- Chị nhớ sớm về thăm nhà nhé. Khi nào sanh cháu phải báo em biết đầu tiên ấy.
- Chị biết rồi mà. Nhớ là ngoan nhá.
Mẹ cô đứng ngoài cửa nhìn hai chị em mà âm thầm rơi nước mắt.
Gia Minh:
- Mẹ ơi. Xe chuẩn bị xong rồi.
Bà lau vội những giọt nước mắt trên má rồi nói:
- Nhờ con chăm sóc tốt cho con gái mẹ.
- Dạ mẹ cứ yên tâm ạ. Mẹ cũng giữ gìn sức khỏe thật tốt nhé. Bọn con sẽ sớm về thăm mẹ và em.
Bà gật đầu nói.
- Mẹ tin ở con!!
Lúc tiễn mẹ và em ra khỏi xe mà cô khóc từ đó cho đến lúc lên trên phòng khiến anh bối rối dỗ dành.
- Vợ à? Em đừng khóc nữa được không? Vợ khóc như vậy anh không biết làm sao nữa.
- Huhu Huhu..
- Thôi mà. Rồi mấy nữa vợ chồng mình lại xuôi dưới đó.
- À đúng rồi. Sáng nay anh tới viện thăm bé Su đúng không?
- Ừ. Con bé đang bị nhiễm trùng máu, cần phải lọc máu gấp. Nhưng mà nhóm máu của con bé là O- rất hiếm, lại không trùng khớp với nhóm máu của ai trong nhà. Bệnh viện hiện tại cũng đang hết nhóm máu đó, Gia Hưng nhờ anh tìm máu giúp.
- Vậy anh còn không đi tìm.
- Anh cho người đi tìm rồi, hy vọng là có người thích hợp.
Lúc này cô mới nhớ, bé Su không phải là con của Gia Hưng. Nếu vậy biết đâu cha ruột bé Su sẽ hợp với nhóm máu của con bé.
- Gia Minh. Anh đưa em tới viện đi. Em cần nói chuyện với út Liên.
- Nhưng mà...( Gia Minh chần chừ)
- Em đến siêu âm luôn.
- Thôi được rồi. Anh xuống lấy xe.
Tại bệnh viện nhi.
Út Liên mệt mỏi ngồi tựa đầu vào ghế hành lang bệnh viện. Cô nói với Gia Minh đứng đây chờ mình rồi tiến lại gần chỗ út Liên hỏi nhỏ:
- Thím đã ăn gì chưa?
- Chị dâu.
- Bầu bí không được bỏ bữa đâu ấy.
- Em rối quá. Vẫn chưa tìm được nhóm máu thích hợp cho con bé.
- Út Liên. Hình như thím quên rồi. Còn có tia hy vọng, đó chính là bố của Su.
Út Liên tròn xoe mắt hỏi lại:
- Ý chị là...