Lưỡng Thế Hoan - Chương 60


Rõ ràng nhất, trong vụ án của Chu Thực này, Linh hạc tủy thật giả có loại dược vật có thành phần thế nào nàng mặc dù không thể nói ra xác thực, nhưng khi đó có thể phân biệt những điểm khác biệt......

Đến thiếp thân tùy tùng như Tiểu Lộc cũng không biết được Nguyên Thanh Ly làm sao hiểu được y thuật, Cảnh Tri Vãn làm sao lại biết được?

Còn có, Cảnh Tri Vãn nói nàng võ nghệ cao siêu, giữ nàng lại hỗ trợ, bất quá nàng tựa hồ cũng chưa từng thể hiện võ nghệ trước mặt hắn. Nhờ sự tinh tế của hắn, cũng không phải do nghe bọn nha dịch khoa trương nói vài câu rằng nàng rất lợi hại, hắn liền tin tưởng không nghi ngờ chút nào?

Lúc A Nguyên suy nghĩ, Cảnh Tri Vãn đã đi về phía trước khá xa.

Nàng nghĩ nghĩ, bước nhanh chạy lên trước, ngăn hắn lại.

"Này......Cảnh......Cảnh Tri Vãn!" Nàng đi rất vội, có hơi thở gấp, đôi mắt ngược lại so với bình thường càng sáng ngời, "Có một chuyện, ta muốn nói với ngài một chút."

Cảnh Tri Vãn nhíu mày, ánh mắt khẽ quét qua phía trước ngực nàng phập phồng, liếc nhìn đèn lồng chập chờn trong tay nàng, "Chuyện gì vậy?"

A Nguyên thẳng thắn mà thành khẩn mà nhìn ánh mắt của hắn, nghiêm túc nói ra: "Ta kỳ thật cũng không biết ta vì sao lại hiểu được chút ít dược lý, cũng như không biết ta vì sao lại hiểu được chút ít võ nghệ. Mấy tháng trước, ta bị bệnh một trận, sau khi tỉnh dậy, những chuyện xảy ra trước đó cũng không nhớ được chuyện nào. Nếu như ngài biết ta trước khi xảy ra chuyện đó, ngài có thể nói cho ta biết được không? Nếu ta từng đắc tội với ngài, ta xin bồi lễ với ngài trước!"

Nàng lại thật sự đoan đoan chính chính hướng hắn cúi người hành lễ, nói ra: "Nếu thật sự có chỗ đắc tội, mong rằng Cảnh Điển sử đại nhân đại lượng, đừng so đo để bụng. Hôm nay ta chỉ là một bộ khoái nho nhỏ mà thôi, kiếm được một ít tiền, uống được chút rượu, nhàn nhã tuỳ tính, vô dục vô cầu, bất luận Cảnh Điển sử đến Thấm Hà có mục đích gì, ta cũng sẽ không cản đường của Cảnh điển sử."

Cũng mong Cảnh Tri Vãn đừng cản đường của nàng.

Hắn rất có năng lực, nếu thật sự vì nàng mà đến, có thể đuổi tới Thẩm Hà, cũng có thể đuổi tới kinh thành. Dù nàng có về kinh thành, không chỗ nào hắn tìm không ra.

Cảnh Tri Vãn từ đầu đến cuối chỉ nhìn ánh sáng le lói từ đèn lồng, đáy mắt hắn cũng u ám một mảnh. Nghe được nàng nói xong, hắn mới nhàn nhạt liếc nàng, "Vô nghĩa, nói xong rồi? Vậy tiếp tục tra án!"

"Này......"

A Nguyên xuất phát từ nội tâm mà nói ra những lời như vậy, lại bị hắn bỏ qua không đếm xỉa tới, trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn đi qua, chỉ phải nhẫn nhịn, yên lặng theo ở phía sau.

Một hồi lâu, mới nghe Cảnh Tri Vãn nói: "Ngươi là một bộ khoái nho nhỏ, ta cũng chỉ là một Điển sử nho nhỏ mà thôi. Về phần sự tình lúc trước, đáng tiếc, ta cũng muốn quên......"

A Nguyên dựng thẳng lỗ tai nghe hắn, nhưng Cảnh Tri Vãn cuối cùng cũng chưa từng nói tiếp bất cứ điều gì.

Sườn núi tuy không cao nhưng lại đón gió, giờ phút này gió thổi lớn hơn, ánh sáng của đèn lồng không đủ, hai người càng đi về phía trước tìm, càng khó phân biệt đường chạy trốn của Đinh Tào. Huống chi Đinh Tào đã mất thần trí và phương hướng, đã chạy như điên rất lâu ở trong núi, con đường mất trật tự, vốn là khó có thể phát hiện ra. Dù có ngẫu nhiên phát hiện, nhất thời vẫn không phân biệt được là do Đinh Tào lưu lại hay là do động vật trong núi lưu lại.

Cảnh Tri Vãn không biết từ lúc nào đã bị rớt ở đằng sau, chỗ đường núi nhấp nhô, hô hấp của hắn càng chậm chạp.

Hắn đột nhiên nói: "Ta sẽ đi đường núi bên kia, tại sườn núi bên kia có gian nhà gỗ của thợ săn để lại, ta ở đó chờ ngươi. Ngươi tiếp tục tìm kiếm đi, tìm được manh mối liền cùng ta phối hợp. Còn nếu không tìm được gì..."

Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời đen như mực, "Cũng phải nhanh chóng tập hợp cùng nhau! Sẽ có trận mưa lớn, không thể trách chúng ta không tận lực cố gắng."

( Edit + Beta : Hàn - Mai )

Truyện convert hay : Tận Xương Ấm Hôn

Lưỡng Thế Hoan - Chương 60