Hắn không khỏi lắc đầu, "Có lẽ Vương quản sự kia thấy Cảnh Điển sử ở tiệm thuốc, chính xác là nha môn đi tra các tiệm bán thuốc, hắn liền nhảy ra, chủ động thừa nhận là mình mua thuốc, muốn tẩy sạch hiềm nghi cho Chu Hội Phi, nhưng lại khiến Chu Hội Phi càng khó có thể rửa oan! Ha ha, vậy mà trước mặt ta, rõ ràng còn ra vẻ huynh đệ tình thâm!"
A Nguyên trầm ngâm nói: "Bỏ qua nhân phẩm của Chu Kế Phi qua một bên, suy luận mà nói, Vương quản sự thay Chu Hội Phi đi mua thuốc, hoàn toàn chính xác là làm cho Chu Hội Phi càng khó rửa sạch hiềm nghi. Chẳng qua là Chu Kế Phi làm sao mà biết được Vương quản sự từng thay Chu Hội Phi đi mua thuốc? Vả lại, nếu là Chu Hội Phi thật sự hại Chu Thực, Vương quản sự quan tâm Chu Hội Phi như vậy, không có khả năng là hắn không phát hiện ra, làm sao có thể tới quan phủ báo án? Hắn không sợ không giúp được Chu Hội Phi lại còn muốn đem Chu Hội Phi đẩy vào?" Tỉnh Ất phủi tay nói: "Như vậy xem ra, ngược lại là Chu Kế Phi càng khả nghi? Có thể biết được việc Vương quản sự đi mua thuốc, đủ để chứng minh hắn đã chú ý tới từng nhất cử nhất động của Chu Hội Phi. Rõ ràng hắn đã từng nói qua, hắn không hề có hứng thú đối với đan dược. Xem ra......Thật sự là bụng dạ khó lường!" Cảnh Tri Vãn cụp mắt xuống, hình như thiếu ý, lúc này mới thản nhiên nói: "Chứng cứ đâu?" Mọi người nhất thời lặng im. Lý Phỉ ngẩng đầu nhìn lên, ho một tiếng, nói : "Cho dù là vương tôn công tử hay dân chúng bình dân, ít nhất khi bổn quan còn ở đây, sẽ không giết oan uổng một người, sẽ không để oan cho một người!" Huyện nha từ xưa đã hẹp hòi, nhờ những lời này của hắn mà thêm vài phần nghiêm túc. Cảnh Tri Vãn ngẩng đầu nhìn hắn liếc một cái, đáy mắt thanh đạm trong vắt như nước hiếm có, hình như cảm khái gì đó, Hắn nói khẽ: "Đinh Tào đi giám sát thư đồng kia? Vậy chờ hắn trở về rồi nói sau!" --------------------Thế nhưng đêm đó sai dịch tên Đinh Tào chưa từng trở về. Mà thư đồng của Chu Kế Phi, trước khi trời tối đã về tới Chu phủ.Ngày hôm sau, cũng không có tin tức của Đinh Tào.Thẳng đến lúc chạng vạng tối, ở phía bắc ngoại ô tám dặm... Ở bên sườn núi có người báo lại, phát hiện ở sườn núi có một cỗ thi thể của nam tử, mặc y phục công sai, nhìn bề ngoài tuổi tác, rất giống với sai dịch mà nha môn báo mất tích......Lý Phỉ cực kỳ tức giận, vội vã mang Cảnh Tri Vãn, A Nguyên, Tỉnh Ất tới đó, chính là sai dịch Đinh Tào mất tích.Người khám nghiệm tử thi kiểm nghiệm qua thi thể, sơ bộ nhận định kết quả là: ở trên cao ngã xuống chết. Căn cứ *thi ban trên thi thể, thời gian tử vong có lẽ là từ tầm nửa đêm đến rạng sáng.(* thi ban : người chết sẽ nổi ban trên thi thể, thường thì căn cứ vào các nốt ban để xác định thời gian tử vong, ban càng nhiều thì thời gian tử vong càng lâu.)Nói cách khác, thì sau khi thư đồng kia rời đi mấy canh giờ, Đinh Tào mới ngoài ý muốn ngã chết.Lý Phỉ đã nhịn không được quát mắng: "Nói láo! Nói láo! Chắc chắn có người đã hại hắn! Chắc chắn là có người đã hại hắn!" Huyện Thẩm Hà cũng không có núi cao trùng điệp. Cái sườn núi này tuy có dốc dứng, nhưng chỗ Đinh Tào đi qua đều có nhiều mảng cây rừng lớn, tuy là đường núi, nhưng lại bằng phẳng, nếu là người già bảy tám mươi tuổi trượt chân nhất thời bỏ mình thì có thể nói, nhưng Đinh Tào lại là sai dịch của nha môn, chưa nói tới võ nghệ, ít nhất dân chúng bình thường không thể so với hắn, nhưng lại tự nhiên ngã chết trên đường đi tra án, quả thực có thể làm cho người ta cười đến rụng răng. Cảnh Tri Vãn một mực ở bên cạnh nhìn, sau đó hắn đi tới thi thể, nói : "Người chết đao không ở trong vỏ, nói không chừng trước khi chết đã cùng người khác đánh nhau, bên ngoài thi thể có nhiều vết bầm tím không đều nhau, chân phải bị gãy xương, y phục bị rách, miệng mũi chảy máu, cùng với dấu vết ở bên trên sườn núi, không thể nghi ngờ là bị ngã xuống sau đó trọng thương *nội phủ mà chết." (*nội phủ : nội tạng bên trong.)( Edit + Beta : Hàn - Mai )Truyện convert hay : Chí Tôn Long Tế Lục Phàm