Dịch giả: bé Mỡ
Biên: nila32
Cùng lúc, Hoàng Phủ Tân đang đứng lặng yên một chỗ. Cổ phiên đen kịt trên tay y đã sớm biến mất vô tung còn Hoả Diễm Phượng Hoàng màu đen kia chính là do cổ phiên biến thành.
Liễu Hồi Phong sớm đã liệu trước tình hình trước mặt, lão không kinh ngạc chút nào mà đình chỉ pháp quyết trên tay, Ngọc Như Ý đang trôi nổi trước mặt đại phóng lam quang. Bỗng một tiếng nổ xì xì vang lên cùng với đó là hàn khí giá rét thấu xương xen lẫn từng vòng lam quang thẩm thấu từng đợt từng đợt.
Lam quang nhanh chóng chui vào trong cơ thể cự hổ màu xanh da trời làm cho thân hình cự hổ thêm bành trướng trong nháy mắt đã lớn hơn trăm trượng. Trên người cự hổ nhanh chóng phát tán ra khí tức kinh người, cuồn cuộn phóng thẳng lên trời cao.
"Ầm ầm" hàng loạt tiếng nổ lớn như Thiên Băng Địa Liệt liên tục vang lên!
Phượng Hoàng màu đen mang theo hắc diễm ngập trời lao thẳng vào người cự hổ. Va chạm mạnh mẽ khiến cho thân thể cự hổ chấn động mạnh. Luồng cự lực trực tiếp bức nó phải lui về sau một bước.
Không đợi cự hổ có hành động khác, Phượng Hoàng màu đen liền phát ra một tiếng kêu chói tai đồng thời hắc diễm trên người cuồn cuộn rực cháy rồi nhanh chóng hoá thành vô số hoả cầu đen nhánh dũng mãnh lao đến đối phương. Gần như cùng lúc hai chân của Phượng Hoàng cũng chộp lấy chân trước của cự hổ.
Cự hổ màu xanh da trời nhanh chóng phát ra từng đợt hàn khí để ngăn chặn sự tấn công của những hoả cầu. Từng đợt hàn khí tạo thành làn khói màu xanh đem những hoả cầu chặn lại phía bên ngoài. Những hoả cầu dũng mãnh nện mạnh vào làn khói xanh tạo thành những vầng sáng đen nhánh khiến cho cự hổ không ngừng lui lại phía sau. Phượng Hoàng màu đen mặc dù chiếm thế thượng phong nhưng nhờ có sự gia trì không ngừng của Ngọc Như Ý mà cự hổ màu xanh da trời cũng không lập tức rơi vào cảnh thất bại.
Sắc mặt Liễu Hồi Phong đại biến, lão đang muốn thi pháp thì nhìn thấy đằng xa trên mặt Hoàng Phủ Tân nở một nụ cười xảo quyệt. Y thình lình bỏ mặc Phượng Hoàng màu đen mà nhanh chóng quay người lại. Chỉ thấy trong tay Hoàng Phủ Tân xuất hiện một luồng hắc quang, rồi bất thình lình hiện ra một thanh binh khí màu đen cổ quái, nhìn nó giống một thanh giáo nhưng lại ngắn hơn rất nhiều tựa hồ chỉ là một thanh binh khí tàn khuyết. Bất quá thân giáo màu đen lại phát ra khí tức cổ xưa thâm trầm to lớn thậm chí còn vượt qua cả Động Thiên pháp bảo. Hoàng Phủ Tân vung cánh tay lên, phía trên cây giáo toả ra những đợt hắc mang nhàn nhạt.
Cờ rắc một tiếng!
Hoàng Phủ Tân dồn hết sức vào hai tay, thanh giáo màu đen nhanh chóng hóa thành một luồng sáng đen bắn ra chi chít thương ảnh phá không lao lên trời thẳng lao tới tế đàn. Những nơi mà nó đi qua hư không bị ma sát mạnh tạo thành những khe hở lớn rộng chừng vài trượng.
Liễu Hồi Phong từ xa trông thấy cảnh này lập tức cả kinh. Đây là giờ khắc mấu chốt để triệu hoán Ma Thi nếu như tế đàn bị hủy đi thì rất giống với cảnh kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Nghĩ vậy, lão vội vàng bỏ mặc kệcự hổ màu xanh da trời ở trước người để cấp tốc vung một trảo hướng đến hư không thông đạo phía trên tế đàn, miệng nhanh chóng đọc chú ngữ.
Ngọn Trường Tiên xanh biếc đang chắn ngang không gian thông đạo vội chấn động mạnh. Từng bóng roi màu xanh liền kích bắn mà ra nghênh đón thương ảnh đầy trời đang bổ đến. Những tiếng va chạm chói tai giữa hào quang hai màu xanh đen vang lên, thế công mạnh mẽ hùng hồn của Hoàng Phủ Tân lại bị từng bóng roi màu xanh từ cây Trường Tiên ngăn cản lại. Không biết có phải do ảnh hưởng của Trường Tiên thanh sắc hay không mà không gian thông đạo run lên bần bật khiến cho bốn gã Ma Nhân Thiên Tượng cảnh của Liễu gia nhanh chóng mở to mắt hốt hoảng liều mình đem pháp lực điên cuồng rót bên trong pháp bảo đang huyền phù trên đầu chúng.
Bốn kiện pháp bảo gồm Tiêu, Cầm, Tì Bà, Cổ hào quang nhanh chóng tỏa sáng bắn ra bốn cột ánh sáng sát nhập vào trong không gian thông đạo khiến địa phương đang run lên bần bật nhanh chóng được ổn định lại. Liễu Hồi Phong giữa không trung trông thấy cảnh này mới dám thả lỏng một hơi, tay hắn nhanh chóng tế ra một ngọn roi dài xanh biếc khác. Cây trường tiên này có ngoại hình rất giống với thanh Tổn Ma Tiên đang chống đỡ không gian thông đạo, nhưng khí tức tỏa ra lại không thể bằng được chắc hẳn đây là một kiện pháp bảo phỏng chế theo. Cây Trường Tiên trong tay Liễu Hồi Phong rung lên như một con Cự Mãng thô to mang theo Thanh Sắc liền bắn ra, lập tức duỗi dài gấp trăm lần xuất hiện trên đỉnh Hoàng Phủ Tân rồi bổ xuống.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Tân liền trầm xuống, pháp lực trong cơ thể nhanh chóng rót vào thanh giáo trong tay, từng đạo thương ảnh đen kịt đột nhiên bay múa tạo thành một trời thương ảnh bay ra đón đỡ lấy bóng roi Thanh sắc đang bổ xuống. Khoảng không xung quanh lập tức tạo thành những gợn sóng lớn phát ra từng tiếng nổ “Lốp ba lốp bốp”, hai đạo hư ảnh nhanh chóng tiệt tiêu lẫn nhau. Thủ đoạn của Liễu Hồi Phong quả thực nhiều vô kể, vừa lấy ra cây roi nhỏ màu xanh liên tiếp hiện ra bổ tới Hoàng Phủ Tân, lão vừa nhanh chóng bấm ra một đạo pháp quyết rơi vào miếng Ngọc Như Ý màu lam đang phiêu phù trước mặt.
Ngọc Như Ý màu xanh nhanh chóng tỏa ra hào quang óng ánh, từng tiếng ca ca phát ra rồi cự hổ màu xanh da trời nhanh chóng biến hình, trong mấy hơi thở đã biến thành một cái cự nhân bằng băng to lớn, cự nhân nhanh chóng lao đến đánh Phượng Hoàng màu đen. Hỏa diễm màu đen cùng với băng tinh màu xanh da trời nhanh chóng bắn ra tung tóe, thực lực của cự nhân bằng băng giờ đây không hề thua kém Phượng Hoàng màu đen, nhất thời cuộc chiến giữa chúng bất phân thắng bại.
Sau khi đã thu xếp xong, Liễu Hồi Phong nhanh chóng bay lên không trung, đánh đến vị trí của Hoàng Phủ Tân. Bên ngoài thân lão tỏa ra vô số ma văn lập lòe, đỉnh đầu phiêu hốt từng đợt khí xám, lóe lên Pháp Tướng cự nhân to hơn trăm trượng bay ra mang theo một cỗ khí tức khủng bố như hủy thiên diệt địa cuồn cuộn ập đến… Pháp Tướng cự nhân màu xám nhanh chóng đánh ra một chưởng, chụp lên đầu của Hoàng Phủ Tân. Trong lòng cự chưởng từ đợt khí xám lập lòe nhưng tụ ra một đám phù văn màu xám khiến cho không gian xung quanh cũng bị vặn vẹo hẳn đi. Dùng cự chưởng màu xám làm trung tâm, ma khí xung quanh nhanh chóng bị hút lại một chỗ.
Sắc mặt của Hoàng Phủ Tân đại biến, y nhanh chóng cảm nhận được một tia lực lượng Pháp Tắc ẩn chứa trong đó. Bất chấp suy nghĩ y nhanh chóng nhún chân bay ngược về phía sau, đồng thời vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc. Cây giáo ngắn trong tay hào quang tỏa sáng, một bóng thương ảnh thô to hiện ra, phía trên thương ảnh cũng hiện lên phù văn màu đen, mơ hồ cũng cảm nhận được một tia Pháp Tắc Chi Lực ngưng tụ lại. Hoàng Phủ Tân nhanh chóng tụng ra một loạt chú ngữ thần bí, y quát to một tiếng rồi nhanh chóng vung lên. Thương ảnh màu đen bỗng nhanh phồng lên gấp mấy lần rồi lập tức bắn ra, va chạm với chưởng ảnh màu xám đang đánh tới.
Một tiếng “Phốc” trầm đục vang lên.
Hai luồng lực lượng Pháp Tắc như sóng to gió lớn hung hăng va chạm vào nhau. Một cỗ uy năng khổng lồ không cách nào miêu tả được nhanh chóng trong không trung khuếch tán ra xung quanh, trong phạm vi ảnh hưởng của nó không gian phát ra từng âm thanh của tiếng vỡ vụn. Trong lòng một viên cầu màu vàng đất, Thủy kính trước mặt Liễu Minh và Triệu Thiên Dĩnh run rẩy liên tục, dường như bị dư ba của Pháp Tắc Chi Lực trong không trung ảnh hưởng đến mức chuẩn bị vỡ nát. Liễu Minh nhanh chóng đánh ra mấy đạo hắc quang mới khiến Thủy kính ổn định trở lại.
Từng hình ảnh trong Thủy kính hiện lên khiến cho cả hai người đều rất rung động. Nhất là Liễu Minh, hắn đã thấy qua rất nhiều trận chiến giữa các đại năng Thông Huyền, nhưng tình cảnh hai bên thúc giục Pháp Tắc Chi Lực để quyết sống mái như hắn đang chứng kiến thì mới là lần đầu. Hai vị đại năng Thông Huyền cảnh này đã lĩnh ngộ nhất định đối với Pháp Tắc Chi Lực. Điều này không phải là những kẻ mới tiến giai Thông Huyền có thể làm được.
Một loạt chiến đấu qua đi, uy lực của thương mang màu đen trong tay Hoàng Phủ Tân mỗi lúc một lớn nhanh chóng xuyên qua cự chưởng màu xám, nhanh chóng cắt nát một cánh tay của Pháp Tướng màu xám. Thừa thắng xông lên Hoàng Phủ Tân vung tay chém tới Liễu Hồi Phong khiến lão đại biến sắc mặt, vội vàng huy động Trường Tiên xanh biếc trên tay. Trường Tiên nhanh chóng tỏa sáng biến ra chín đạo roi ảnh vừa thô vừa to liên tục quật lên phía trên màu đen thương mang khiến cho thương mang bắt đầu tiêu tán. Mặc dù kết quả như vậy nhưng trên mặt Liễu Hồi Phong liền tái nhợt, thân thể run rẩy từng trận mà lui lại vài bước mới trụ vững.
“Giáo ngắn màu đen trong tay Hoàng Phủ Tân không phải là bảo vật tầm thường, uy năng của nó lớn hơn rất nhiều Động Thiên pháp bảo. Nàng có nhận ra vật đó không?” Liễu Minh nhanh chóng hỏi.
“Khí tức của vật đó rất quen nhưng ta chưa hề trông thấy qua.” Triệu Thiên Dĩnh lắc đầu nói.
Trên mặt Liễu Minh khẽ co giật, hắn nhận ra khí tức trên cây giáo ngắn cùng với Hư Ma Đỉnh, Ma Tiên tàn khuyết, Càn Khôn Ngự Lôi Hoàn của hắn có phần giống nhau.
Giữa không trung, sắc mặt của Liễu Hồi Phong rất ủ dột, tuy đã đánh nát thương ảnh màu đen nhưng uy năng cường đại của thương ảnh đã xuyên qua Trường Tiên trong tay lão, khiến cho cơ thể họ Liễu truyền đến từng cơn đau đớn như lục phủ ngũ tạng bị chấn động vậy. Mắt lão nhanh chóng liếc nhìn qua Ma tiên tàn khuyết chống giữ thông đạo một tia tiếc hận. Nếu mà có Tổn Ma Tiên trong tay, há lại phải chịu đau đớn thế này. Liễu Hồi Phong hít sâu một hơi rồi nhanh chóng đánh ra một đoàn khí xám chui vào trong cơ thể Pháp Tướng, cánh tay bị chém nát của Pháp Tướng nhanh chóng hồi phục lại nhưng màu sắc có vẻ ảm đạm đi nhiều. Ngay tức khắc hư ảnh Pháp Tướng liền chuyển sang tiếc tục tấn công Hoàng Phủ Tân.
Cùng lúc trong miệng Liễu Hồi Phong đọc ra hàng loạt chú ngữ, thân ảnh cũng biến thành mấy chục người giống nhau như đúc, không thể phân biệt đâu là thật đâu là giả. Nếu so sánh với Tam Phân Mông Ảnh Đại Pháp của Liễu Minh thì tinh diệu hơn rất nhiều, những thân ảnh đó từ bốn phương tám hướng lao tới vị trí của Hoàng Phủ Tân. Hơn mười đạo Trường Tiên nhanh chóng đánh về phía y, từ trong bóng roi phát ra từng tiếng xé gió lao đến.
Sắc mặt Hoàng Phủ Tân trông thấy cảnh này liền biến đổi, y không thể phân biệt nổi đâu là người thực đâu là người giả trong vô số thân ảnh đang lao đến. Y gầm lên một tiếng, hắc mang trên người đại phóng, một Pháp Tướng khổng lồ màu đen hiện ra nhanh chóng nghênh đón cự nhân Pháp Tướng màu xám. Đồng thời trong miệng lẩm bẩm vài tiếng tay bấm pháp quyết.
Phượng Hoàng màu đen đang chiến đấu với Băng Tinh cự nhân nhanh chóng phát ra một tiếng kêu tiêm minh rồi vội vàng bỏ qua đối thủ. Hai cánh Phượng Hoàng rộng mở từng luồng Hắc Diễm cuồn cuộn như thiểm điện vọt đến mấy chục thân ảnh của Liễu Hồi Phong.
Đùng!
Mấy chục thân ảnh Liễu Hồi Phong khi bị Phượng Hoàng màu đen xông đến cùng với Hắc Diễm đã đốt hơn một nửa số phân thân thành tro bụi. Nhưng có một thân ảnh đột nhiên lao ra từ hai cánh Phượng Hoàng màu đen, nhanh như sét đánh bay đến trước người của Hoàng Phủ Tân. Thanh Sắc Trường Tiên trong tay Liễu Hồi Phong trở nên thẳng tắp trông rất giống với một thanh gươm nhanh chóng đón gió duỗi dài đâm về phía ngực của đối phương.
Hoàng Phủ Tân rất hoảng hốt, nhưng y nhanh chóng đã có phản ứng. Giáo ngắn màu đen trong tay lại vung lên chém mạnh vào phía trên ngọn trường Tiên đang đâm vào ngực y. Một tiếng kim thiết va chạm nổ vang, động tác của Hoàng Phủ Tân dù sao cũng là vội vàng chỉ khiến ngọn roi bị lệch đi đôi chút. Một đầu Trường Tiên bị chúc xuống nhanh chóng đâm thủng cánh tay của Hoàng Phủ Tân.
Máu tươi bắn ra!