Cho tới khi, người hầu đi tới, thấp giọng hỏi Hàn Như Sơ một số vấn đề của bữa tiệc, Hàn Như Sơ cười cười nhìn về phía Kiều An Hảo xin lỗi, rồi quay đầu, dặn dò người hầu.
Kiều An Hảo do dự một chút, buông chén trà bưng trong tay ra, đi về phía Luc Cẩn Niên, khi Kiều An Hảo chỉ còn cách Lục Cẩn Niên hai thước, thì Hứa Vạn Lý từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Kiều An Hảo, lên tiếng gọi một tiếng: "Kiều Kiều." Kiều An Hảo dừng bước, nhìn về phía Hứa Vạn Lý chào hỏi: "Bác Hứa." Hứa Vạn Lý gật đầu cười tủm tỉm, vừa sửa sang lại cà vạt của mình, vừa đi đến trước mặt Kiều An Hảo, mở miệng, nói với Kiều An Hảo: "Như Sơ, tôi mới có một thời gian không gặp Kiều Kiều, nó càng trở nên xinh đẹp." Lúc đầu Hàn Như Sơ còn bận phân phó mọi việc cho thật tốt, nghe được lời nói của Hứa Vạn Lý, thong dong tao nhã đứng lên, đi tới trước mặt Hứa Vạn Lý tự nhiên vươn tay, giúp Hứa Vạn Lý sửa sang lại cà vạt: "Kiều Kiều từ nhỏ đã là một mỹ nhân." Hứa Vạn Lý nở nụ cười ha ha hai tiếng, lúc quay đầu, nhìn thấy Lục Cẩn Niên đang đứng ở sát cửa sổ, nghe đươc giọng nói của Hứa Vạn Lý, Lục Cẩn Niên quay đầu theo bản năng, chống lại ánh mắt.Tươi cười trên mặt Hứa Vạn Lý đình trệ một chút, rồi lạnh lùng dời đi tầm mắt, ôm bả vai Hàn Như Sơ, đi về phía sô pha.Truyện convert hay : Mạt Thế Hảo Dựng