Editor : LemonPhan
Beta-er : Mèo WĩWĩ
Kiều An Hảo cười cười, không nói gì.
Sau bữa tối, khi không có cảnh quay đêm, đa số mọi người trong đoàn làm phim đều thích xuống lầu đánh bài hoặc tụ tập ca hát hay rủ nhau tập gym.
Lúc Kiều An Hảo ăn cơm tối, thì một diễn viên nhí khá quen thuộc trong đoàn hẹn cô tám giờ đi đánh bài, vì vậy sau khi dùng xong cơm tối, cô và Triệu Manh đi dạo phía sau vườn khách sạn một lúc, gần đến giờ mới xuống phòng lounge* dưới lầu.
* Lounge : là một phòng rộng để người ta ngồi chơi, ngồi chờ như thể nơi ngồi chờ lên máy bay hoặc ngồi chờ trong khách sạn.
Khi Kiều An Hảo đến, trong phòng bài vẫn chưa tới đủ người, cô đành ngồi hàn huyên cùng vài người một chút, sau đó xin phép ra ngoài đi vệ sinh.
Toilet trong phòng lounge được trang trí vô cùng sang trọng, bên trong còn có bàn trang điểm rộng.
Kiều An Hảo tuỳ tiện đẩy cửa bước vào một buồng trống, đóng cửa còn chưa được mấy giây liền nghe thấy bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân đi vào, dường như là của nhiều người.
Kiều An Hảo giải quyết xong đang tính xả nước thì lại nghe thanh âm bên ngoài rõ rang phát ra một câu: “Lục ảnh đế thật là, nói chuyện khó nghe quá mà.”
Kiều An Hảo nhất thời dừng động tác, lắng tai lên nghe ngóng bên ngoài.
“Đúng đó, tưởng là ảnh đế thì hay lắm sao, không biết tôn trọng người khác gì cả!”
“Huống chi chị Thi Ý cũng đâu có làm gì quá đáng, mọi người trong phòng vip ca hát, chị Thi Ý chỉ là thấy Lục ảnh đế ngồi một mình trong góc không hòa đồng, mới có ý tốt mời anh ta qua ca, kết quả anh ta nói cái gì đó, khó nghe muốn chết.”
Kiều An Hảo vừa nghe đến tên của Lâm Thi Ý thì càng thêm hứng thú, cứ ngồi nguyên trên bồn tiếp tục nghe lén.
“Đúng vậy, cái gì mà, nếu cô muốn quyến rũ đàn ông thì đến thẳng hộp đêm mà hành nghề, không cần phải lăn lộn trong giới giải trí.”
“Anh ta câu nào câu nấy đều là châm biếm, đến mức trước mặt nhiều người trong phòng, nghiêm nghị nói với đạo diễn, nói gì mà sau này có mời thì mời diễn viên bình thường thôi, đừng mời mấy loại gái làng chơi lố lăng, lòng dạ khôn lường, hạ thấp giá trị bộ phim.”
“Trong phòng nhiều người như vậy, còn có mấy người bên ngoài đến đầu tư, anh ta cứ thế nói chị Thi Ý là gái làng chơi, quá không coi ai ra gì rồi.”
“Có điều các cô không để ý là hôm nay Lục ảnh đế có hơi kỳ lạ hay sao? Trước đây anh ta luôn không tham gia mấy hoạt động ca hát này, hơn nữa cho dù là hoạt động tập thể, anh ta có tới nhưng khi người khác nói chuyện với anh ta thì anh cũng sẽ “giả điếc” không thèm chú ý tới họ. Hôm nay nói chuyện thì thật nghẹn chết người. Không biết có phải do có chuyện gì khiến tâm trạng không tốt?”
“Cho dù là tâm tình không tốt thì cũng không thể sỉ nhục người khác như vậy.”
“Được rồi, chị Thi Ý, chị cũng đừng buồn nữa.”
Ai ai cũng đều nói như thế, Lâm Thi Ý cuối cùng cũng mở miệng, mang theo tiếng nức nở. “Tôi không sao, được rồi, mọi người ra ngoài đi.”
Truyện convert hay : Bỏ Phi, Ngươi Lại Bị Phiên Bài!