*
Editor: Puck - Diễn đàn “Ngươi không dám không tuân theo cha nương mình, không biết xấu hổ gạt người!” La Giản vô cùng tức giận, hung hăng mắng nàng một tiếng.Nghĩ đến thê tử mình lại là người như vậy, mà mình nhiều năm qua thế mà lại bởi vì không thân cận với nàng nên không hề phát hiện ra, La Giản cảm giác mình quả thật cực kỳ uất ức. Nếu sớm biết nàng như thế, thái phu nhân nói gì cũng không thể ngăn cản mình hưu thê mà, như vậy, mình cũng không cần phải sống vô tri vô giác, như cái xác không hồn nhiều năm như thế.“Ngươi đến La gia, lừa gạt nhi tử ta, cùng với trên dưới La gia như thế nào.” Tấn Giang Hầu nhàn nhạt hỏi.Tuy rằng giọng điệu của hắn lạnh nhạt, nhưng Tiêu thị lại biết lấy tính tình của hắn, lúc này càng không biến sắc, chính là có ý tứ tâm ý đã quyết, không thể cứu vãn, không khỏi sợ hãi.Nhương thị ô ô a a, La Giản đỏ mặt cả giận nói: “Ngài không cần hỏi nàng ta, chuyện này con nhớ được! Ngày tân hôn đó không biết ai cố ý quấy rối, con mới vừa lật khăn voan, còn chưa kịp liếc nhìn cô dâu đã bị một nhóm người cố tình kéo ra ngoài mời rượu! Buổi tối bị rót say khướt trở lại, bất tỉnh nhân sự, ngày hôm sau sau khi tỉnh lại...” Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, hắn che mặt thở dài, “Cha, con đã bị hủy như vậy, con náo loạn với thái phu nhân muốn hưu thê, thái phu nhân lại lấy cái chết uy hiếp, không đồng ý!”Sắc mặt của Tấn Giang Hầu âm trầm đến có thể nhỏ nước.Nhương thị không có gì có thể tranh luận cho mình, vẫn dập đầu cầu xin tha thứ, “Ta cũng không hy vọng xa vời gì, chỉ ngóng trông cuộc sống tốt đẹp nhiều thêm một ngày chính là một ngày, nếu như đến một ngày kia sự việc bại lộ, đó cũng là số mệnh của ta, là số mệnh của ta...”Tiêu thị thừa nhận mình sơ xuất, thất trách, nhưng kiên quyết không chịu thừa nhận bản thân đã biết trước sự tình, luôn miệng chắc chắn chuyện hôn sự này do thái phu nhân chủ trương, nàng người làm con dâu này cũng chỉ phụng mệnh làm việc, không thể làm gì.Tấn Giang Hầu trầm mặc hồi lâu, ra lệnh, “Tối nay Nhương thị tạm nhốt vào phòng giam, ngày mai đưa nàng bao gồm tất cả đồ cưới cùng về Nhương gia. Ta sẽ tự mình viết thư cho Nhương tướng quân, chắc rằng khi hắn thấy giấy chẩn đoán của đại phu này sẽ không có mặt mũi cãi cọ gì.”Mặc dù Nhương thị ngàn lần vạn lần không muốn trở về nhà mẹ đẻ, nhưng nàng biết sau khi nhà nào biết được chân tướng đều sẽ không nguyện ý muốn con dâu như nàng, chỉ có thể che mặt mà khóc, oán bản thân mệnh khổ rồi. Nàng cũng không có mặt mũi năn nỉ cái gì, sau khi chuyện xảy ra còn có thể nhặt một cái mạng trở về từ phủ Tấn Giang Hầu, nàng đã rất vui mừng.“Lợi cho nàng ta quá rồi.” La Giản căm hận.Nghĩ đến mình tinh thần sa sút nhiều năm như vậy, sống uổng tuổi thanh xuân nhiều năm như vậy, sao hắn có thể không hận Nhương thị chứ.“Về phần ngươi...” Ánh mắt của Tấn Giang Hầu chuyển lên trên mặt Tiêu thị, tỏ vẻ trầm ngâm.Tiêu thị quỳ thẳng lưng, ngừng hô hấp.Mặc dù sau đó Nhương thị kéo nàng ra, nhưng nếu như Tấn Giang Hầu định tính toán với nàng, nàng sẽ rất nhếch nhác...“Ngươi dù sao cũng là mẫu thân của Châm nhi và Anh nhi, phạt ngươi không khỏi đả thương mặt mũi của đám con cháu, tự giải quyết cho tốt đi.” Tấn Giang Hầu nói.Tiêu thị quả thật không thể tin được vào tai của mình.Ngơ ngác nhìn Tấn Giang Hầu thật lâu, nàng mới hồi phục tinh thần lại, cầm khăn tay lau nước mắt, “Ân tình Hầu gia đối đãi với thiếp, thiếp suốt đời khó quên, ghi khắc cả đời.”Tấn Giang Hầu âm trầm liếc nhìn nàng, “A Giản, đi.”Thấy phụ thân bước nhanh rời đi, La Giản vội vàng đi theo phía sau, cũng rời đi.Rất nhanh có hộ vệ đi vào túm lấy Nhương thị, giam nàng vào phòng giam, đặc biệt trông coi.Tiêu thị ngồi ngây trên đất, hoảng hốt nhìn chung quanh, chỉ cảm thấy cả phòng lạnh lẽo, không khỏi cười thảm, “Ta lại rơi xuống tình trạng này sao? Đường muội, Huỳnh Huỳnh, ta chỉ biết trượng phu của ngươi quyền cao chức trọng, phú quý bức người, nhưng không biết hắn thế mà lại vô tình như vậy. Ta thay hắn lo liệu cho cái nhà này mấy chục năm, chỉ vì chút chuyện nhỏ này, hắn... hắn thế mà lại đối xử với ta như thế, làm nhục ta như thế...”Truyện convert hay : Trọng Sinh Y Võ Kiếm Tôn