Truyện tranh >> Ma Thiên Ký >>Chương 1015: Khốn trận

Ma Thiên Ký - Chương 1015: Khốn trận


Dịch giả: nila32
“Nếu chúng ta tập trung đột phá từ một phía liệu có thể thành công thoát khỏi vòng vây?” Thiếu phụ áo đỏ khẽ cau đôi mày thanh tú đồng thời lên tiếng thắc mắc.
“Quỷ Tường Trận một khi thành hình sẽ khiến người bị giam lỏng bên trong không thể cậy mạnh để thoát ra ngoài. Hơn nữa âm khí nồng đậm sẽ khiến cho thần thức và cảm giác về phương hướng bị ảnh hưởng. Nếu lỗ mãng xông loạn thì cuối cùng sẽ phát hiện bản thân chỉ đang quanh quẩn tại chỗ, đó là chưa nói đến việc xui xẻo lọt vào vòng tập kích của bọn võ sĩ ác quỷ đang ẩn nấp đâu đó.” Thanh niên công tử ca lắc đầu, trả lời một cách bi quan.
“Đội trưởng, ngươi nói xem chúng ta hiện tại nên dùng cách gì để đối phó?” Đại hạn vạm vỡ dùng tay vỗ nhẹ lên trường sau lưng đồng thời lên tiếng hỏi dò.
“Mọi người không cần quá hoang mang vì như vậy sẽ làm trận thế của chúng ta trở nên rối loạn, trước mắt phải luôn đề phòng quỷ quân tập kích. Tiếp theo, ta sẽ tìm kiếm mắt trận đang lẩn khuất đâu đó. Mặc dù không dám cam đoan có thể đánh chết đầu quỷ vật thống lĩnh từ đó phá hủy hoàn toàn mắt trận nhưng ta có thể khiến bọn chúng buông lỏng một chút. Đến lúc đó, các ngươi có thể tranh thủ một tia cơ hội phá vây thoát khốn.” Sau khi quan sát một đám võ sĩ quỷ tốt lúc nhúc cách đó không xa, nam tử họ Mẫn liền không chút do dự đưa ra đề nghị.
Vừa dứt lời, y liền triệu hóa kiếm quang xám tro bao bọc toàn thân rồi tung người vọt nhanh về phía trước, trong chớp mắt đã biến mất bên trong biển sương nồng đậm, không còn chút bóng dáng. Đám người Liễu Minh thấy vậy không chút chậm trễ tế ra các loại linh khí cùng vòng bảo hộ, thận trọng chú ý tình hình xung quanh.
Trong khi bọn họ còn đang bàn bạc, vòng tròn âm khí vây khốn mọi người đã thình lình xiết chặt lại khiến cho không gian xung quanh liền theo đó tràn ngập âm khí nồng đậm giá rét thấu xương. Đến mức, năm người dù cùng đúng trong vòng tròn rộng chừng mười trượng nhưng cũng không có cách nào nhìn rõ khuôn mặt của đồng bạn cạnh bên.
Đúng vào lúc này, tiếng chó sủa vang dội thình lình truyền đến từ bên cạnh. Chỉ thấy từ trong sương mù dày đặc liên tục xuất hiện từng đạo hào quang màu nâu lao ra như tên bắn, thì ra là bảy tám con quỷ khuyển. Ánh sáng màu đỏ vừa lóe lên, bọn chúng đã bổ nhào về phía lão giả lưng còng và đại hán đeo cung.
Đại hán vạm vỡ kia thấy vậy bèn nhanh chóng hụp xuống tránh thoát cú táp của hai đầu quỷ khuyển xông tới trước nhất, đồng thời vươn tay đặt lên dây cung, tay còn lại kéo mạnh một phát. Lập tức trên đầu ngón tay của y liền xuất hiện ba đạo hỏa cầu đỏ thẫm hóa thành từng đạo mũi tên ánh sáng màu đỏ. Chỉ thấy tay y khẽ buông, ba mũi tên ánh sáng đã vọt ra như tia chớp, bay thẳng về phía ba con quỷ khuyển khác ở phía sau.
Lão già lưng còng nhận thấy bản thân rơi vào tập kích nhưng vẫn lạnh lùng quan sát tình thế đồng thời hai tay nhanh chóng lấy ra một cây thiết trượng màu bạc. Chỉ thấy thiết trượng khẽ run một cái, hai đạo điện quang màu bạc đã lập tức lóe hiện, mang theo tiếng sấm rền vang đập mạnh xuống phần lưng của hai đầu quỷ khuyển đang xông tới.
Một màn tiếp theo lại khiến bọn họ không khỏi giật mình!
Những con quỷ khuyển vốn bị mũi tên ánh sáng cùng điện quang đánh trúng vậy mà có thể hút lấy toàn bộ công kích vào trong cơ thể hơn nữa còn tiếp tục vọt tới bên cạnh hai người bọn họ. Chỉ nghe vài tiếng “Phanh phanh”, những quỷ khuyển này đột nhiên nổ tung thành từng đoàn quỷ diễm màu nâu. Thì ra vừa rồi tấn công bọn họ không phải là tồn tại thực thể mà chỉ là một ít âm hồn biến ảo mà thành.
Chỉ trong tích tắc, một trận sóng khí đã mạnh mẽ ập đến kéo theo từng đợt vặn vẹo trong hư không. Dưới tình huống không kịp đề phòng, vòng bảo hộ trên cơ thể hai người lão già cùng đại hán lập tức nhiễm phải một ít tàn lửa quái dị kia, dẫn đến bề mặt quang tráo lập tức xuất hiện từng tiếng tan vỡ lèo xòe, răng rắc vang liên tiếp. Ngay sau đó, từ bên trong sương mù bốn phương tám hướng xung quanh, lại có rất nhiều quỷ khuyển lũ lượt xông ra.


Nữ tử áo đỏ cùng thanh niên công tử ca thấy vậy nào dám lơ là, lập tức lần lượt tế ra một chiếc khăn mỏng màu đỏ thẫm và một chiếc quạt xếp phát ra linh quang chói mắt sẵn sàng kháng địch. Chỉ là đã có bài học của hai người bên cạnh, bọn họ lúc này đều chỉ thi triển công kích từ xa, tận lực ngăn cản âm mưu tiếp cận của bầy quỷ khuyển xung quanh.
Liễu Minh giờ phút này đang được bao bọc bên trong khí đen cuồn cuộn, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt bèn khẽ nhoáng thân hình, lui nhanh về sau mấy bước. Khi hắn đang muốn thả ra phi kiếm tiêu diệt những quỷ vật đằng xa, lại cảm thấy đầu vai bất chợt nóng lên, một mảnh thanh quang thình lình xông ra từ trên người của hắn, đúng là đồ đằng Xa Hoạn!
Ảo ảnh hình trâu vừa được phóng thích liền ngẩng đầu gào rú một tiếng rồi gần như ngay lập tức há miệng thật to. Chỉ nghe một tiếng “Hồng hộc”, một cơn gióc lốc màu xanh đã thình lình xuất hiện, bao vây hai đầu quỷ khuyển vào giữa sau đó chui tọt vào cái miệng khổng lồ của trâu xanh.
Một tiếng “Ùng ục”.
Quỷ khuyển đang bị Xa Hoạn thôn phệ không ngờ lại tự bạo thân thể, hóa thành một đạo khí diễm màu nâu không ngừng chạy qua quét lại, thế nhưng vẫn không có cách nào thoát khốn mà ra. Hai ba nhịp thở qua đi, những luồng khí quái dị kia đã biến mất vô ảnh vô tung, còn ảo ảnh Xa Hoạn lại ngửa đầu rống dại một tiếng, bộ dáng vô cùng vui mừng.
“Ồ.”
Liễu Minh chứng kiến cảnh này, không khỏi giật mình kinh ngạc. Hắn vốn không ngờ đồ đằng Xa Hoạn kia lại có thể chủ động kích phát hơn nữa khả năng thôn phệ quỷ vật của nó đã vượt ngoài dự đoán của hắn. Chẳng qua dựa vào cảm giác tâm thần tương liên, hắn liền có thể nhận ra khát vọng mãnh liệt do Xa Hoạn truyền đến.
Đồ đằng của Liễu đạo hữu dường như có khả năng thôn phệ quỷ vật dạng âm hồn!” Lão già lưng còng thấy vậy bèn thốt lên kinh hỉ.
“Để ta thử lại lần nữa xem sao!” Liễu Minh chưa vội đồng ý với nhận định của đối phương, thay vào đó hắn lại vung tay bấm niệm pháp quyết!
“Phốc” một tiếng. Ảo ảnh Xa Hoạn lại lần nữa há to miệng, phun ra một trận lốc xoáy màu xanh, bắt trọn vài con quỷ khuyển cạnh đó vào trong, hơn nữa còn hút lấy vài tia sương mù màu xám cạnh bên vào trong bụng.
Những người khác vốn đang chống cự với thể công của quỷ khuyển, nhìn thấy cảnh này không khỏi lộ ra thần sắc vui mừng. Đúng lúc này, Liễu Minh đột nhiên biến sắc, thân hình tiếp đó liền trở nên mơ hồ, vô thanh vô tức biến mất ngay tại chỗ. Ngay sau đó, xung quanh liền truyền đến từng âm thanh xé gió vun vút, mấy đạo ánh sáng màu đen đột nhiên lóe lên từ trong sương mù xám, kéo theo vô số công kích hung mãnh rơi xuống vị trí mà hắn vừa đứng.
“Những quỷ tốt kia đã phát động công kích, chư vị cẩn thận!” Chỉ thấy hư không cách đó không xa thình lình truyền đến từng trận dao động, Liễu Minh vừa xuất hiện đã thấp giọng thông báo với mấy người thiếu phụ hồng sam gần đó.

“A” Hắn còn chưa nói hết, mọi người đã nghe một tiếng hét thảm đột ngột truyền đến, đúng là thanh âm của đại hán lưng đeo cung tên.
Liễu Minh nghe vậy không khỏi rung mình. Tiếp đó, hắn liền nheo mắt nhìn lại, chỉ thấy vị trí của đại hán kia hiện tại chỉ xót lại một mảnh sương xám cuộn trào, tuyệt nhiên không còn tung tích của ai khác.
“Không tốt, là Tiêu đạo hữu gặp nạn!” Thiếu phụ hồng sam nghẹn ngào thốt lên.
“Không nghĩ tới những ác quỷ này cũng biết sử dụng chiến thuật tiêu diệt từng người một. Chư vị hãy mau tập trung lại đây để tránh rơi vào tình trạng thụ địch hai mặt.” Liễu Minh bình tĩnh phân phó.
Lúc này, sương mù màu xám đã tràn ngập trong hư không, hơn nữa mức độ nồng đậm đã khiến thần thức bị hạn chế đến mức không thể tưởng tượng nổi, nếu cứ tách ra hành động đơn độc, tình hình sẽ ngày càng tệ đi đến mức không thể cứu vãn được nữa.
Vừa dứt lời, Liễu Minh liền thúc giục pháp quyết trong tay, ra lệnh cho Xa Hoạn trước người há to miệng ra. Lập tức, từng đợt lốc xoay màu xanh đã thổi ra cuồn cuộn, quét qua thân thể của đám quỷ khuyển trong phạm vi ba bốn trượng xung quanh. Ba người còn lại nghe vậy liền không chút chậm trễ tế ra các loại bí thuật cùng linh khí, tận lực tập trung về phía Liễu Minh đang trấn thủ.
Trong lúc nhất thời, trong hư không không ngừng truyền đến tiếng xé gió vun vút cùng tiếng binh khí va chạm chói tai, đồng thời trong biển sương còn có thể nhìn thấy từng đạo hắc quang chớp động không ngừng, xen lẫn bóng dáng vài con quỷ khuyển rình rập xung quanh.
Dưới sự tiếp của Xa Hoạn đồ đằng do Liễu Minh thi triển, đám người lão già lưng còng, thanh niên công tử ca và thiếu phụ áo đỏ đã có thể tập trung lại cùng một chỗ, chỉ duy đại hán đeo cung đến lúc này vẫn không rõ tung tích.
Thời gian kế tiếp, bốn người tựa lưng hợp tác thi triển linh khí phòng ngự, cộng thêm lốc xoáy do Xa Hoạn phát ra, khiến cho ác quỷ cùng quỷ khuyển trong thời gian ngắn liền không có biện pháp tiếp cận dù chỉ một chút.
“Cứ như thế này chỉ sợ cũng không phải kế sách lâu dài.”Sau khi thúc giục thiết trượng trong tay đánh ra mấy đạo điện quang màu bạc đẩy lui một tên võ sĩ á quỷ, lão già lưng còng liền âm trầm nói ra.
“Chúng ta phải chiến đấu trong hoàn cảnh âm khí dày đặc như thế này sẽ khiến pháp lực tiêu hao cực nhanh, còn đối phương lại như cá gặp nước. Xem ra, chúng ta lần này thật sự phải vùi thây ở đây.” Thiếu phụ hồng sam đang phụ trách phòng ngự ở một hướng khác, nghe vậy bèn hổn hển tiếp lời.
“Chỉ hy vọng đội trưởng Mẫn sớm tìm thấy mắt trận.” Thanh niên công tử cay giờ phút này thoạt nhìn có chút thảm hại, quạt xếp trong tay hắn không ngừng cuốn ra từng đạo phong nhận lớn như cánh cửa.

Liễu Minh nghe vậy, cũng không nói gì. Chỉ thấy hắn khẽ vung tay, lập tức hai con Vụ Giao màu đen liền xông ra ồ ạt, hung mãnh cắn xé ba đầu quỷ tốt hung bạo đang xông đến. Dựa vào thần thức mạnh mẽ kết hợp với U Minh Sưu Hồn Thuật, hắn nhận ra bọn họ đã bị tầng tầng quỷ tốt cùng quỷ khuyển vây qua từ đó khiến cho việc xông ra trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Thế nhưng họ Liễu lại không cảm thấy sợ hãi chút nào, dựa vào thực lực của hắn, những quỷ quân trước mắt căn bản không có cách nào ngăn cản mảy may.
Ngay khi bốn người đang lâm vào khổ chiến, toàn bộ quỷ trận đột ngột rung động mãnh liệt, đồng thời còn có một tiếng nổ vang “Ầm ầm” thình lình truyền đến. Khi mọi người nhìn lại liền thấy sương mù nồng đậm cách đó không xa đột ngột cuộn trào tiếp đó không biết bị cái gì đánh thủng một lỗ rộng hơn một trượng. Nhìn qua lỗ thủng, có thể thấy được bầu trời tối tăm mờ mịt ở xa xa.
“Là đội trưởng rung chuyển mắt trận!” Lão già lưng còng thấy vậy bèn vội vàng dùng phúc ngữ nói ra.
Có thể thấy được xung quanh lỗ thủng là biển quỷ trùng điệp nhô lên hụp xuống. Lúc này, vài tên võ sĩ phát hiện tình huống không ổn liền tụ tập trở lại tiếp đó không ngừng phun ra từng đoàn sương mù màu xám như muốn phục hồi lỗ thủng vừa được tạo thành.
“Tranh thủ cơ hội này, xông ra!” Liễu Minh nhanh chóng cảnh tỉnh đồng đội đồng thời vung tay thúc giục pháp quyết.
Chỉ thấy hư ảnh Thanh Ngưu trước người lần nữa há to cái miệng tham lam, kéo theo một vòng hào quang màu xanh dương cuồn cuộn quét ra rồi xộc thẳng về phía lỗ thủng vừa được tạo thành, khiến cho quỷ tốt cùng quỷ khuyển nằm trên đường đi của hào quang phải sợ hãi nép mình trở lại vào trong biển sương màu xám.
Đúng lúc này, thanh niên công tử ca đã không chút chậm trễ xuất ra bí chiêu. Chỉ thấy quạt xếp trong tay y khẽ vẫy một cái, đạo đạo phù văn màu xanh nhạt lập tức lóe hiện. Sau khi biến mất trong giây lát những ký tự này đã phóng lớn cỡ chừng nắm tay, dính chặt trên mặt lỗ hổng khiến cho vết nứt này không có cách nào thu nhỏ trong thời gian ngắn.
Nữ tử áo đỏ cùng lão già lưng còng thấy vậy liền không chút bận tâm đến quỷ khuyển nhào đến từ bốn phương tám hướng. Sau khi tế ra một tầng quang tráo bảo hộ quanh người, cả hai liền lần lượt phóng ra một tấm lụa lả lướt như rặng mây đỏ thẫm cùng đạo thiết trượng màu bạc linh động như ngân xà xuất động khiến cho hư không lập tức xuất hiện đủ thứ hào quang đảo qua quét lại, cuộn trào về phía lỗ thủng đang được quỷ vật bồi tụ.
Dưới sự đồng tâm hiệp lực của bốn người, lỗ thủng trước mắt vốn được tách ra chưa đầy một trượng, hiện giờ đã được nới rộng đạt đến kích thước chừng hai ba trượng.
“Đi.” Vừa nói xong, Liễu Minh đã khẽ nhoáng thân hình, hóa thành một đạo hắc quang kích xạ về phía trước.
Nữ tử váy đỏ, lão già lưng còng cùng thanh niên công tử cũng không cam chịu rớt lại phía, lập tức tế ra độn quang theo sát Liễu Minh.


Ma Thiên Ký - Chương 1015: Khốn trận