Hào Môn Kinh Mộng 3 Đừng Để Lỡ Nhau - Chương 356: Cùng đường


Em tưởng rằng, tình yêu chỉ là tình yêu, không quan tâm về những điều phù phiếm, không để ý tới năm tháng vô tình. Chỉ cần có anh và em, chỉ cần em yêu hết mình là được. Nhưng tới khi tình yêu cởi bỏ lớp áo như thật như giả ấy xuống, bao phù phiếm không còn nữa, ánh sáng cũng lụi tàn, nước mắt còn chưa kịp rơi, em mới biết mình thật sự tan nát cõi lòng rồi…

Nhà họ Diệp một lần nữa trở thành tiêu điểm.

“Công lao” thuộc về một tấm ảnh nóng khiến người ta phải xịt máu mũi.

Hình ảnh Niên Bách Ngạn và Tố Diệp triền miên, tình cảm trên giường đã trở thành một đề tài sôi nổi trên mạng. Những tấm ảnh nóng đó được gộp lại rồi chia sẻ theo kế hoạch, sau đó lại bị các fan mạng nhanh chóng truyền nhau, download. Chỉ riêng lượt view cũng đã đủ để ai ai cũng biết, chưa nói gì tới những tạp chí, tuần san giải trí lá cải kia.

Đương nhiên, động tác của hai người trong ảnh không quá khoa trương. Đa phần chỉ là cảnh Niên Bách Ngạn và Tố Diệp nằm trên giường ôm nhau. Chiếc chăn mỏng đã che đi phần nào cơ thể nude của cả hai. Nhưng sở dĩ nó trở nên bùng nổ, vì một trong số những tấm ảnh đó đẹp đến nỗi khiến người ta suy nghĩ vẩn vơ.

Một bức ảnh đủ để khiến người xem miên man trong vô vàn suy tưởng.

Trong ảnh, gương mặt của Niên Bách Ngạn đang vùi mặt trong khe sâu của Tố Diệp, một tay phủ lên một bên, còn miệng ngậm lấy bên còn lại. Cơ thể tráng kiện hơi rướn lên. Vì góc ảnh, tấm chăn chỉ che được phần eo của anh.

Ánh sáng cực tốt.

Khắc họa lên dáng người mạnh mẽ của Niên Bách Ngạn không chút tỳ vết. Làn da màu đồng, bờ vai rắn chắc, từng múi cơ bắp rõ nét và trơn nhẵn trên tấm lưng và cánh tay trần. Mỗi một phần cơ thể đều toát ra sức mạnh và hơi thở đầy nam tính.

Còn Tố Diệp nằm phía dưới anh, mái tóc dài đen tuyền xõa ra trên giường, phản chiếu tựa một tấm lụa. Gương mặt nhọn, ửng hồng hơi ngẩng lên. Đến cả xương quai xanh xinh đẹp cũng kéo dài tới tận bả vai. Nửa người trên của cô hơi cong lên, như vầng trăng giữa trời đêm.

Cô nhắm mắt, hơi nhíu mày lại vừa như đau khổ lại vừa như vui sướng. Cái miệng đỏ hồng hé mở, một tay vô thức nắm chặt lấy ga giường, một tay cố gắng bám lấy bờ vai Niên Bách Ngạn.

So với việc nói đây là một bộ ảnh nóng khiến công chúng hứng thú, thà nói rằng chính bức ảnh với nội dung mờ ám này đã khiến mọi người rộn ràng ầm ĩ.

Tuy rằng ngực trước của Tố Diệp đã bị Niên Bách Ngạn chiếm đoạt, nhưng trong ảnh, độ cong của hai ngọn núi vẫn thấp thoáng ẩn hiện. Như vậy càng khiến cho rất nhiều fan mạng lần lượt suy đoán kích cỡ của cô. Kết luận cuối cùng là, một người diện mạo anh tuấn như Niên Bách Ngạn cũng không thể vượt qua “ải mỹ nhân”, không khó nhận ra Tố Diệp đích thực là một người phụ nữ quyến rũ. Vóc dáng của cô tuyệt đẹp.

Nhưng điều càng khiến các fan liên tưởng xa xôi chính là tư thế của Niên Bách Ngạn trong bức ảnh. Khi chụp ảnh anh đang làm gì mới là câu hỏi được mọi người quan tâm nhất.

Bỗng chốc từ đâu chui ra vô vàn các “chuyên gia phân tích”. Đại bộ phận đều đưa ra một kết luận thống nhất: Phía dưới lớp chăn mỏng hai người đang “làm việc”.

Sao lại nhìn ra điều đó?

Có người phân tích, từ độ căng của bắp thịt trên người Niên Bách Ngạn cùng biểu cảm gợi tình, trầm luân trên gương mặt anh thì đây là lúc anh đang vào sâu.

Cũng có người phủ nhận suy nghĩ đó, cho rằng Niên Bách Ngạn chỉ vừa mới bước vào thôi. Lý do để cho ra phân tích này là từ Tố Diệp. Thần sắc của Tố Diệp vừa đau đớn lại mang chút khoái lạc. Bờ môi mở ra có lẽ là lúc phát ra tiếng thở dốc. Điều này chứng minh cô đang cố gắng nhận vào mình một nguồn sức mạnh to lớn, nó nhất định là vừa bất ngờ lại vừa là những gì cô đang kỳ vọng.

Còn có người hài hước hơn, từ tư thế này của Niên Bách Ngạn lại còn nhìn ra được kích cỡ của anh nhất định không nhỏ, hơn nữa còn đưa ra những phân tích con số về khoảng cách hình ảnh chuyên nghiệp.

Mấy phân tích đó vừa được tung ra lại dấy lên không ít những lời gièm pha nói móc. Có người chửi Tố Diệp lẳng lơ dâm đãng cũng lại có kẻ ghen ghét đố kỵ với sự may mắn của cô.

Đương nhiên, còn có cả những lời khó nghe hơn, ví dụ như rất nhiều ID ảo bắt đầu ngứa miệng, mang thân thể khêu gợi của Tố Diệp ra để trêu chọc. Thậm chí còn có người nói một câu dung tục thế này: Bác sỹ Tố! Đi cùng anh một đêm nhé?

Nhịp điệu của cánh nhà báo thì lại có hệ thống hơn. Đầu tiên là tìm hiểu toàn diện về các mối quan hệ trong nhà họ Diệp, không những mang chuyện kết hôn của Niên Bách Ngạn và thiên kim Diệp Ngọc ra xào nấu lại, còn đặc biệt nhấn mạnh quan hệ anh rể em vợ giữa Niên Bách Ngạn và Tố Diệp. Sau đó họ còn kéo cả Bạch Băng vào. Thế là Diệp Ngọc, Tố Diệp, Bạch Băng và Niên Bách Ngạn, ba nữ một nam cứ thế trở thành trang nhất của không biết bao nhiêu tờ báo.

Bàn tay của nhà báo trước nay luôn mò rất sâu. Chuyện Tố Diệp là em vợ của Niên Bách Ngạn lại bắt đầu được đưa lên thành tiêu điểm. Liền đó còn đào bới lại cả quá khứ phong lưu của Diệp Hạc Phong.

Trốn tránh, không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của đám phóng viên trước nay luôn là thái độ của nhà họ Diệp khi gặp phải scandal.

Thế nên bọn họ cũng thông minh hơn rồi. Ngay từ khi sự việc mới bùng phát, bọn họ đã nhằm chuẩn vào nữ chính trong đống ảnh nóng, Tố Diệp, bâu đầy về phía cô như đám ruồi nhặng, định áp dụng cách đi đường vòng để chỉ trích “cô con gái riêng” của Diệp Hạc Phong.

Trên tấm ảnh còn ghi rõ thời gian. Cũng chính vì thời gian đó, họ hoàn toàn đẩy Tố Diệp xuống vực sâu của đạo đức. Vì khoảng thời gian chụp ảnh nóng lại là trước ngày Niên Bách Ngạn và Diệp Ngọc hóa giải quan hệ.

Tố Diệp cúi gằm, ôm đầu nằm cuộn tròn trên sofa, ôm chặt cái gối ôm trong lòng. Tóc cô xõa xuống lại càng tôn lên gương mặt nhợt nhạt gầy gò. Chiếc cằm nhọn chống lên gối, ánh mắt đờ đẫn, phân tán.

Đến tận hôm nay cô vẫn chẳng nhớ được mình đã ra khỏi Tinh Thạch như thế nào. Khi những bức ảnh kinh người đó đập vào mắt, cô đi từ bàng hoàng tới sợ hãi. Tâm trạng này cứ thế đông đặc lại, cuối cùng vây bọc lấy cô.

Cô không còn sức phản bác lại những lời chỉ trích, thì thầm to nhỏ đó nữa, cũng chẳng còn khả năng quan tâm tới những ánh mắt mà các đồng nghiệp trong Tinh Thạch nhìn mình, cảm giác duy nhất chính là cả người rét run.

Cô cũng không còn nhớ giáo sư Đinh đã gọi cô tới văn phòng nói chuyện gì. Tóm lại là hai ngày nay cô đã không tới Liêm Chúng, vì ngay ngoài cửa Liêm Chúng cũng có cả đám phóng viên túc trực.

Cô chỉ mơ hồ nhớ rằng khi ra khỏi phòng làm việc, Phương Bội Lôi đi tới đưa tài liệu đã khinh bỉ chỉ vào cô và nói: Bác sỹ Tố à! Cô có yêu quý anh rể mình đến thế nào cũng không cần gấp gáp vậy chứ? Sao không đợi anh ta trở lại làm người độc thân, chưa gì đã sốt sắng lăn lên giường rồi, cảm giác yêu đương len lút có thú vị không?

Giây phút đó cô chẳng thể đáp lại gì, vì cuối cùng cô cũng hiểu, cho dù Niên Bách Ngạn và Diệp Ngọc đã thanh minh mối quan hệ của mình, cho dù hai người họ có nói với bên ngoài họ chỉ kết hôn giả thì trong tâm thức của tất cả mọi người vẫn cho rằng cô chính là em vợ của Niên Bách Ngạn.

Cô đã cùng đường rồi, không sao thoát được khỏi cái vòng luẩn quẩn kỳ dị này.

Tấm rèm dày che chặt ánh sáng ngoài cửa sổ, đập vào tầm mắt chỉ còn bóng tối âm u.

Phòng khách chìm trong yên lặng, đến hơi thở nhẹ nhàng cũng nghe rất rõ.

Còn cả tiếng gõ máy tính của Lâm Yêu Yêu, lạch cạch lạch cạch, khiến cả căn phòng rộng lớn càng thêm tĩnh mịch.

Một lúc lâu sau, Lâm Yêu Yêu cảm thán nói: Mấy người này giờ chỉ muốn ăn sống cậu thôi. Nhìn thấy chưa? Tình hình học tập ở nước ngoài cũng như trường cậu tốt nghiệp cũng bị bọn họ xới tung lên, còn cả thẻ sinh viên của cậu nữa chứ.

Cô ấy ngồi dựa bên cạnh Tố Diệp, ôm một chiếc laptop trong lòng, vừa nói dứt lời bèn nhăn mặt.

Ánh mắt Tố Diệp như chiếc đồng hồ được lên dây cót, gượng gạo di chuyển tới màn hình máy tính. Khi cô nhìn thấy một trong số những bình luận ác ý thì nét mặt càng trắng bệch, hơi thở gấp gáp, rồi ngay lập tức xông vào nhà vệ sinh.

Lâm Yêu Yêu vội đặt máy tính xuống sofa, nhanh chóng lết dép chạy theo cô.

Tố Diệp suýt nữa thì nôn cả dịch mật trong gan ra ngoài. Cô không ăn quá nhiều, thứ nôn ra toàn là nước chua trong dạ dày.

Lâm Yêu Yêu dĩ nhiên sẽ thấy đau lòng, cũng không ngại bẩn, bước tới vỗ lưng cho cô, rồi vội vàng rút ra một tờ khăn giấy cho cô lau miệng. Đợi tới khi dạ dày Tố Diệp hoàn toàn trống rỗng, cô ấy rót cho Tố Diệp một cốc nước súc miệng.

Người giúp việc Tiểu Nhã đứng trước cửa nhà vệ sinh, tay chân luống cuống. Cuối cùng, Lâm Yêu Yêu phải bảo Tiểu Nhã đi nấu chút nước đường cho Tố Diệp uống.

Năm phút sau, Tố Diệp dựa vào tường, ngồi xuống, bất lực giơ tay, cố gắng vén mái tóc rối bù của mình lên, nhưng thử mấy lần mà vẫn không được. Lâm Yêu Yêu thấy vậy bèn đi lấy dây nịt, thành thạo buộc lại cho cô mái tóc, trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm phẫn nộ: Mấy lũ đó nói năng không biết suy nghĩ, để mình biết là kẻ nào làm, mình nhất định đập chết hắn!

Tố Diệp cảm thấy môi mình tê dại, chẳng nói được câu nào.

Lâm Yêu Yêu đỡ cô ngồi lên sofa, thở dài. Cô ấy biết Tố Diệp bị mắc chứng bệnh này. Cứ gặp chuyện gì khủng hoảng tới cực độ là cô sẽ nôn thốc nôn tháo. Sở dĩ bị như vậy cũng là từ một trải nghiệm hồi nhỏ của Tố Diệp. Nghe mợ Phương Tiếu Bình kể, khi cô còn rất bé đã trèo cây rồi ngã xuống đất, sau đó sợ quá mà bắt đầu nôn. Lâm Yêu Yêu cũng từng hỏi lại Tố Diệp chuyện này. Cô không còn nhớ nữa, nhưng cũng tự thừa nhận mình đích thực bị bệnh này.

Thế nên Lâm Yêu Yêu biết giờ phút này Tố Diệp đang sợ hãi vô cùng.

Rất lâu sau, Tố Diệp mới cất giọng khàn khàn, bờ môi khô cong hơi mấp máy, mệt mỏi thốt ra mấy chữ: “Dưới nhà còn phóng viên không?”

Lâm Yêu Yêu đi tới trước cửa sổ, mở hé một khe nhỏ sau chiếc rèm ra. Sau khi nhìn xuống, cô ấy nghiến răng kèn kẹt, nói: “Làm chó săn cũng không cần nghỉ ngơi, ăn cơm sao? Đã bao nhiêu lâu rồi mà vẫn còn chầu chực ngoài kia!”

Tố Diệp lại không nói gì nữa, vùi sâu mặt vào gối.

Tiểu Nhã bê cốc nước đường ra, dè dặt nói: “Bác sỹ Tố! Cả ngày chị không ăn uống gì rồi, uống chút nước đường cũng có thể lại sức.”

Tố Diệp không nhúc nhích.

Tiểu Nhã xoa hai tay vào nhau, ngượng ngập nói thêm: “Vậy… để em đi nấu cho chị ít cháo trắng.”

Phòng khách lại yên lặng trở lại.

Cho tới khi Tố Diệp lên tiếng phá vỡ bầu không khí này: “Yêu Yêu! Đừng bỏ dở công việc, không cần ở lại với mình đâu, cậu cứ đi làm đi.”

“Giờ cậu chỉ có thể ở yên trong nhà, mình làm sao yên tâm bỏ cậu ở đây một mình được? Yên tâm đi! Mình đã xin nghỉ với công ty rồi, mình ở lại với cậu.” Lâm Yêu Yêu bê cốc nước đường tới, đưa đến trước mặt cô: “Cậu nhìn cậu xem, còn làm bác sỹ tâm lý cơ đấy. Càng tới những lúc thế này thì càng phải chiến đấu tâm lý với bọn chúng chứ. Sao cậu có thể bị đánh bại được?”

Tố Diệp khẽ lắc đầu đẩy cốc nước ra, thở dài nặng nề, rồi lại siết chặt chiếc gối: “Mình chưa từng trải qua những chuyện kiểu này bao giờ.”

Câu nói của cô nhẹ nhàng, đơn giản nhưng lại khiến Lâm Yêu Yêu đau xót vô cùng. Đúng vậy, Tố Diệp đúng là bác sỹ tâm lý nhưng đó chỉ là công việc của cô mà thôi, không có nghĩa cô phải sống như một vị thánh. Cô không phải ngôi sao, không phải trải qua cuộc sống giẫm đạp lên scandal để sống qua ngày. Nói trắng ra Tố Diệp cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường. Khi những tin đồn, những lời nhiếc móc, chửi bới cùng chòng ghẹo đổ ập lên đầu, cô cũng sẽ căng thẳng, cũng sẽ bối rối, cũng biết lo sợ, thậm chí là trốn tránh.

Giống như bây giờ vậy.

~Hết chương 356~

*Lảm nhảm: Ngoài lề một tý, đàn ông da màu đồng đẹp trai cực kỳ ấy, một hôm bạn Tô đã được diện kiến, tuy là mặt không đẹp trai nhưng nhìn từ phía sau là đã ngây ngất rồi

Truyện convert hay : Ma Lâm

Hào Môn Kinh Mộng 3 Đừng Để Lỡ Nhau - Chương 356: Cùng đường