Ngày hôm sau, Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên trở về đoàn làm phim, lúc bắt đầu hoạt động trở lại, phải diễn cho xong các cảnh, nên Kiều An Hảo mang theo nhiều thứ, má Trần thấy cô xách theo túi lớn túi nhỏ thật phiền phức, bởi vậy nhanh chóng giúp cô xách một chiếc vali.
Triệu Manh tới trước Cẩm Tú Viên đón Kiều An Hảo, Lục Cẩn Niên mang hành lí xuống lầu, kéo đến cửa biệt thự, bỏ vào trong trong vali dự bị.
Kiều An Hảo mở cửa xe, không vào vôi, trước tiên tạm biệt má Trần, sau đó dặn chừng Lục Cẩn Niên đừng quên uống thuốc, chỉ là vừa nhắc nhở được hai câu, trợ lý của anh cũng lái xe tới, Kiều An Hảo lập tức truyền lại lời dặn dò cho trợ lý.
Người trợ lý lễ phép nghe, miệng không ngừng nói: “Cô Kiều, tôi biết rồi, cô yên tâm.”
Lúc Kiều An Hảo không còn gì để nói nữa mới khom người ngồi vào trong xe, khoát tay với người ngoài, Triệu Manh khởi động xe rời đi.
Bộ phim “Khuynh thành thời gian” này, làm cho kịp với kỳ nghỉ đông, vì việc đóng đoạn sau cùng với việc tuyên truyền muốn đủ thời gian, trong vòng hai mươi ngày phải tranh thủ diễn cho xong, bởi vậy quá trình quay phim cũng tương đối chặt chẽ, dường như suốt cả ngày, tất cả diễn viên đều ở tại phim trường, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi, trước kia khi không có vai diễn, Lục Cẩn Niên thường quay về công ty Hoàn Ảnh, bây giờ mỗi ngày đều ở phim trường, có nhiều cơ hội để nhìn anh diễn, gương mặt trang điểm, ngồi trên ghế nghỉ ngơi xử lí công việc, thậm chí có vài lần, Kiều An Hảo nhìn thấy anh ôm laptop, họp cùng các nhân viên cấp cao trong công ty.
Trừ lúc ngủ, dường như ngoại trừ ở nhà ăn thì mọi người đều ở phim trường, vì sợ bị mọi người phát hiện mọi chuyện, tung tin đồn không hay, thời gian gặp gỡ của Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo tương đối ít, nhưng dù sao hai người ở cùng một đoàn làm phim, lại là hợp tác, hai người cũng có gặp mặt nói chuyện phiếm, nhưng không thể tiếp xúc thân mật như lúc ở nhà.
Chỉ là dù như vậy, Kiều An Hảo vẫn luôn cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc của Lục Cẩn Niên, chẳng hạn như lúc có cảnh diễn vào buổi tối, nhiệt độ tương đối thấp, trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa áo khoát cho cô, hoặc là đôi khi đưa ly trà nóng, sữa nóng, đều là những sự quan tâm nho nhỏ, nhưng có thể khiến trong tim ấm hơn, luôn khiến Kiều An Hảo giống như ăn phải mật ông, ngập tràn ngọt ngào ấm áp, thế nên cô luôn phải kìm lòng không để ánh mắt nhìn về phía anh, đôi khi ánh mắt cô chạm phải ánh mắt anh, hai người như tách khỏi sự ồn ào nhộn nhịp của đoàn làm phim, im lặng nhìn nhau thật lâu.
Tim Kiều An Hảo không hiểu tại sao luôn đập nhanh, cô không thể bình tĩnh ung dung như Lục Cẩn Niên, nên phần đông đều nhận thua đầu hàng trước anh, có đôi khi hốt hoảng vờ như nhớ tới chuyện gì đó quay sang nói chuyện với Triệu Manh, trốn khỏi tầm mắt của Lục Cẩn Niên, đôi khi thật sự khẩn trương thì cười hồn nhiên với anh, lúc đó tuy rằng anh vẫn mang vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng khóe môi khẽ cong lên, vạch ra một nụ cười nhẹ, những lúc thế này, gương mặt của Kiều An Hạ sẽ lập tức nóng lên.
Truyện convert hay : Chí Tôn Con Rể