Qua một lát, Lục Cẩn Niên mới mở miệng nói bổ sung: “Chỉ cần qua một thời gian dài, có rất nhiều chỗ kể cả vết sẹo cũng sẽ không nhìn thấy.”
Kiều An Hảo cong lên khóe môi, hiện lên một tia cười nhạt: “Vậy là tốt rồi.”
Lục Cẩn Niên không nói gì, nhìn chằm chằm nụ cười điềm tĩnh mà ấm áp trên khóe môi Kiều An Hảo, hơi thất thần một chút, còn có hoảng hốt.
Bên trong ghế lô lâm vào im lặng, Kiều An Hảo còn chưa hoàn hồn sau khi bị Lục Cẩn Niên làm cho kinh diễm, ngắm nghía ngón tay một chút, viên phục vụ bưng lên trên bàn hóa trang một ly rượu đỏ, muốn làm dịu đi xuống dưới chấn động.
Chỉ là, chén rượu còn chưa đưa tới bên miệng, Lục Cẩn Niên đứng cách đó không xa đột nhiên đưa bước chân đi tới, vươn tay, cầm ngón tay mềm mại như không có xương sống, ngăn lại hành động của cô.
Kiều An Hảo mở to mắt nhìn, nghi hoặc ngẩng đầu, nhìn về phía Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên không có nhìn Kiều An Hảo, nhưng mà động tác lại mèm nhẹ lấy đi ly thủy tinh chân cao từ trong tay cô, để lại trên bàn tròn, sau đó cầm một chai nước khoáng, mở nắp chai, đưa tới trước mặt cô, nhìn chằm chằm ánh mắt của cô, nói: “Uống nước đi, uống rượu đối với thân thể không tốt.”
Quan trong hơn là, cô mới phẫu thuật xong chưa tới một tháng, không thể uống rượu.
Kiều An Hảo không biết ý nghĩ chân thực dưới đáy lòng Lục Cẩn Niên, cô nhớ tới trong khoảng thời gian này Lục Cẩn Niên rất quan tâm tới bản thân, nghĩ đến chắc anh sợ bản thân sau khi uống rượu, bên trong dạ dày lại khó chịu giống trước đây, mới ngăn cản, nhất thời cảm thấy ngọt ngào cùng hạnh phúc, lại tràn đầy trong lòng, nhìn ánh mắt của anh, nhịn không được dừng hình ảnh.
Luc Cẩn Niên nhìn tầm mứt của cô, lạnh dùng dưới đáy mắt, nhiễm đến một tia dịu dàng, tay vẫn duy trì tư thế đưa chai nước cho cô, không hề động.
Hình ảnh này ngưng trệ trong khoảnh khắc, hai người đều thật sâu nhìn nhau, thời gian giống như đình chỉ lại……
Toàn bộ thế giới trở nên vô cùng yên tĩnh, hai người đều nghe thấy tiếng tim đập của đối phương.
Không khí bên trong, dần dần trở nên ái muội, đầu Lục Cẩn Niên, không kìm được cúi thấp xuống, đối mặt với Kiều An Hảo, Kiều An Hảo không có trốn tránh, cánh môi nhẹ nhàng giật giật, như đang chờ mong cái gì đó.
Đáy mắt Lục Cẩn Niên, vô cùng nóng bỏng, đầu của anh không ngừng xuống thấp, ngay tại lúc môi của anh sắp đụng vào môi của cô, đột nhiên truyền đến âm thanh đập cửa.
Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo đồng thời khôi phục tinh thần, Kiều An Hảo cố gắng che giấu xúc động cùng hồi hộp của bản thân, nhanh chóng nhận lấy chai nước khoáng từ trong tay Lục Cẩn Niên, vội vàng nói một câu “Cảm ơn”, rồi giả bộ như đang khát nước, ngẩng đầu, uống nước ừng ực.
Lục Cẩn Niên im lặng nhìn chằm chằm Kiều An Hảo trong vài giây, mới đứng thẳng người, giọng điệu mở miệng, vô cùng ôn hòa: “Mời vào.”
Lục Cẩn Niên vừa nói xong, cửa liền bị nhân viên phục vụ đẩy ra, phóng viên và nhiếp ảnh gia phụ trách phỏng vấn bọn họ đi vào.
Kiều An Hảo vội buông chai nước khoáng xuống, cầm khăn tay, lau đi nước còn vương trên khóe môi, đứng lên.
Phóng viên bắt tay Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo, chào hỏi, sau đó ba người ngồi xuống, chờ nhiếp ảnh gia chụp ảnh xong, giơ tay ra dấu OK với bọn họ một cái, phóng viên với giơ micro, mở miệng: “Mọi người đều biết trong bộ phim “thời kỳ khuynh thành”, hai người là một đôi tình nhân, tiếp xúc với nhau tương đối nhiều, tôi nghĩ hỏi Lục tổng trước, ở trong mắt anh, Kiều tiểu thư là một người như thế nào? ”
Truyện convert hay : Y Phi Kinh Thế