Truyện tranh >> Ma Thiên Ký >>Chương 1005: Thăm dò

Ma Thiên Ký - Chương 1005: Thăm dò


Dịch giả: Gia Nguyễn
Biên: nila32
Trên lệnh bài lập tức hiện lên một tầng hắc quang nhàn nhạt, rồi sau đó một luồng tinh quang bắn lên phía trên cánh cửa chính của động phủ.
Ken két!
Cửa chính động phủ từ từ mở ra, Liễu Minh mỉm cười thu hồi lệnh bài cất bước đi vào, ngay lập tức không còn nghe thấy âm thanh bên ngoài nữa. Chỉ thấy tòa động phủ này rõ ràng dùng đại sảnh chính giữa làm trung tâm, xung quanh thì có vài căn thạch thất lẻ loi, trên cánh cửa của mỗi căn thạch thất có ghi mấy chữ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, còn có hai căn thạch thất trên cửa không có viết chữ nào.
Rất rõ ràng, nơi này là một động phủ nhiều người cùng cư ngụ.
Liễu Minh lấy ra lệnh bài thân phận, quả nhiên phía sau viết một chữ 'Kim'.
Ngay vào lúc này, cửa phòng viết chữ Mộc bỗng “Két két” bị người phía trong mở ra, từ trong đó bước ra một thiếu phụ xinh đẹp thân khoác trường sam màu đỏ. Ngay sau đó, cửa phòng ba thạch thất viết Thủy, Hỏa, Thổ cũng đồng loạt được mở ra, đi ra ba tu sĩ khác nhau, trong đó có một lão già thân thể khom xuống, lưng hơi còng, một gã đại hán khác thì trên thân mặc áo đỏ, sau lưng có mang theo một cây cung lớn, còn có một nam tử trẻ tuổi khuôn mặt anh tuấn, cử chỉ nhẹ nhàng giống như công tử nơi phàm trần thế tục vậy. Ánh mắt Liễu Minh quét qua bốn người trước mặt, cảm thấy có chút giật mình, bốn người này đều có tu vi Giả Đan kỳ, khí thế kinh người, giống như bất kỳ ai trong đó cũng có thực lực rất mạnh mẽ vậy.
“Khi nãy nhận được truyền tin từ tông môn, bảo rằng tiểu đội đột kích bọn ta có một vị đội phó đi đến, chắc hẳn là các hạ rồi nhỉ?” Hồng sam thiếu phụ không chút e dè đánh giá Liễu Minh, buông lời nói.
Vừa dứt lời, thân hình cả bốn người đột nhiên dừng lại, nhìn như tùy ý đứng đó nhưng lại đối với Liễu Minh tạo thành thế hợp góc vây kín như có như không, cùng nhau tản mát ra linh áp mờ ảo rồi liên tục hướng về phía Liễu Minh đè ép đến.
“Tại hạ là Liễu Minh của Lạc U Phong, nếu như không có tên đệ tử mới đến thứ hai nào thì người đó là tại hạ không sai, mấy người các huynh đều là thanh viên của tiểu đội thứ bảy đúng không?” ánh mắt Liễu Minh chợt lóe lên, bất động thanh sắc mà bước lên phía trước một bước, lạnh lùng buông lời ngay trong khí thế áp bách do bốn người liên thủ phát ra.


Bên trong ảo cảnh hắn thường xuyên đối kháng với tu sĩ Thiên Tượng cảnh, há lại quan tâm đến chút uy áp ít ỏi của bốn tên Giả Đan kỳ hèn mọn này chứ.
Hai người lão già lưng còng và công tử anh tuấn liếc nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên một chút kinh ngạc, đành phải thu vào linh áp trong người phát ra.
“Liễu Minh sao? Trước kia ngược lại đã từng nghe mọi người nhắc tới, nghe nói mấy năm nay ngươi rất nổi bật trong tông môn. Hắc hắc! bốn người bọn ta không ai mà không có uy danh hiểm hách trong tông môn cả, các hạ cũng đừng nghĩ bằng vào tên tuổi mà đè đầu cưỡi cổ bọn ta.” Hồng sam thiếu phụ không trả lời vấn đề của Liễu Minh, ngược lại nói ra những lời đối chọi gay gắt.
“Liễu mỗ đã tới Ác Quỷ Đạo này chỉ muốn ma luyện tu vi một phen mà thôi, cũng không có ý gì khác. Còn về chuyện đội phó, đó cũng do trưởng lão bổ nhiệm, nhưng nếu chư vị có hứng thú, tự cho mình có thể đảm nhiệm thì tại hạ cũng không phải không thể chắp tay nhường lại.” Liễu Minh hời hợt nhẹ giọng nói ra.
Vốn dĩ hắn không có ý định làm đội phó gì đó, bất quá bốn người trước mặt vừa thấy mình đã ép buộc như vậy nên đương nhiên hắn cũng sẽ không khách khí nữa.
“Hừ! Muốn làm đội phó của bọn ta thì các hạ phải xuất ra một chút thực lực để chứng minh mới được, trước hết hãy thử một chút rồi nói sau!” Hồng sam thiếu phụ tuy là nữ tu nhưng tính cách ngược lại là nóng nảy nhất trong bốn người này, thân thể khẽ động rồi lập tức bất ngờ tiến lên một bước.
“Tam nương, để ta thử qua thực lực của Liễu đạo hữu một chút!” đại hán đeo cung đỏ kia đưa tay chặn lại trước người Hồng sam thiếu phụ, trong ánh mắt chợt lóe lên hàn quang, sau đó cánh tay khác cuốn lên một cái rồi chụp vào cổ tay của Liễu Minh nhanh như điện chớp vậy.
Khí tức trên thân của Hồng cung đại hán rất nặng nề, dĩ nhiên cũng là một thể tu hiếm thấy. Chân mày Liễu Minh khẽ động, cánh tay hơi vung lên rồi đơn giản tránh thoát một trảo của đại hán, sau đó cánh tay hắn vụt lên thật nhanh, lộ ra những đạo tàn ảnh, bàn tay bổ ngược về hướng cổ tay của Hồng cung đại hán. Hồng cung đại hán thấy Liễu Minh thế mà lại dùng sức liều mạng với mình, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
Một khắc sau, hai cánh tay va chạm với nhau, một âm thanh trầm đục vang lên, Hồng cung đại hán chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh khổng lồ truyền đến từ cánh tay, khí huyết trong cơ thể bỗng lên xuống bất định, nhịn không được nên lùi về sau một bước, trong lòng cả kinh. Ngược lại Liễu Minh vẫn bình tĩnh vô sự đứng nguyên tại chỗ, lặng lẽ mỉm cười với đại hán. Cả hai người lúc nãy cũng không hề dùng đến pháp lực, chỉ bằng sức mạnh thân thể mà bất ngờ xuất kích.
Ba người Hồng sam thiếu phụ thấy vậy, sắc mặt đều thay đổi. Bốn người bọn họ đã hợp tác với nhau trong tiểu đội này rất lâu rồi cho nên đều biết rõ thực lực của nhau, xuất thân của Hồng cung đại hán là Kim Đỉnh Phong dùng thể tu mà nổi tiếng, là thân truyền đệ tử của trưởng lão Trương Mậu, sức mạnh cơ thể cơ hồ có thể phá núi cắt sông, trong đám Giả Đan Kim Quang Quân tuy không thể xem như thể tu cao cấp nhất nhưng tối thiểu cũng có thể liệt vào năm người khỏe nhất, hiện tại chỉ mới giao thủ thôi nhưng lại thua Liễu Minh một bậc về phương diện khí lực mà hắn am hiểu nhất, điều này làm sao khiến cho mọi người không kinh hãi.

Gương mặt của Hồng cung đại hán trong nháy mắt trở nên âm trầm như nước, hít sâu một hơi, trong hai cánh tay truyền đến âm thanh đùng đùng, cơ thể bỗng nhiên phình to hơn một vòng, tiếp theo cánh tay khẽ nhấc, trên cánh tay bộc phát ra những luồng ánh sáng màu đỏ rực rỡ, chậm rãi đánh một quyền về phía Liễu Minh.Trên cánh tay y không hề tản mát ra kình phong gì cả, như chậm mà nhanh, nháy mắt đã đến trước mặt Liễu Minh.
Lông mày Liễu Minh hơi nhăn một chút, cánh tay nhấc lên, bàn tay thon dài trắng muốt bỗng vươn ra rồi đón đỡ nắm tay của Hồng cung đại hán, năm ngón tay dùng sức trong nháy mắt đã đem những luồng sáng đỏ trên nắm tay của đại hán bóp vỡ nát. Nơi quyền chưởng va chạm phát ra âm thanh trầm đục như cây khô đứt gãy, sau đó thì không còn bất kỳ phản ứng gì nữa.
Sắc mặt của Hồng cung đại hán cuối cùng đã biến đổi, cảm nhận được sức mạnh của mình chẳng khác gì trâu đất xuống biển, không cách nào lay động đối phương mảy may, hơn nữa năm ngón tay của đối phương hợp lại phảng phất giống như một cái móc sắt mà bắt lấy cự quyền, khiến cho nó không cách nào nhúc nhích.
“Ah!”
Đại hán hét lớn một tiếng, chân hung hăng dẫm lên mặt đất, hồng quang ngoài thân đại phóng, bộc phát ra một luồng không khí mạnh mẽ. Liễu Minh chỉ cảm thấy năm ngón tay chấn động mạnh, lại hơi có cảm giác sắp không thể chế trụ được đối phương rồi. Nhưng một khắc sau, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo, trên bàn tay hiện ra hắc khí đậm đặc, dễ dàng áp đạo hồng quang trên người đại hán, cánh tay nhìn như tùy ý mà khẽ vẫy một cách nhẹ nhàng. Lập tức Hồng cung đại hán chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh khủng bố khiến cho người ta lạnh lẽo đến nhanh chóng, trong nháy mắt nửa người tê liệt, chỉ kịp phát ra một tiếng thét kinh hãi rồi cả cơ thể không cách nào điều khiển mà bay lên trời. Mắt thấy hắn sắp chạm vào bức tường phía sau, bóng người hơi nhoáng lên, bỗng lão giả lưng còng đột nhiên lướt ngang qua, hoàng quang trong tay lóe lên rồi xuất hiện một cây quải trượng san hô, một đạo hoàng quang nâng lấy cơ thể của Hồng cung đại hán, đỡ lấy cơ thể bồng bềnh của hắn.
Chân mày Liễu Minh khẽ nhướng rồi bắt đầu đứng chắp tay.
“Quả nhiên thực lực của Liễu đạo hữu thật cao cường, lão phu bội phục.” chỉ thấy lão già lưng còng môi mím chặt. trong bụng lại phát ra âm thanh ù ù, đó lại là Phúc Ngữ Thuật hiếm thấy.
Hồng cung đại hán giờ phúc này rơi trên mặt đất, sắc mặt vô cùng khó coi, liên tục vận chuyển pháp lực mấy lần mới khiến khí huyết tích tụ trong cơ thể vận chuyển một cách trôi chảy.
“Liễu huynh chớ trách, chúng ta cũng không phải có chủ tâm khiêu khích, chẳng qua chỉ muốn nhìn một chút thực lực của Liễu đạo hữu ra sao, suy cho cùng ở trong Ác Quỷ Đạo này khắp nơi nguy hiểm, nếu thực lực của đội phó không đủ thì bọn ta cũng sẽ gặp nguy hiểm thôi. Bất quá hiện giờ xem ra, thực lực của Liễu đạo hữu còn mạnh hơn bọn ta hy vọng không ít, thế thì bọn ta cũng yên lòng.” Tên công tử ở bên cạnh lấy ra một cây quạt xếp, phạch một tiếng mở ra, nhẹ quạt vài cái khẽ cười nói.
Hồng sam thiếu phụ nghe vậy chỉ khẽ hừ một tiếng, tuy trên mặt còn vài phần không phục, bất quá cũng không nói gì thêm nữa. Vẻ mặt của Hồng cung đại hán lúc này đã khôi phục bình thường, ánh mắt nhìn về phía Liễu Minh không khỏi mang theo một chút kính sợ.

“Đã như thế hy vọng các vị sau này giúp đỡ nhiều hơn, cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ thượng tông nhắn gửi nhé!” Liễu Minh hơi chắp tay nói.
Bốn người kia cũng đáp lễ lại với vẻ mặt khác nhau. Liễu Minh thấy thế chỉ mỉm cười, không nhìn bốn người nữa mà ánh mắt bắt đầu đánh giá bên trong đại sảnh.
“Liễu đạo hữu mới tới nơi này hẳn là không biết rõ tình huống của mấy người bọn ta nhỉ, vậy lão hủ xin giới thiệu sơ qua một chút. Tiểu đội này của chúng ta, hôm nay tính cả đội trưởng và Liễu đạo hữu thì có tổng cộng sáu người, trừ nơi của đội trưởng thì động phủ ở đây là do năm người chúng ta dùng chung, mỗi người có một căn phòng độc lập, không gian hiển nhiên là đủ, hàng ngày sẽ không ảnh hưởng đến người khác. Ngoại trừ gian phòng của mỗi người thì ở đây còn có hai gian thạch thất, theo thứ tự là Luyện Khí Thất và Luyện Đan Thất, do mọi người dùng chung, chẳng qua bọn ta đều không am hiểu luyện đan và luyện khí cho nên vẫn luôn để trống không dùng tới.” Lão già lưng còng dùng phúc ngữ giải thích với Liễu Minh.
“Thì ra là thế!” Liễu Minh nhẹ gật đầu, bắt chuyện với bốn người khác một chút rồi đi vào căn phòng chữ Kim của mình.
Trong đại sảnh hình trụ tròn, sau khi đại hán thấy Liễu Minh đi vào phòng cũng không nói một lời quay đầu trở về căn phòng của mình.
“Tiêu đạo hữu lần này ở phương diện sức mạnh bị Liễu Minh đánh bại, xem ra mặt mũi có chút khó chịu rồi đây!” Công tử phạch một tiếng khép quạt lại, nhẹ nhàng xoa tay cười nói.
“Cái tên Liễu Minh này thoạt nhìn không lớn tuổi lắm, nhưng tiếng tăm trong môn phái lại không nhỏ, hôm nay gặp mặt, thực lực hắn quả thật không thể xem thường, thượng tông phái hắn đến làm chức đội phó này hẳn là đã cân nhắc cẩn thận rồi!” Lão già lưng còng thản nhiên nói.
“Hừ! Cụ thể thế nào thì cứ nhìn nhiệm vụ tiếp theo là biết!” Hồng sam thiếu phụ hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về phòng, nặng nề khép cửa lại.
Lão già lưng còng và tên công tử nhìn nhau cười khổ, hiển nhiên là rất bất đắc dĩ đối với tính cách của thiếu phụ này. Hai người nói ngắn ngủi mấy câu, sau đó mạnh ai về thạch thất của người đó.
Sau khi Liễu Minh bước vào gian phòng, ánh mắt tùy ý quét qua liền phát hiện không gian bên trong cũng coi như rộng rãi, khoảng chừng một hai chục trượng, đơn giản ngăn ra vài căn phòng, phòng ngủ phòng luyện công cũng đầy đủ mọi thứ. Trên vách tường rõ ràng còn bố trí cấm chế cách âm, âm thanh bên ngoài hoàn toàn không truyền vào được. Liễu Minh hơi gật đầu tỏ vẻ hài lòng với hoàn cảnh nơi này.


Ma Thiên Ký - Chương 1005: Thăm dò