăm trượng mới ổn định lại được thân hình. Miệng liên tiếp phun ra từng ngụm máu tươi trong mắt còn tràn đầy sợ hãi.
Hắn biết rõ Pháp Tắc ẩn chứa trong Hắc Bạch song kiếm có uy lực cực mạnh nhưng không ngờ lại bị chùm sáng màu máu từ con mắt kia bắn lui. Huyết mục kia rốt cục là thứ gì vậy?
Trong lòng Liễu Minh đang suy nghĩ rối bời, giờ đây hắn cố gắng dùng chút sức tàn để điểu khiển Hắc Bạch cự kiếm tấn công nhưng Linh Hải bên trong Đan Điền đã trở nên rỗng tuếch không còn chút pháp lực nào.
Giờ phút này trong mắt hắn hiện lên một vẻ ngoan cường, miệng nhanh chóng đọc ra những chú ngữ, ngay lập tức khắp thân hình bốc lên những hỏa diễm màu máu hừng hực bốc cháy.
Kinh mạch đang khô héo của hắn bỗng chốc được bổ sung những luồng pháp lực tinh thuần do tinh huyết hóa thành. Khuôn mặt trắng như tờ giấy nhanh chóng lấy lại chút hồng hào. Nhưng cùng với pháp lực được bổ sung thì tinh nguyên trong cơ thể hắn cũng dần dần cạn đi.
Đây chính là Huyết Linh thuật mà Liễu Minh học được qua bí tịch của Huyết Tổ, đó là phương pháp thiêu đốt tinh huyết của bản thân để khôi phục lại pháp lực. Nó là một thuật pháp tự hại chính mình, nếu không cẩn thận có thể dẫn đến việc bạo thể mà chết. Nhưng đối với tình huống sinh tử trước mắt hắn cũng bắt chấp tất cả để thi triển.
Khí sắc của Liễu Minh được khôi phục một ít, nên hai tay mạnh mẽ mà vận dụng kiếm quyết. Hai cự kiếm Hắc Bạch bị bay ngược ra sau giờ đây bỗng ngừng lại, ánh sáng lại lóe lên quay tít mù giữa không trung một vòng, khí thế mà song kiếm tỏa ra giờ đây có phần mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc trước. Chúng nhanh chóng hóa thành hai đạo cầu vồng một đen một trắng bắn đến phía Nguyên Thủy Ma Chủ.
Sắc mặt của Nguyên Thủy Ma Chủ cũng không được tốt, mặc dù tu vi của hắn đã đến Vĩnh Sinh đỉnh phong nhưng việc triệu hoán ra Huyết Mục làm cho hắn hao tốn một lượng lớn nguyên khí. Trước mặt song kiếm Hắc Bạch đang lao đến với uy thế kinh người. Mắt thấy nguy cơ lại đến Nguyên Thủy Ma Chủ há mồm phun ra một đoàn tinh huyết, mười đầu ngón tay nhanh chóng biến hóa kết thành từng đạo xa luân ấn. Ngay lập tức đoàn tinh huyết hóa thành một cái Đầu Lâu màu máu rồi nhập vào bên trong Huyết Mục.
Một tia sáng lóe lên từ bên trong Huyết Mục nó đã có ý thức của riêng mình. Huyết Mục nhanh chóng nhìn về phía Hắc Bạch song kiếm đang lao đến mà trong đồng tử phát ra từng luồng huyết quang mạnh mẽ, một tư thế để chuẩn bị nghênh đón.
Nhưng chính vào lúc này, phía trên Huyết Mục chấn động, một luồng hào quang Ngũ Sắc hiện ra cũng đang chuẩn bị ra đòn. Bất thình lình một bàn tay màu Ngũ Sắc hiện ra nhanh như cắt đã tóm lấy Huyết Mục. Nguyên Thủy Ma Chủ lập tức kinh hãi nhìn đến vị trí bàn tay Ngũ Sắc xuất hiện.
Cách đó không xa, hư ảnh của năm người nhóm lão giả lưng còng đang rất tập trung đứng lại với nhau hình thành một tòa trận pháp. Trên đỉnh đầu của họ tràn ra hào quang năm màu, chúng nhanh chóng hội tụ lại với nhau mà hình thành bàn tay Ngũ Sắc thật lớn. Sau khi bàn tay Ngũ Sắc tóm được Huyết Mục thì không gian xung quanh nhanh chóng tuôn ra vô số phù văn hóa thành từng đoàn sương mù ngũ sắc bọc lấy bàn tay và Huyết Mục vào bên trong.
Lúc sương mù tản ra thì đã không thấy bàn tay Ngũ Sắc đâu cả, thay vào đó là một quả cầu thủy tinh thật lớn, bên ngoài là một tầng sáng còn bên trong là những luồng sáng ngũ sắc đang chuyển động hỗn độn bọc lấy Huyết Mục vào bên trong. Huyết Sắc Mục bị phong ấn lại trong quả cầu thủy tinh mà không thể nhúc nhích, đến cả huyết quang cũng không có cách nào tỏa ra.
Điều đó là cho Nguyên Thủy Ma Chủ giận sôi máu, nhưng thế công như vũ bão của Hắc Bạch song kiếm mang theo Kiếm Ý đầy trời khiến y không còn sức mà quan tâm đến Huyết Mục nữa mà nhanh chóng từ trong miệng phun ra một chiếc Tử Văn Chung nhỏ xinh.
Chiếc chuông nhỏ nhanh chóng đón gió mà biến thành một chiếc chuông lớn to hơn một trượng lơ lửng trên đỉnh đầu gã, từ chiếc chuông vang lên những tiếng thanh thúy. Từng làn phù văn màu tím bên trong hiện ra cuốn lấy nhau biến ảo thành một chiếc Tử Văn Chung to hơn trăm trượng bao bọc lấy Nguyên Thủy Ma Chủ.
Hắc Bạch song kiếm vẫn lao đến với Kiếm quang mãnh liệt. Hắc Bạch Kiếm quang cũng hòa quyện vào nhau huyễn hóa ra một hình Bát Quái cực lớn, một lực lượng pháp tắc khiến cho con người hít thở không nổi từ bên trong lan tỏa ra bao phủ lấy không gian hơn mười trượng xung quanh.
Ngay cả thân hình của Nguyên Thủy Ma Chủ cũng bị luồng pháp tắc này bao phủ bên trong, thân hình của gã bị ép chặt không tài nào nhúc nhích được, sắc mặt của y hiện đang cực kỳ khó coi.
Dưới sự ảnh hưởng của lực lượng Pháp Tắc này, không gian xung quanh dường như bị đông kết, ngay cả việc Xuyên qua Hư Không cũng không thể làm nổi. Sau một khắc, hư ảnh Bát Quái lại hóa thành một Kình Thiên cử chỉ. Dưới ngón tay to lớn còn thấy được từng đường vân tay ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn bên trong. Cự chỉ vừa mới xuất hiện không hề có động tác thừa một chút nào chỉ nhằm hướng Nguyên Thủy Ma Chủ ấn một cái.
Không một âm thanh tiếng động!
Nhưng cự chỉ cùng Nguyên Thủy Ma Chủ ở giữa hư không lại vặn vẹo biến hóa. Từng luồng khí tức khiến cho con người run sợ từ trong cự chỉ phát ra, dường như dưới vòm trời này mọi vật trước mặt cự chỉ đều như cỏ rác không đáng được nhắc tới. Liễu Minh chứng kiến cảnh đó mà trong lòng hiện lên một sự đắn đo suy nghĩ.
“Vân lão nhân, quả nhiên là ngươi! Ngươi trăm phương ngàn kế qua bao năm qua cũng chỉ muốn gạt bỏ ta sao? Lần này chỉ sợ lại khiến ngươi thất vọng rồi, rồi sẽ có một ngày ta sẽ tính sổ với ngươi một cách sòng phẳng!”
Nguyên Thủy Ma Chủ biết bản thân không tài nào thoát khỏi kiếp này cho nên mới mới ngửa mặt lên trời cười lớn, câu nói của y để lại khiến cho Liễu Minh cảm thấy cực kỳ khó hiểu.
Lời gã vừa dứt thì Cự Chỉ như Thái Sơn áp đỉnh đè xuống trên người Nguyên Thủy Ma Chủ. Hư ảnh chiếc chuông khổng lồ màu tím bao bọc bên ngoài Nguyên Thủy Ma Chủ lúc này đang trở nên vặn vẹo, từ trên đỉnh của chiếc chuông bị Cự Chỉ rơi xuống bị lõm sâu vào bên trong. Chỉ nghe một tiếng “Phanh” vang lên và chiếc chuông đã tan nát trong hư không.
Máu tươi bắn ra!
Mặc dù tu vi của Nguyên Thủy Ma Chủ đã siêu việt trong cấp Vĩnh Sinh, đồng thời bản thân lại mang rất nhiều loại lực lượng Pháp Tắc nhưng dưới sự đè ép của Cự Chỉ, đầu lâu lập tức nổ tung, toàn thân thể thì bị ép thành một đống thịt nát. Sau khi Cự chỉ hoàn thành một đòn này thì cứ thế lặng yên hóa thành mây khói tan vào trong không trung, một lần nữa Hắc Bạch song kiếm lại hiện ra biến về hình dáng vốn có của chúng.
Một bóng người hiện ra bên cạnh Hắc Bạch song kiếm, đó chính là Liễu Minh. Hắn đã thấy Nguyên Thủy Ma Chủ đã tan thành thịt nát mới thở phào một hơi. Hắn nhanh chóng đánh ra một kiếm quyết rồi thu hai kiếm Thiên Phạt, Địa Kiếp vào trong cơ thể. Hỏa diễm huyết sắc đang hừng hực cháy trên người Liễu Minh cũng tiêu tán lộ ra thân hình.
Giờ đây trông Liễu Minh có phần tiều tụy, thân thể vốn rất là cường tráng mà nay đã khô quắt như sơ mướp, gần như chỉ còn có da bọc xương.
Thân hình đang lung lay như muốn đổ xuống. Nhưng vào lúc này một luồng sáng màu xanh lá lóe lên nâng lấy thân thể của Liễu Minh. Rồi luồng sáng đó bao bọc Liễu Minh vào bên trong. Hư ảnh năm người nhóm lão giả lưng còng đang bay tới, luồng sáng màu xanh lá là trong tay cự hán áo xanh phát ra.
Nhìn kỹ thì thấy thân hình của năm người lúc này trông càng lúc càng mờ nhạt, có phần trong suốt dường như đang dần dần tan biến. Ánh sáng màu xanh lá bao bọc lấy Liễu Minh rồi rót vào từng luồng sáng xanh vào trong cơ thể hắn, điều đó làm cho thân hình tiều tụy của Liễu Minh được khôi phục chút ít. Sắc mặt hắn cũng trở nên tốt hơn. Ánh sáng màu xanh lá cũng nhanh chóng tan biến đi, Liễu Minh hít một hơi thật sâu quay người nhìn về phía nhóm năm người với ánh mắt chớp động. Hắn cũng không ngờ rằng năm người đã dùng cách nào mà lại ký túc trong cơ thể.
“Liễu đạo hữu, việc về Nguyên Thủy Ma Chủ hết sức quan trọng, cho nên ngày đó tại bên trong Bí Cảnh chúng ta đã sử dụng bí thuật đem hồn ấn lặng lẽ tiềm phục trong cơ thể của đạo hữu, trước đó cũng không nói với đạo hữu câu nào, mong rằng đạo hữu không nên trách cứ.” Lão giả lưng còng nhanh chóng mở lời.
“Tại hạ cũng đã hiểu, lần này không nhờ năm vị tiền bối xuất thủ tương trợ thì tại hạ chắc chắn đã chết rồi.” Liễu Minh ánh mắt lập lòe nhanh chóng chắp tay thi lễ với mấy người một cái.
Lúc trước khi hắn bị vây trong Tù Ngưu Huyễn Giới của Ma Chủ nếu năm người trong cơ thể hắn ra tay thì hắn đã bị Ma Chủ chém bay đầu rồi bị nuốt tinh phách mất rồi. Lão giả lưng còng cũng không nói gì mà nhìn sang phía xa con mắt màu máu đang bị phong ấn trong quả cầu thủy tinh Ngũ Sắc. Nguyên Thủy Ma Chủ vẫn lạc thì hào quang màu đỏ bên ngoài Huyết Mục cũng chậm rãi tiêu tán. Lão giả lưng còng cảm thấy rất phấn kích miệng nói nhỏ điều gì đó rồi nhanh chóng phất tay, một chùm sáng màu vàng tỏa ra kéo lấy quả cầu thủy tinh Ngũ Sắc đến trước người. Bốn người còn lại thì mặt rất kích động chăm chú nhìn về phía Huyết Mục.
“Năm vị tiền bối, xin hỏi Huyết Mục này là vật gì lại có uy lực cực lớn có thể chống đỡ được hai kiếm Thiên Phạt cùng Địa Kiếp?” Liễu Minh quan sát thấy ánh mắt kích động của mọi người liền buột miệng hỏi.
“Vật này là bí mật của thượng giới, Liễu đạo hữu hiện nay không thích hợp để biết tường tận!” Lão giả lưng còng liếc mắt nhìn rồi lạnh nhạt nói ra.
Đôi lông mày của Liễu Minh liền nhướng lên, trong lòng hiện đang suy nghĩ rất nhiều điều nhưng cũng không có tò mò hỏi lại. Quả cầu thủy tinh Ngũ Sắc nhanh chóng thu nhỏ lại, sau khi hóa thành cỡ lọt lòng bàn tay thì bị lão giả lưng còng thu vào. Vào đúng lúc này, hào quang trên thân thể mấy người liền chớp động, hư không xung quanh cũng nhộn nhạo hẳn lên.
“Quả nhiên đã đến lúc rồi.” Nam tử áo vàng liền nói.
Lão giả lưng còng cũng nhẹ gật đầu, sau đó quay sang Liễu Minh rồi nói:
“Liễu đạo hữu, lần này chúng ta cùng liên thủ ngăn địch, coi như kết một lần thiện duyên. Ngày sau nếu đạo hữu có phi thăng lên thượng giới, nếu còn có lòng thì có thể đến Thiên Hi thành gặp mặt chúng ta.”
Lão giả lưng còng nói xong liền tung ra một quả phù lục màu trắng, sau đó nhanh chóng bóp nát. Một luồng sáng trắng chói lòa từ trong phù lục tỏa ra bao trùm toàn thân của năm người lại. Tiếp đó ánh sáng chợt bùng lên một cái, rồi thân hình của năm người liền biến mất như chưa từng xuất hiện.
Liễu Minh lặng yên đứng đó, từ từ ngẩng đầu nhìn lên trời cao, trong ánh mắt chứa đựng một vẻ kích động. Trận chiến này là trận khổ chiến gian nan nhất từ trước đến nay của hắn. Mặc dù Nguyên Thủy Ma Chủ đã chết mọi lo lắng đã tan biến nhưng nhìn hắn lại không hề thoải mái một chút nào. Hắn có cảm giác rằng cái chết của Nguyên Thủy Ma Chủ còn chưa rõ ràng, còn câu nói sau cùng của y nữa, không có lửa làm sao có khói, trong việc này có lẽ còn ẩn giấu bí mật gì đó nữa đây!
Một âm thanh vù vù chợt vang đến cắt đứt dòng suy tư.
Liễu Minh nhanh chóng nhìn về phía phát ra âm thanh, thì ra là thanh kiếm cổ quái màu lam có hình con rắn đang phát ra hào quang nhạt nhòa, nó đang bay đến bên cạnh những mảnh thân thể vỡ nát của Ma Chủ, trên thân kiếm còn phát ra từng tiếng rung nhè nhẹ như là âm thanh đau thương khi chứng kiến chủ nhân của mình vẫn lạc.