Dịch giả: Thiết Huyết
Liễu Minh nghe Ma Thiên nói vậy không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Thì ra không gian mình ở này gọi là Luân Hồi giới, hơn nữa còn có tác dụng kỳ lạ như vậy.
Theo lời Ma Thiên thì Luân Hồi giới này chính là nơi do Nguyên Thủy Ma chủ ở Cổ Ma giới thiết lập để nuôi gia súc. Y bắt vô số phân hồn sinh linh Thiên Tượng cảnh trở lên nhốt vào và thông qua chém giết nhau, mạnh được yếu thua để cuối cùng sinh ra tồn tại Vĩnh Sinh cảnh rồi nuốt lấy để tìm một tia khả năng đột phá.
Hắn liếc mắt nhìn Ma Thiên, hiển nhiên Ma Thiên chính là một trong những phân hồn Ma Chủ đó. Ngoài ra Thanh Linh, mẫu thân của Triệu Thiên Dĩnh và Âu Dương Minh hẳn là cũng như vậy. Bất quá Âu Dương Minh là do sau khi Thanh Linh đem phần Ma hồn đó nhập vào trong cơ thể mà tạo thành, tình huống của hắn cùng với Âu Dương Minh chắc là cũng gần như nhau.
"Ngươi nói như vậy lẽ nào những phân hồn kia đều ngồi yên chờ chết?" Liễu Minh nghĩ một chút rồi hỏi.
"Tất nhiên là không, có điều lúc Ma Chủ phân ra phân hồn đã phong ấn ký ức của những phân hồn này, từ đó cho tới lúc những người này bị bắt thì đều không biết chuyện gì cả. Bất quá cũng có một số người trước lúc bị bắt đã tình cờ thức tỉnh ký ức, từ đó biết được âm mưu của Ma Chủ. Họ nghĩ trăm phương ngàn kế để che giấu khí tức Ma hồn trên người mình, thậm chí không muốn đột phá Thiên Tượng cảnh." Ma Thiên từ tốn nói.
"Xem ra ngươi chính là một người trong đó." Liễu Minh khẽ thở dài nói.
"Không sai. Năm đó sau khi ta biết được việc này, từng điên cuồng nghĩ cách ẩn giấu khí tức Ma hồn trong cơ thể mình. Chỉ là vì sau khi lên cấp Thông Huyền, khí tức Ma hồn thực sự quá mạnh mẽ không cách nào che giấu được, mọi thời khắc đều bị uy hiếp bởi Ma Chủ, có thể nói là trong lòng không lúc nào yên. Trong một lần tình cờ ta chiếm được Động Thiên Pháp Bảo lồng giam này, sau khi chuẩn bị ta liền mạnh dạn bỏ đi thân thể ban đầu, để thần hồn bị lồng giam phong ấn, lúc này mới tránh được sự truy xét của Ma Chủ mà miễn cưỡng sống tiếp." Ma Thiên trả lời một cách lãnh đạm dường như không phải nói về mình mà nói về một ai đó không quen biết.
Liễu Minh nhìn Ma Thiên với thần sắc phức tạp. Tuy rằng Ma Thiên nhìn như bình thường nhưng hắn có thể mơ hồ cảm nhận được sự tuyệt vọng trong lòng y năm đó là như thế nào. Nếu không phải bị bức tới đường cùng thì một Ma Nhân Thông Huyền cảnh, hoàng tử của Trung Ương vương triều sao lại cam nguyện từ bỏ thân thể để thần hồn bị phong ấn.
"Ngươi nói ta chuẩn bị, như việc của Thanh gia kia. Chẳng lẽ ngươi đã sớm có biện pháp thoát khỏi lồng giam để thấy lại ánh mặt trời mà không bị Ma Chủ phát hiện?" Ý niệm Liễu Minh xoay chuyển, thần sắc không đổi hỏi.
"Ha ha, ngươi nói không sai. Kỳ thực muốn không để Ma Chủ phát hiện, cũng không phải là không có cách nào. Chỉ cần có thể đột phá Vĩnh Sinh cảnh liền có thể triệt để thoát khỏi sự khống chế của Ma Chủ." Ma Thiên nói ra một tin tức kinh người.
Liễu Minh nghe vậy trong lòng cả kinh, không chờ hắn mở miệng, Ma Thiên liền tiếp tục nói:
"Ta ở trong lồng giam nhiều năm vậy cũng không phải là không thu hoạch được gì, tuy không có thân thể nhưng ta vẫn tìm hiểu thiên địa pháp tắc như cũ, qua mấy vạn năm đã có một chút thành tựu. Thứ còn thiếu cho việc đột phá Vĩnh Sinh cảnh chỉ là một thân thể thích hợp cùng cơ hội mà thôi. Cho nên ta mới phải nghĩ đến chuyện lợi dụng ngươi giúp ta ngưng tụ ma thân, đồng thời thu lấy Hồn Thiên Kính để tìm cơ hội đột phá. Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, cuối cùng vẫn bị Ma Chủ bắt đến nơi này."
"Lẽ nào không có cách nào thoát khỏi Luân Hồi giới này?" Liễu Minh mắt lóe lên, đột nhiên hỏi.
"Theo ta biết thì không có, ngươi cứ nhìn những sinh linh du đãng nơi này thì hiểu..." Ma Thiên lắc đầu nói.
Ánh mắt Liễu Minh trở nên ảm đạm.
"Ta không còn thời gian, sau khi tiến vào Luân Hồi giới và chịu ảnh hưởng của nơi này, thần trí ta sắp tan vỡ, đến lúc đó thì cũng sẽ biến thành một kẻ chỉ biết giết chóc như những người ở đây." Ma Thiên xót xa nói.
Liễu Minh nghe vậy biến sắc, nếu Ma Thiên thật sự biến thành như thế thì người gặp nạn đầu tiên chính là hắn.
"Yên tâm đi, so với biến thành một quái vật chỉ biết giết chóc để Nguyên Thủy Ma chủ được lợi thì ta thà đem tất cả nguyên khí cùng với những cảm ngộ về lực lượng pháp tắc truyền hết vào cơ thể ngươi, với sự trợ giúp đó tin rằng ngươi dễ dàng đột phá Thông Huyền cảnh." Ma Thiên từ tốn nói.
"Vì sao ngươi lại giúp ta?" Liễu Minh nghe vậy ngẩn ra.
Trong lòng hắn hiểu điều Ma Thiên nói cũng không phải là không thể làm được. Hiện giờ quan hệ giữa hắn và Ma Thiên khá phức tạp, ấn ký cộng sinh mà Ma Thiên gieo vào cơ thể hắn cũng giống như giữa hắn và Ma Thiên là một thể song hồn, nếu Ma Thiên thật sự đem cảm ngộ pháp tắc Thông Huyền cảnh truyền vào trong thần hồn của mình thì cũng sẽ không sinh ra bài xích gì, nhiều khả năng còn thể đột phá cảnh giới Thông Huyền ngay lập tức.
"Ta cũng không phải không có yêu cầu gì, ta muốn ngươi lấy tâm ma thề, ngày sau giúp ta làm một chuyện." Ma Thiên nhìn Liễu Minh trầm giọng nói.
Liễu Minh hơi nhướng mày, một lúc sau mới hỏi:
"Ngươi nói đi, chuyện gì?"
"Ta muốn ngươi ngày sau thay ta giết Ma Chủ! Đây cũng là cách duy nhất để ngươi có thể chạy thoát." Trong mắt Ma Thiên lộ ra hào quang cừu hận, nói ra từng câu từng chữ.
Liễu Minh nghe vậy sửng sốt một hồi rồi giễu cợt nói:
"Ngươi đùa sao? Theo lời ngươi thì Ma Chủ đã là Vĩnh Sinh cảnh đỉnh phong, ta cao nhất chỉ là một tu sĩ Thiên Tượng cảnh, cho dù có thể đột phá Thông Huyền thì trước mặt Ma Chủ cũng không khác nào một con giun dế cả, sao có khả năng chém giết Ma Chủ."
"Theo lẽ thường thì đúng như vậy, nhưng ngươi thì lại có năng lực này." Ma Thiên cười thần bí, nói.
"Ngươi có ý gì?" Liễu Minh hơi nhíu mày, hỏi.
"Ta nói chính là bong bóng nhỏ trong cơ thể ngươi, cũng chính là lồng giam." Ma Thiên thản nhiên nói.
Liễu Minh nghe vậy, nhíu mày càng chặt.
"Trong mắt ngươi thì cái lồng giam kia là gì?" Ma Thiên thâm ý hỏi.
"Chuyện này..."
Liễu Minh há miệng, tuy rằng cái lồng giam kia luôn tồn tại trong cơ thể hắn từ khi bắt đầu tu luyện đến giờ, trợ giúp cho hắn rất nhiều, nhưng nó rốt cuộc là cái gì thì hắn không biết.
"Ta nói cho ngươi, kỳ thực lồng giam có lai lịch rất lớn, nó chính là bảo vật mà kẻ địch của Nguyên Thủy Ma Chủ ở thời kỳ thượng cổ đã hợp lực luyện chế ra để chuyên đối phó hắn." Ma Thiên lại tung ra một tin tức kinh thiên động địa.
"Là thật chứ?" Liễu Minh há hốc miệng nói không ra lời.
Nguyên Thủy Ma Chủ đã sớm đạt đến Vĩnh Sinh cảnh, kẻ địch của hắn tất nhiên cũng là Vĩnh Sinh cảnh. Bảo vật do bọn họ luyện chế tuyệt đối không phải vật tầm thường.
"Nói thế cũng không hoàn toàn chính xác. Thật ra lồng giam chỉ là một chìa khoá mà thôi, thủ đoạn chân chính để đối kháng với Ma Chủ được giấu trong một cánh cửa bên trong lồng giam, bất quá đó là gì thì ta cũng không biết." Ma Thiên tiếp tục nói.
Liễu Minh thở dài, đè nén lại tâm tình cuộn sóng. Trong đầu chợt hiện ra cảnh tượng thật lâu trước đây, trong không gian lồng giam xác thực từng xuất hiện một cánh cửa màu vàng, lúc đó La Hầu nói cho hắn nghe những điều khó hiểu, bây giờ nghĩ lại dường như La Hầu ám chỉ điều gì đó.
"Xem ra ngươi đối với chuyện này cũng không phải hoàn toàn không biết, La Hầu hẳn là từng đề cập với ngươi một ít. Có điều ngươi muốn mở ra phiến đại môn này thì nhất định phải trở thành chủ nhân chân chính của lồng giam, đồng nghĩa với việc phải được khí linh tán thành." Ma Thiên thấy biến hóa trên mặt Liễu Minh thì khẽ mỉm cười nói.
Liễu Minh im lặng một lúc sau mới nhìn Ma Thiên, trầm giọng đáp:
"Được, ta đồng ý với ngươi nếu sau này có thể tiến vào đại môn đó lấy được thủ đoạn đối phó Ma Chủ thì tất sẽ quyết một trận tử chiến với hắn!"
Liễu Minh suy nghĩ kỹ càng, lúc này nếu hắn không chấp nhận yêu cầu của Ma Thiên thì cả đời đều bị vây trong Luân Hồi giới này. Vạn nhất đến một ngày bị Ma chủ phát hiện thì đương nhiên cũng sẽ ra tay với hắn. So với đợi đến lúc đó thì không bằng hiện tại liền đồng ý với điều kiện của Ma Thiên, mau chóng tăng cường tu vi để liều mạng chiến một trận cùng Ma Chủ.
"Được, từ nay về sau ngươi chính là ta, ta chính là ngươi."
Ma Thiên nghe lời ấy, trên mặt lộ ra một tia như được giải thoát, khẽ cười nói. Vừa dứt lời, miệng niệm vài câu thần chú quái lạ, nhất thời trên người dấy lên hỏa diễm màu đen nhàn nhạt bao lấy thân thể hắn trong nháy mắt. Mặt mũi y ở trong ngọn lửa dần trở nên mơ hồ rồi cuối cùng biến mất.
Liễu Minh khẽ thở dài, trong mắt lóe lên dị sắc. Nói ra thì quan hệ giữa hắn và Ma Thiên cũng không phân rõ tốt xấu, trước giờ vừa đề phòng vừa trợ giúp lẫn nhau, lúc này Ma Thiên sắp không còn nên trong lòng hắn không nhịn được có cảm giác phức tạp khó hiểu. Hắn lắc đầu, đè nén tâm tình trong lòng xuống.
Dưới sự thiêu đốt của màu đen hỏa diễm, thân thể Ma Thiên càng ngày càng nhỏ, sau một khắc đã hóa thành một đoàn quang cầu màu trắng nhàn nhạt giống như của những ma hồn sinh linh khác bị giết chết.
Liễu Minh nhìn quang cầu màu trắng phía trước với thần sắc phức tạp, hiện giờ hắn đã không còn cảm giác được bất kỳ khí tức gì của Ma Thiên trên người mình nữa. Hắn thở sâu một cái, không hấp thu quang cầu màu trắng này ngay mà là vung tay liền tục, từng đạo từng đạo ánh sáng từ trong tay hắn bay ra rơi vào bốn phía khe núi.
Chỉ một lúc sau, bên trong khe núi xuất hiện một trận pháp màu vàng đất, hoàng mang nhàn nhạt bao phủ phạm vi trăm trượng. Bên trên trận pháp thuộc tính "Thổ", lại lóe lên hiện ra một màn sáng màu lam rồi một màn sáng màu đen nữa.
Một khắc sau, lấy khe núi làm trung tâm hơn mười đạo quang mang trận pháp hiện ra, vây nơi này thành như thùng sắt. Làm xong những việc này thì Liễu Minh mới yên tâm khoanh chân ngồi xuống. Hắn phất tay lên, quang cầu màu trắng hòa vào thân thể. Không giống như trước, lần này bong bóng nhỏ thần bí lại chưa xuất hiện.
Ầm ầm!
Một luồng pháp lực mạnh mẽ mà tinh khiết không thể chống đỡ trực tiếp tràn vào thân thể hắn, nhanh chóng đi khắp một vòng theo kinh mạch rồi cuối cùng truyền trong Linh Hải của hắn. Cùng lúc đó còn có một luồng tinh thần lực mạnh mẽ cũng tràn vào biển thần thức của Liễu Minh, nguyên thần tiểu nhân đón lấy luồng tinh thần lực này, hình thể lập tức phồng lớn mấy lần, trở nên sinh động như thật.
Liễu Minh có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong luồng tinh thần lực này còn ẩn chứa từng đạo từng đạo phù văn màu đen, đó là lực lượng pháp tắc mà Ma Thiên đã lĩnh ngộ, lúc này không hề giữ lại mà hòa vào nguyên thần Liễu Minh.
"Thì ra là vậy, đây chính là đạo lý của hắc ám lực lượng trong thiên địa!" Thân thể Liễu Minh không tự chủ được trôi nổi, trên người hắc quang trùng thiên.
Lấy Liễu Minh làm trung tâm, chung quanh sinh ra một cái vòng xoáy Thiên Địa nguyên khí, nguyên khí trong phạm vi vạn dặm đều hối tụ tới. Hắc quang trên người Liễu Minh lóe lên liền ngưng tụ ra vô số phù văn màu đen, tỏa ra khí tức ngày càng kinh khủng. Bất quá chung quanh có vài tầng trận pháp che giấu nên cũng không lộ ra ngoài quá nhiều khí tức.