Dịch giả: nila32
Thiếu niên ưa nhìn có vẻ ngoài môi hồng răng trắng, rõ ràng là một tiểu cô nương thích mang trên người trang phục nam nhân tuy là có chút kỳ lạ nhưng cũng đồng thời mang đến cảm giác đặc biệt thú vị.
“Liễu đạo hữu quả nhiên đúng giờ, nhanh như vậy đã có mặt.” Nhìn thấy Liễu Minh đã đến, Lam Tư vội vàng đứng lên tươi cười đón chào.
“Lần này là Liễu mỗ có việc nhờ cậy Lam tiên tử hỗ trợ vì vậy đến đúng giờ cũng là chuyện nên làm.” Liễu Minh nhìn sang thiếu niên thanh tú bên cạnh, thần sắc có vẻ kỳ lạ.
“Đúng rồi, để tiểu nữ giới thiệu cho Liễu đạo hữu bằng hữu tốt của ta, Huyết Lung đạo hữu của tộc Huyết Đằng. Vị này chính là Liễu Minh đạo hữu, tu sĩ đến từ Thái Thanh Môn của đại lục Trung Thiên.” Lam Tư lần lượt giới thiệu hai người với nhau.
“Thì ra là đạo hữu từ Huyết Đằng nhất tộc, hạnh ngộ.” Liễu Minh có chút giật mình bèn chắp tay thi lễ.
“Liễu đạo hữu khách khí, ta đã sớm nghe Lam Tư nói về đạo hữu.” Thiếu niên hoa phục từ tốn đáp trả, ánh mắt không ngừng đánh giá họ Liễu hơn nữa còn mơ hồ lộ ra vài tia quang mang kỳ lạ.
Liễu Minh thấy vậy khẽ nhíu mày, đồng thời sử dụng thần thức đảo qua trên người đối phương. Chỉ thấy vị ‘thiếu niên’ này thoạt nhìn có chút ẻo lả nhưng tu vi bên trong lại rất mạnh, cũng đạt đến cảnh giới Chân Đan đại viên mãn giống hắn. Điều này khiến họ Liễu không khỏi rùng mình cộng thêm vài phần kiêng kị đối với cô gái trước mặt. Sau khi nói thêm vài câu, Liễu Minh liền được Lam Tư mời ngồi xuống một bên.
“Lam tiên tử, không biết sự tình tại hạ nhờ cậy lúc trước đã có manh mối gì chưa?” Liễu Minh không hề nhìn đến Huyết Lung mà quay sang hỏi Lam Tư một câu.
“Mấy ngày nay ta đã xin ý kiến các vị trưởng lão quản lý điển tịch trong tộc. Sau khi nghe tiểu nữ thuật lại sự tình của đạo hữu, bọn họ đã lập tức tìm đọc văn hiến bổn tộc, cuối cùng không phụ nhờ vả đã tra ra một ít đầu mối.” Lam Tư cười cười trả lời.
Liễu Minh nghe vậy không khỏi tỏ ra vui vẻ.
“Bất quá Liễu đạo hữu dù sao cũng là tu sĩ Nhân tộc, thể chất có nhiều khác biệt so với Lam Mộc nhất tộc chúng ta. Sau một hồi thương nghị, chư vị trưởng lão cảm thấy có hai biện pháp có thể trợ giúp đạo hữu tiến giai Thiên Tượng cảnh.” Lam Tư nói đến đây liền tỏ ra có chút chần chờ.
“Lam tiên tử, mời nói.” Liễu Minh tỏ vẻ chăm chú.
“Phương pháp thứ nhất là sử dụng một loại dị quả tại đại lục Man Hoang có tên là La Toa Quả với tác dụng tẩy rửa tạp chất trong thân thể, giúp Pháp lực trở nên tinh thuần từ đó đề cao tỷ lệ tiến giai Thiên Tượng cảnh.” Lam Tư tiếp tục.
“La Toa Quả…”
Vừa nghe đến cái tên này, Liễu Minh liền bắt đầu nghĩ lại những điển tịch đã xem qua trong thời gian qua nhằm tìm ra một chút đầu mối nhưng tất cả đều chỉ phí công. Nghĩ đến loại Linh quả trân quý như vậy nhất định sẽ được giữ kín, không hề lưu truyền công khai vì vậy sẽ không được ghi lại trên điển tịch.
“Phương pháp còn lại là sử dụng một loại đan dược tên là Xích Viêm Đan với tài liệu chủ yếu là yêu đan của Xích Viêm Thú. Hơn nữa, còn phải là Xích Viêm Thú đạt đến cảnh giới Thiên Tượng cảnh mới có thể phát huy hiệu quả của thuốc. Trong nội đan loại thú này có ẩn chứa một tia bổn mạng chi Hỏa có thể gần như gia tăng một thành tỷ lệ đột phá bình cảnh cấp Thiên Tượng.” Sau khi nói xong, Lam Tư liền quay đầu nhìn về phía Huyết Lung.
“Không biết làm cách nào mới có thể tìm được hai loại đồ vật này?” Liễu Minh im lặng một lát sau đó lên tiếng hỏi dò.
Nếu Lam Tư đã nói cho hắn sự tồn tại của La Toa Quả cùng Xích Viêm Đan thì khẳng định cũng biết cách thức thu thập những thứ này.
“Đạo hữu có chỗ không biết. La Toa Quả là kỳ trân mà chỉ Huyết Đằng nhất tộc mới có, tộc Lam Mộc chúng ta cũng không có cách nào. Có điều, Huyết Lung đạo hữu đây là nhân vật trọng yếu trong tộc, vừa vặn trong tay đang có một quả như vậy.” Lam Tư cười nhạt một tiếng sau đó liếc nhìn Huyết Lung.
Liễu Minh khẽ giật mình cũng quay đầu nhìn về phía cô gái này. Về phần Huyết Lung, nàng ta trừ lúc đầu có nhìn họ Liễu vài lần, về sau liền ý tứ thưởng linh trà trong tay tựa hồ không thèm để ý đến việc Liễu Minh và Lam Tư trò chuyện với nhau.
“Huyết đạo hữu, không biết Lam đạo hữu nói thế có đúng hay không?” Liễu Minh cẩn thận hỏi thăm.
Huyết Lung nghe vậy bèn buông chén trà trong tay xuống sau đó lấy một chiếc hộp trắng toát. Khi nắp hộp xốc lên, bên trong liền xuất hiện một loại quả kì dị hình nón phát ra trận trận sương mù màu trắng. Sau khi quan sát một lúc, Liễu Minh liền nhẹ gật đầu. Mặc dù chưa từng nghe đến La Toa Quả này thế nhưng thứ dị quả trước mặt rõ ràng tản chấn động Linh lực vô cùng kinh người, hẳn không phải là giả dối.
“Không biết đạo hữu có nguyện ý chuyển nhượng vật này cho ta. Tại hạ cam đoan đưa ra mức giá khiến ngươi hài lòng.” Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh bèn lên tiếng đề nghị.
“Ha ha, đạo hữu cho rằng có thể dùng Linh Thạch để trao đổi loại kỳ trân như La Toa Quả hay sao?” Huyết Lung cười cười trả lời.
“Không biết đạo hữu muốn như thế nào?” Liễu Minh hỏi lại một câu. Nếu như Huyết Lung đã mang theo La Toa Quả xuất hiện ở đây, nhất định là có mưu đồ gì đó, điều này ngược lại khiến hắn cảm thấy vô cùng yên tâm.
Nhìn thấy bộ dạng trấn định của Liễu Minh, Huyết Lung khẽ hừ một tiếng rồi mới lên tiếng tiếp lời:
“Ta nghe Lam Tư nói qua, đạo hữu am hiểu luyện chế Kim Cương Thối Cốt Đan. Nếu như ngươi có thể xuất ra năm miếng Kim Cương Thối Cốt Đan cấp bậc Địa phẩm, ta có thể dùng La Toa Quả này để trao đổi.”
Liễu Minh nghe vậy có chút giật mình, thần sắc theo đó lộ ra một tia bất đắc dĩ. Thì ra Lam Tư lúc trước hỏi thăm về việc luyện chế Kim Cương Thối Cốt Đan là vì vị Huyết Lung này.
“Liễu mỗ tuy rằng có thể luyện chế Kim Cương Thối Cốt Đan nhưng vào năng lực của ta cùng phẩm chất tài liệu trước mắt, muốn luyện chế đan được địa phẩm là chuyện gần như không có khả năng, huống chi là năm khối. Yêu cầu này, tại hạ chỉ sợ không có cách nào hoàn thành.” Liễu Minh trầm tư một lát sau đó chậm rãi lắc đầu.
Những năm này, liên tục luyện chế mấy trăm khối Kim Cương Thối Cốt Đan đã khiến trình độ của hắn cao hơn một bậc nhưng số lượng Địa phẩm Kim Cương Thối Cốt Đan cũng chỉ mới được hai khỏa mà thôi. Có điều hắn cũng không nói rõ việc này với Lam Tư, những đan dược cung cấp cho nàng nhiều nhất chỉ có một ít Kim Cương Thối Cốt Đan phàm phẩm mà thôi.
Huyết Lung nghe vậy, chân mày cau lại.
“Nếu như là Thốt Cốt Đan phàm phẩm, chỉ cần phẩm chất tài liệu đạt yêu cầu, tại hạ có thể nắm chắc việc luyện thành. Không biết Huyết đạo hữu có thể sửa đổi yêu cầu thấp đi một chút được chứ?” Liễu Minh nói tiếp.
“Không được, dược hiệu của Kim Cương Thốt Cốt Đan phàm phẩm không đủ, nhất định phải là đan dược Địa phẩm mới đạt yêu cầu.” Huyết Lung lập tức từ chối.
“Nếu đã như vậy, chỉ cần Huyết Lung đạo hữu có thể cung cấp một bộ mai rùa cấp Thiên Tượng, tại hạ có thể ra sức một phen, nhiều khả năng sẽ luyện chế ra Kim Cương Thối Cốt Đan địa phẩm.” Sau khi suy nghĩ một chút, Liễu Minh bèn trả lời.
“Thật vậy? Liễu đạo hữu có thể nắm chắc mấy thành?” Huyết Lung nghe vậy liền tỏ ra mừng rỡ, giọng nói có chút gấp gáp.
“Mặc dù không thể nắm chắc hoàn toàn nhưng năm sáu thành thì vẫn có.” Liễu Minh cười nhạt một tiếng rồi nói.
“Tốt lắm, chỉ cần Liễu đạo hữu có thể giúp ta chế ra năm khối địa phẩm Kim Cương Thối Cốt Đan, La Toa Quả này sẽ là của ngươi.” Huyết Lung lộ vẻ hài lòng sau đó cam kết một cách trịnh trọng.
Liễu Minh cười cười, quay đầu nhìn về phía Lam Tư.
“Như vậy vẫn còn Xích Viêm Đan không biết ở đâu có. Chẳng lẽ cũng ở trên người Huyết đạo hữu, hai người không phải lại cần luyện đan trao đổi đấy chứ?”
“Hừ! Mặc dù ta không có Xích Viên Đan thế nhưng ngươi nói như vậy kỳ thật cũng không sai.” Không đợi Lam Tư trả lời, Huyết Lung đã hừ nhẹ một tiếng, giọng điệu có chút chua ngoa.
Liễu Minh nghe vậy không khỏi có chút giật mình.
“Huyết Lung tỷ tỷ nói không sai, Xích Viêm Thú gần như đã tuyệt tích tại đại lục Man Hoang, cực kỳ khó tìm. Trùng hợp, tỷ ấy cũng muốn chế Xích Viêm Đan để giúp đột phá bình cảnh Thiên Tượng. Nàng đã tìm thấy một đầu Xích Viêm Thú hợp yêu cầu, hơn nữa những tài liệu luyện chế khác cũng được chuẩn bị thỏa đáng. Không biết Liễu đạo hữu có nguyện ý cùng nhau đánh chết con thú này, dựa vào trình độ luyện đan của huynh, chúng ta không cần hao tâm tốn sức tìm người luyện chế.” Lam Tư ở một bên khẽ cười xen vào.
“Chỉ có người chúng ta sao?” Liễu Minh có chút khó tin hỏi lại.
“Như thế nào, chẳng lẽ đạo hữu hoài nghi thực lực của ta. Hay là ngươi nhát gan, không dám đối mặt với yêu thú cấp Thiên Tượng?” Huyết Lung vừa liếc nhìn Liễu Minh vừa cất giọng lạnh lùng.
Họ Liễu nghe vậy không khỏi thở dài. Lúc mới gặp mặt, hắn còn cảm thấy Huyết Lung này có phần không đơn giản, nào ngờ mới nói mấy câu, nàng đã lộ ra bản tính đại tiểu thư điêu ngoa, nóng nảy.
“Tại hạ nào dám khinh thường bản lãnh của tiểu thư, vừa hay gần đây ta cũng không có việc gì, vậy thì đi một chuyến.” Liễu Minh bình tĩnh trả lời.
“Rất tốt, xem ra Liễu đạo hữu cũng là người sảng khoái, vậy chúng ta lập tức lên đường.” Huyết Lung thu hồi La Toa Quả trong tay sau đó thản nhiên đứng dậy tuyên bố.
“Đi ngay bây giờ?” Liễu Minh bởi vì có chút kinh ngạc bèn hơi ngẩn ra.
“Ta phải vận dụng lực lượng toàn tộc mới tìm được đầu Xích Viêm Thú này. Nếu cứ lề mề chậm chạp, chẳng may bị người ta nhanh chân cướp mất, liệu các hạ có thể chịu trách nhiệm tìm kiếm một đầu Xích Viêm Thú khác hay không?” Chẳng biết tại sao, Huyết Lung có vẻ không vừa mắt với hắn vì vậy giọng điệu không hề có chút khách khí.
“Được rồi, khởi hành thì khởi hành!” Liễu Minh không còn cách nào khác chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Lại thêm Lam Tư bên cạnh vụng trộm đưa mắt tỏ ý xin lỗi khiến chỉ đành im lặng đáp ứng. Sau khi quyết định, ba người cũng không rề rà, rất nhanh đã rời khỏi thương hội Lam mộc. Trước khi theo hai người bọn họ rời khỏi Lạc Thành, Liễu Minh còn dùng trận bàn đưa tin dặn dò Càn Như Bình an tâm chờ ở động phủ.
Sau đó không lâu, ba người đã dừng chân tại một ngọn núi. Tiếp đó, chỉ thấy Huyết Lung phất tay lấy ra gì đó từ vòng tay trữ vật. Lập tức, xung quanh liền lóe lên ánh sáng màu đỏ, một cỗ phi xa đỏ nhạt cũng liền theo đó bay ra.
“Vị trí của Yêu thú kia là tại sơn mạch Luyện Ngục vốn cách Lạc Thành rất xa. Nếu như dùng độn tốc bình thường để di chuyển, chỉ sợ phải mất cả tháng mới đến nơi. Ta chỗ này có một kiện Pháp bảo phi hành chuyên dùng di chuyển đường dài. Nếu dùng nó có lẽ chỉ mất nửa tháng là đến, như vậy sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian.”
Liễu Minh nghe vậy bèn cẩn thận đánh phi xa trước mắt vài lần. Chỉ thấy vật này tựa hồ được chế tạo từ loại linh mộc cao giai nào đó, nhìn qua cực kỳ nhẹ nhàng linh hoạt giống như không có chút phân lượng nào. Mặt ngoài có khắc hình vẽ một loại Hỏa Điểu dị thường huyền ảo lại rất sống động hơn nữa còn không ngừng lóe ra ánh sáng màu đỏ tựa như sương mù, hiển nhiên là một kiện bảo vật rất khó đạt được.