Edt: Mítt
♥️ ♥️ ♥️ ♥️
Ngày Tạ Trường An rời khỏi thành phố C, bầu trời không chỉ âm u, mà còn nổi lên mưa phùn mênh mông, đây thật đúng là ngày để ly biệt, ga tàu hỏa đều là phụ huynh đến đưa tiễn học sinh.
Đối với lựa chọn của Tạ Trường An, Diệp Kham Hoan thật không hiểu, hắn vốn dĩ cho rằng Tạ Trường An sẽ lưu lại thành phố C, không nghĩ tới mình chỉ không chú ý một chút, con hàng này liền ghi danh một đại học chính trị và pháp luật đứng đầu phía nam, vậy tương lai tính làm cường nhân luật chính sao?
Trừ bỏ cha mẹ Tạ Trường An cùng với Diệp Kham Hoan, Tô Vãn và Tô Thanh Mai cũng tới nhà ga đưa tiễn Tạ Trường An.
Tô Thanh Mai biết kiếp trước Tạ Trường An học chính là về tài chính, mà một đời này hắn lại lấy thành tích ưu dị thi vào một trường đại học luật.
Xem ra, thế giới này thật sự khác với thế giới mà mình đã trải qua.
Tô Thanh Mai vốn cho rằng mình là nữ chủ mang theo bàn tay vàng trọng sinh, có thể ngược tra nam, tìm người chồng tốt tốt đẹp đẹp sống qua cả đời, tại một khắc này đột nhiên trở nên mờ mịt ——
Nếu, thế giới này không phải thế giới kia của mình, như vậy mình kiên trì còn có ý nghĩa gì?
Hiện giờ, Tạ Trường An đã muốn bước lên xe lửa đi về phía nam, mình có nên thổ lộ với hắn hay không?
Ở kiếp trước, Tô Thanh Mai chủ động thổ lộ với Tạ Trường An, hơn nữa cũng lập tức bắt được một thiếu niên thật tình, mà hiện tại thì sao?
Thời điểm trọng sinh rõ ràng đã nói với chính mình là phải nắm chặt một người đàn ông tốt như thế, nhưng hiện tại bỗng nhiên phát hiện tất cả đều không giống nữa, Tô Thanh Mai đột nhiên do dự ——
Mình.. Yêu Tạ Trường An sao?
Yêu sao?
Tô Thanh Mai không biết.
Sau khi cô trọng sinh, cô vẫn luôn nói với chính mình là phải rời xa Cao Vũ, phải nắm chặt Tạ Trường An người đàn ông tốt này, nhưng trên thực tế, cô yêu Tạ Trường An sao?
Không yêu.
Tình yêu không thể tạm chấp nhận, yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu.
Cô chỉ là tiếc nuối, chỉ là hối hận.
Tiếc nuối mình không gặp được một người đàn ông tốt, hối hận mình tham mộ hư vinh.
Khi xe lửa nổ vang rời đi, nháy mắt nhìn thấy thiếu niên như ngọc từ cửa sổ vươn tay cáo biệt với mọi người, đáy lòng Tô Thanh Mai hiện lên một tia do dự.
Cuối cùng, cô vẫn là cái gì cũng chưa nói.
Đời trước, bỏ lỡ.
Đời này thì sao? Thích ứng trong mọi tình cảnh đi.
Trên đường trở về, Tô Thanh Mai một mình tâm sự nặng nề đi ở phía trước, Diệp Kham Hoan vẫn luôn cố ý thả chậm bước chân nhịn không được nhìn nhìn Tô Vãn bên cạnh.
“Tôi cho rằng nữ chủ đại nhân sẽ đến thổ lộ trong ngày ly biệt. Đờ mờ, đều không ra bài theo kịch bản, còn có thể để cho người ta vui sướng chơi đùa hay không?”
“Đây mới là nhân sinh chân thật nhất.”
Tô Vãn ngước mắt nhìn thoáng qua Diệp Kham Hoan: “Nếu anh không yêu một cô gái, cho dù cô ấy đối với anh tốt như thế nào thì anh cũng sẽ không yêu cô ấy, yêu không phải đáng thương, cũng không phải tạm chấp nhận, nếu có một cô gái mà anh không yêu, vì anh mà chết, như vậy nếu anh trọng sinh, anh nguyện ý yêu cô ấy cả đời không?”
“Ách.”
Nghe vấn đề của Tô Vãn, Diệp Kham Hoan vẻ mặt rối rắm ——
Má ơi, vấn đề này thật khó!
Yêu hay là không yêu đây? Yêu thì giống như có chút có lỗi với chính mình, không yêu thì lại quá tàn nhẫn với người ta!
Từ từ, dường như có chỗ nào không đúng?
“Đờ mờ!”
Diệp Kham Hoan dùng sức vỗ hai chân mình: “Bản công tử *** chưa có người yêu, tôi suy xét vấn đề này suy xét cái con khỉ á! Tiền đề của vấn đề này là phải có một cô gái yêu tôi!”
Tô Vãn:……
Diệp Kham Hoan, anh thật là đủ rồi!
Thoáng nhìn vẻ mặt hắc tuyến của Tô Vãn, Diệp Kham Hoan giơ tay ôm ôm bả vai Tô Vãn, không đợi hắn nói chuyện, hắn liền cảm giác được một cổ khí lạnh thấm vào tim gan.
Đờ mờ.
Diệp Kham Hoan lập tức như điện giật buông lỏng bả vai Tô Vãn ra, sau đó làm bộ thản nhiên tự đắc nhìn nhìn bốn phía, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của Tô Duệ ngồi trong một chiếc Audi màu đen ở góc đường.
Cao đại thiếu cũng đã làm ông chủ chạy Audi, mà mình vẫn còn là giáo viên tiểu học khổ bức, mỗi ngày phải ứng phó với một đoàn trẻ con.
Lúc này, trong lòng Diệp Kham Hoan đang đổ mưa.
“Anh đưa Thanh Mai trở về đi!”
Lúc này Tô Vãn cũng thấy được xe Tô Duệ, cô phân phó Diệp Kham Hoan một câu, liền nhanh chân đi đến xe của Tô Duệ.
Diệp Kham Hoan:……
Chúng ta là đối thủ đó! Các người đem tôi trở thành bảo mẫu gì đó thật sự tốt sao?
Tuy rằng trong lòng phun tào vô số, nhưng nhìn nữ chủ đại nhân trước mặt hoang mang lo sợ còn đang du đãng, Diệp Kham Hoan cũng chỉ có thể thở dài trong lòng ——
Tô Duệ tùy hứng đi theo vợ nhỏ, đến nhiệm vụ cũng mặc kệ, trời đất bao la, vợ là lớn nhất.
Mà mình thì sao? Trời đất bao la, nhiệm vụ lớn nhất nha!
…………
[HBNmoemoe] wattpad
Chờ Tô Vãn lên xe, Tô Duệ lập tức khởi động xe.
“Thế nào? Tô Thanh Mai thổ lộ không?”
Tô Duệ mở miệng hỏi một câu, hôm nay là ngày rất quan trọng, tuy rằng không thể lập tức quyết định thành bại của nhiệm vụ, nhưng biểu hiện hôm nay của Tô Thanh Mai lại có tương quan chặt chẽ với kế hoạch về sau.
“Không có.”
Tô Vãn dựa vào ghế dựa cười cười.
“Nếu cô ấy thổ lộ, cô ấy ít nhất còn có 50% thậm chí càng nhiều cơ hội theo đuổi được Tạ Trường An, nhưng nỗ lực mấy năm nay, tới cuối cùng, cô ấy do dự.”
“Có lẽ cô ta đã sớm do dự rồi?”
Tô Duệ một bên lái xe một bên cười khẽ một tiếng: “Lúc trước thời điểm em cố ý tìm người tung ra lời đồn về cô ta, lại kêu anh dựa vào quan hệ đem cô ta chuyển tới trường học tư nhân, em đã sớm nghĩ tới đúng không? Tô Thanh Mai là con gái của Lưu Lệ, hai mẹ con cô ta đều là loại phụ nữ không yên ổn, tướng mạo của Lưu Lệ bình thường cho dù không chịu yên ổn cũng không có cái điều kiện kia, nhưng Tô Thanh Mai vốn dĩ trời sinh có sắc đẹp, cho dù sống lại một đời, cô ta vẫn như cũ không có ý chí gì lớn, trong đầu óc đều là tình tình yêu yêu, phụ nữ như vậy chỉ cần gặp được người có điều kiện tốt sẽ ngo ngoe rục rịch, có một đám bạn học trẻ tuổi vừa đẹp trai lại có tiền, cô ta quay đầu nhìn lại Tạ Trường An, tự nhiên không còn nhiệt tâm nữa.”
Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn nhắm hai mắt gật gật đầu, bản tính của con người, thật sự rất khó sửa đổi.
Nếu kiếp trước Tô Thanh Mai có thể vì Cao Vũ mà từ bỏ Tạ Trường An, như vậy kiếp này cô ta cũng có thể vì Triệu Vũ, Vương Vũ mà lại lần nữa từ bỏ Tạ Trường An.
Vết sẹo lành rồi thì sẽ quên đau, đây là bệnh chung của đại đa số con người.
Một năm sau.
Khi trong đầu đột nhiên xuất hiện nhắc nhở nhiệm vụ thất bại, Diệp Kham Hoan đang ăn cơm cùng với Tạ Trường An.
Lúc ấy cả người hắn đều ngây ngẩn!
Diệp Kham Hoan vẫn luôn cảm thấy Tạ Trường An trọng sinh mới là nhân tố không yên ổn nhất trong thế giới này, vì ngăn cản Tạ Trường An ở đại học yêu đương, Diệp Kham Hoan thậm chí từ bỏ công việc của mình đi tới thành phố mà Tạ Trường An đi học, hắn ở chỗ này mở một công ty tư nhân, một bên hưởng thụ sinh hoạt một bên đốc xúc Tạ Trường An “Lấy việc học làm trọng”, không được nói chuyện yêu đương.
Vốn dĩ Diệp Kham Hoan đã lên kế hoạch tốt, chờ đến khi Tô Thanh Mai đủ mười sáu tuổi, mình sẽ sử dụng phương pháp đem cô ấy thả lên giường của Tạ Trường An, tuyệt đối sẽ lập tức đại công cáo thành.
Nhưng không nghĩ tới kế hoạch này còn chưa có thực thi, đờ mờ nhiệm vụ liền thất bại! Điều này không khoa học được chứ!
Nói tốt nữ chủ trọng sinh lì lợm la liếm quấn lấy nam chủ trúc mã đâu?
Nói tốt chuyện xưa cảm động nữ chủ trọng sinh tìm kiếm chân ái đâu?
“Chú út, chú làm sao vậy?”
Thấy Diệp Kham Hoan cầm chiếc đũa sững sờ ở nơi đó, Tạ Trường An nhịn không được gọi hắn một tiếng.
Phục hồi tinh thần lại Diệp Kham Hoan vẻ mặt buồn bực nhìn Tạ Trường An: “Trường An, con nói thật với chú, con cảm thấy Tô Thanh Mai thế nào?”
Em gái Thanh Mai?
“Khá tốt.”
Tạ Trường An một bên trả lời một bên gật đầu, kiếp trước Tô Thanh Mai tùy hứng không hiểu chuyện, nhưng một đời này cô ấy hình như thay đổi không ít, ít nhất so với trong trí nhớ của mình hiểu chuyện hơn nhiều.
“Vậy con có thích cô ấy không?”
Thích?
Tạ Trường An không biết làm sao bỗng nhiên nghĩ đến cô bé kiếp trước dũng cảm thổ lộ với mình, một khắc kia, là thích đúng không?
Nhưng, đó là chuyện kiếp trước không phải sao?
Thấy Tạ Trường An không nói chuyện, Diệp Kham Hoan tự mình thở dài một hơi, nhiệm vụ cũng đã thất bại, bạn nói hắn còn ở nơi này rối rắm cái gì? Cho dù Tạ Trường An thích Tô Thanh Mai thì như thế nào, đờ mờ, Tô Thanh Mai đời này thế nhưng lại di tình biệt luyến!
Nữ trọng sinh, quả nhiên không thể dựa vào.
Lúc này, thành phố C.
Tô Thanh Mai đang cùng một thiếu niên đẹp trai tay trong tay đi ở trên đường cái, giống như vô số hình ảnh trong tiểu thuyết ngôn tình, thiếu nữ cùng với thiếu niên ở đầu đường yên tĩnh nắm tay bước chậm, ở phía sau hai người có một chiếc siêu xe khiêm tốn đi theo.
Lúc này, trong lòng Tô Thanh Mai đầy ngọt ngào, thiếu niên này là con trai của một vị quan lớn ở thành phố C, hắn liên tục theo đuổi mình một năm, cho dù mình nói lời lạnh nhạt như thế nào hắn cũng không có từ bỏ.
Dần dần, Tô Thanh Mai vẫn là bị thế công hung mãnh của hắn đả động.
Hiện tại Tô Vãn và Tô Duệ đã công khai quan hệ ở trước mặt người Tô gia, tuy rằng ngay từ đầu Tô Quốc Lượng có chút mâu thuẫn, nhưng dưới sự bảo đảm của Tô Duệ, còn có nhìn thấy thành tích ưu dị trước sau như một của Tô Vãn, Tô Quốc Lượng vẫn cam chịu quan hệ của hai người.
Tâm tư của Lưu Lệ không giống với Tô Quốc Lượng, cô ta mắt thấy Tô Duệ mở công ty lại mua xe hơi, đã sớm thích đến không chịu được, hiện tại trong toàn bộ tiểu khu ai mà không biết cô ta có một con rể làm ông chủ lớn chứ?
So sánh với nhau, Lưu Lệ càng ngày càng cảm thấy Tô Vãn so với con gái ruột Tô Thanh Mai của mình còn có tiền đồ hơn.
Diêm thiếu người ta cũng đã đuổi theo tới cửa rất nhiều lần, lại đưa đồ trang điểm lại đưa đồ bổ cao cấp, con gái không biết tốt xấu kia của mình thế nhưng đến bạn bè cũng không muốn làm với người ta?
Tuy rằng tuổi còn nhỏ, yêu đương thì hơi sớm một chút, nhưng gặp đàn ông tốt tuyệt đối không thể trơ mắt bỏ qua!
Chỉ cần nắm chắc điểm mấu chốt, Lưu Lệ vẫn rất tán đồng con gái mình yêu đương với những đại thiếu đó.
Vì thế ở dưới thế công của đối phương cùng với Lưu Lệ xui khiến, Tô Thanh Mai rốt cuộc hạ quyết tâm yêu đương với Diêm Minh.
Thời điểm hai người vừa mới ở bên nhau gắn bó keo sơn, bởi vì cha của Diêm Minh có chức quan cao hơn so với Cao Kiện, Tô Thanh Mai cũng cảm thấy mình rốt cuộc có thể ở trước mặt Tô Vãn nhướng mày thở ra một phen.
Đáng tiếc ngày vui ngắn ngủi, sau khi hai người ở chung nửa năm, Dương Minh huyết khí phương cương không muốn tiếp tục làm hòa thượng, hắn muốn tiếp xúc thân mật với Tô Thanh Mai, Tô Thanh Mai kiếp trước chịu qua tổn thương tự nhiên đối với loại chuyện này phá lệ mâu thuẫn, kết quả cuối cùng hai người tan rã trong không vui, không bao lâu, Diêm Minh lại tìm một bạn gái mới, hơn nữa hắn còn ở trong trường học nơi nơi rải rác tin tức mình đã cùng với Tô Thanh Mai lên giường, Tô Thanh Mai là hàng secondhand hắn không cần nữa.
Thời điểm biết mình “Bị” chia tay, Tô Thanh Mai cũng đã rất tức giận, kết quả lại nghe được những lời nói bôi nhọ mình của Diêm Minh, cả người Tô Thanh Mai đều điên rồi, cô ta vọt tới trước lớp Diêm Minh lý luận với hắn, nhưng thế lực của Diêm Minh ở trường học vô cùng lớn, một mình Tô Thanh Mai căn bản không phải đối thủ của hắn.
Khi cô ta cho rằng mình lại phải giống như đời trước ở trong sự xem thường của mọi mà thôi học, Diêm Minh ở ngay lúc này lại đột nhiên bị thương nên thôi học, không chỉ có như thế, hắn còn tự mình mang theo thương thế đến Tô gia nhận lỗi với Tô Thanh Mai, hơn nữa, trong trường học chuyện về Diêm Minh và Tô Thanh Mai, phương hướng dư luận cũng thay đổi trong nháy mắt.
Thẳng đến khi gia đình Diêm Minh rời khỏi thành phố C, Tô Thanh Mai mới biết được người ở sau lưng giải quyết chuyện này cho mình chính là Cao Vũ mà mình vẫn luôn tránh né!
“Anh vì sao lại giúp tôi?”
Tô Thanh Mai biết được chân tướng tâm tình phức tạp tìm Tô Duệ.
“Tôi không giúp cô, tôi chỉ là không quen nhìn cặn bã thôi.”
Tô Duệ vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Tô Thanh Mai: “Đương nhiên, cô là em gái Tô Vãn, sau này cũng là em gái tôi, cô cũng có thể xem như tôi đang giúp cô.”
Tô Vãn.
Lại là bởi vì chị sao?
Lúc này Tô Thanh Mai bỗng nhiên nhớ tới một màn kiếp trước mình ở trên giường bệnh ——
Vì sao giúp em?
Cô cũng từng hỏi Tạ Trường An như vậy.
Khi đó Tạ Trường An trả lời như thế nào?
“Em là em gái của Tiểu Vãn, cũng chính là em gái của anh, anh đương nhiên đến giúp đỡ em!”
Khi đó Tạ Trường An cũng nói rõ ràng như vậy, hắn cũng là vì chị.
Mà mình, lại một bên tình nguyện cho rằng, hắn giúp mình là bởi vì hắn đối với mình dư tình chưa xong.
Ha hả, thật buồn cười?
Tại một khắc này, Tô Thanh Mai rốt cuộc nhận rõ hiện thực.
Cho dù là kiếp trước hay là kiếp này, cô đều là kẻ thất bại.
Ông trời cho cô có thêm một lần cơ hội, cô đã là người may mắn trong ngàn vạn người, nhưng cô vẫn như cũ giẫm lên vết xe đổ.
Đến tột cùng là do mình vẫn luôn gặp người không tốt, hay là do mình có mắt không tròng đây?
Cuộc đời của Tô Thanh Mai còn rất dài, con đường sau này nên đi như thế nào?
Những điều đó, Tô Vãn và Tô Duệ cũng không biết, cũng không muốn quan tâm. Bọn họ làm xong nhiệm vụ đã bắt đầu xuống tay rời khỏi thế giới này —
Cuộc sống của mỗi người đều là do tự mình đi, không có bất kỳ kẻ nào có thể giúp được bạn, cho dù là chính bạn của kiếp trước cũng không được.
~~~~~~
♥️ ♥️ ♥️