“Nếu muốn tôi nói lời nói mờ ám với một người phụ nữ, mới có thể biết cô ấy ở đâu, tôi thà rằng cho rằng bản thân chưa từng tìm đến cô.” Lục Cẩn Niên không cho Kiều An Hạ cơ hội tiếp tục nói như cũ, trực tiếp lên tiếng đánh gãy lời của cô: “Bởi vì tôi không nghĩ làm cho bản thân trở nên không xứng với cô ấy.”
Lục Cẩn Niên nói xong, nâng tay lên, đẩy tay của Kiều An Hạ ra khỏi cánh tay mình, sau đó liền sải bước chân, đi ra quán cà phê.
Cho dù cô bởi vì Hứa thị không muốn thấy anh, cho dù anh không tìm thấy cô, anh cũng không thể chỉ vì muốn nhìn thấy cô, mà làm chuyện bẩn tình yêu của anh đối với cô.
Anh không có xuất thân trong sạch, anh cùng cô ở một chỗ rất có khả năng những người chỉ trỏ anh cũng sẽ nghĩ luận về cô, anh có thể làm , chỉ có thể làm cũng chỉ là kiên đinh không thay đổi tình yêu đối với cô.
Cho dù đến bây giờ, anh có thể làm , vẫn là cự tuyệt tất cả mờ ám, với những người không phải là cô.
-
Trợ lý nhìn thấy Lục Cẩn Niên từ trong quán cà phê đi ra, lập tức mở ra cửa xe, đợi sau khi Lục Cẩn Niên ngồi vào, vội vàng cũng đi theo lên xe, mang theo vài phần chờ mong hỏi: “Lục tổng, hiện tại ngài biết Kiều tiểu thư ở nơi nào sao?”
Lục Cẩn Niên thản nhiên lắc lắc đầu, không nói gì.
Chờ mong trên mặt trợ lý, trong nháy mắt hóa thành mất mát.
Bên trong xe im lặng một lát, Lục Cẩn Niên đột nhiên mở miệng nói: “Anh về nhà trước đi.”
“Kia, Lục tổng ngài......”
“Tôi không sao, anh trở về đi.” Ngữ khí của Lục Cẩn Niên thực đạm, nhưng mà lại mang theo một tia cường thế.
Trợ lý chần chờ một chút, cuối cùng gật gật đầu, giao chìa khóa xe cho Lục Cẩn Niên, xuống xe rời đi.
Lục Cẩn Niên lẻ loi một mình, ngồi ở trong xe một lát, cuối cùng liền khởi động xe, chậm rãi ly khai.
Nếu tìm không thấy cô, vậy thì anh sẽ lựa chọn biện pháp ngốc nhất, ôm cây đợi thỏ, cho dù là cô vì chuyện của Hứa thị, không tha thứ anh, không thấy anh, nhưng mà, cô chắc chắn sẽ trở về Kiều gia.
Anh đến trước cửa Kiều gia chờ cô, một ngày cô không xuất hiện, anh sẽ chờ một ngày, cả đời cô không xuất hiện, anh sẽ chờ cả đời.
Đây là lần thứ hai Kiều An Hạ tỉnh lại, nhìn xuyên qua cửa sổ thấy xe của Lục Cẩn Niên.
Chiếc xe kia đã ở cửa Kiều gia, đợi một ngày hai đêm rồi, dường như chưa bao giờ rời đi.
Từng thời điểm, cửa xe cũng không có mở ra, người ở bên trong cũng không có xuống dưới, không biết, còn tưởng rằng là một chiếc xe trống.
Nếu như cứ nhìn chằm chằm vào trong chiếc xe kia qua một thời gian dài, sẽ phát hiện ra, ngẫu nhiên cửa kính xe sẽ hạ xuống, có một bàn tay từ bên trong duỗi ra, trong tay mang theo một điếu thuốc.
Người trong xe, cũng giống như xe, vô cùng im lặng, chưa bao giờ đi quấy rầy bất luận kẻ nào.
Kiều An Hạ biết, người trong xe là đang chờ Kiều An Hảo còn chưa tỉnh lại kia.
Đêm khuya, có một hai thứ xúc động như vậy, Kiều An Hạ rất muốn đi ra ngoài nói cho Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo ở trong bệnh viện.
Nhưng mà mỗi lần cô đi tới cửa, lại cảm thấy có chút không cam lòng.
Anh ở nới đó chờ, nội tâm của cô cũng dày vò theo.
Thẳng đến mười sáu giờ sau rạng sáng ngày hôm sau chiếc xe kia, rốt cục cũng ly khai cửa Kiều gia.
-
-
Kiều An Hảo hôn mê khoảng bốn ngày bốn đêm mới tỉnh lại.
Lúc cô mở to mắt, là lúc màn đêm ngoài cửa sổ vừa mới buông xuống, cô mờ mịt nhìn chằm chằm bốn phương tám hướng bên trong phòng bệnh, cô di chuyển đầu một chút nhưng mà không có khí lực.
Cô nằm trên giường thật lâu, mới ẩn ẩn cảm giác được đầu mình có đau đớn kịch liệt truyền đến.
Truyện convert hay : Mau Xuyên Nữ Xứng: Nam Thần Cầu Ngươi Đừng Hắc Hóa!