Truyện tranh >> Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ >>Chương 218: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (11)

Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Chương 218: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (11)


Edt: Mítt

~~~~~~~

“Ngao ô ~”

Theo con chó nhỏ màu đen mặt đầy ủy khuất rơi xuống đất, kết giới hắc ám khắp núi rừng cũng biến mất theo.

Tại một khắc này, bị khí tức của hắc ám khổng lồ hấp dẫn tới, thân ảnh hai vị trưởng lão cùng chưởng môn Diệp Tử An của phái Thượng Thanh cũng xuất hiện ở trước mặt Tô Duệ cùng Tô Vãn.

“Đây là……”

Nhìn cảnh tưởng hỗn độn trước mắt, còn có thi thể lạnh băng của Mạc Hàn trên mặt đất, hai vị trưởng lão phái Thượng Thanh ánh mắt sắc bén lên, mà ánh mắt của Diệp Tử An lập tức dừng ở trên người Tô Duệ.

“Cậu chính là truyền nhân đuổi ma của Long tộc, Mã gia?”

“Đúng vậy.”

Tô Duệ hướng về phía Diệp Tử An gật gật đầu.

“Vãn bối Mã Việt, hân hạnh được gặp chưởng môn phái Thượng Thanh.”

“Cậu chính là Mã Việt?”

Một vị trưởng lão lớn tuổi phía sau Diệp Tử An nghe Tô Duệ nói, lập tức khuôn mặt lộ vẻ hung quang.

“Kết giới hắc ám vừa rồi chính là cậu triệu hồi ra Hắc Long?”

Chuyện Mã Việt triệu hồi ra Hắc Long lúc này đã bị người có tâm nơi nơi rải rác.

Ác long ra, thiên hạ loạn.

Đối với câu đồn đãi viễn cổ này, người hiện đại vẫn như cũ tin tưởng không nghi ngờ.

“Hắc Long?”

Tô Duệ cười cười, mặt đầy vô tội nhún vai.

“Hắc Long không có, chó mực thì có một con, đạo trưởng người muốn máu chó mực sao, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!”

Mỗ rồng bị biến thành cẩu long: Ngao ô ~ ngao ô ~

Thấy vị trưởng lão kia còn muốn nói gì nữa, Diệp Tử An lại đột nhiên nâng tay.

“Mã Việt, Mạc Hàn này chính là bị cậu giết chết? Vừa rồi kết giới hắc ám kia lại là chuyện thế nào?”



“Mạc Hàn là tôi giết, hắn một đường đuổi giết tôi đến đây, tôi là bất đắc dĩ mới phản kích, còn kết giới hắc ám kia, là Quỷ Vương thủ hạ của Mạc Hàn tạo ra, Diệp chưởng môn người có thể đi kiểm chứng một chút, Mạc Hàn có khế ước với một con Quỷ Vương, thực lực không bình thường, chuyện này người Ngũ Hành Tông đều biết đến, nhưng bọn họ vẫn dung túng Mạc Hàn ở bên ngoài xằng bậy, quả thực chính là không đem đồng đạo khác để vào mắt!”

Tô Duệ không nhanh không chậm trả lời Diệp Tử An, cuối cùng còn nhịn không được tố cáo Ngũ Hành Tông một tội.

Nghe Tô Duệ nói, ánh mắt Diệp Tử An chợt lóe, thật ra ở thời điểm Mã Việt cùng Mạc Hàn tiến vào khu vực Mao Sơn hắn đã biết, hơn nữa chuyện hai người kia có thù riêng, thật ra Diệp Tử An cũng rất rõ ràng, ôm chết đạo hữu bất tử bần đạo, thiên tài của môn phái hay gia tộc khác chết một người thì ít đi một người, Diệp Tử An mới đối với hành vi của hai người mắt nhắm mắt mở, hôm nay nếu không phải nơi đây đột nhiên xuất hiện kết giới hắc ám cường đại, hắn cũng sẽ không ra đây tranh vũng nước đục này.

Còn con Hắc Long kia?

Diệp Tử An tuy rằng cũng tin tưởng Mã gia nói, Mã Việt có lẽ xác thật là triệu hồi ra một con Hắc Long, nhưng mà không ai có thể khẳng định con Hắc Long kia chính là ác long trong truyền thuyết?

Tuy rằng màu đen đại biểu tà ác, nhưng tất cả mọi người đều biết Hắc Long là tồn tại nhỏ yếu nhất trong long tộc, bọn họ có thể có bao nhiêu bản lĩnh?

“Này……Chuyện Mạc Hàn……”


Diệp Tử An trầm ngâm một lát: “Chuyện này tôi sẽ tìm người của Ngũ Hành Tông kiểm tra đối chiếu sự thật, hai vị này là……”

Lúc này ánh mắt Diệp Tử An rốt cuộc cũng dừng ở trên người Tô Vãn cùng Tô Chân Chân, hai thiếu nữ xinh đẹp giống nhau như đúc, đánh sâu vào thị giác của người ta không nhỏ.

“Tôi, chúng tôi?”

Nhìn thấy Diệp Tử An hỏi đến mình cùng Tô Vãn, Tô Chân Chân lại theo bản năng khẩn trương.

“Tôi tên Tô Chân Chân, cô ấy là Tô Vãn.”

Tô Vãn ở thời điểm Tô Chân Chân vẻ mặt hoảng loạn lại dẫn đầu mở miệng.

“Chúng tôi là người của Tô gia ở Nam Thành, lúc này tôi vốn là cùng chị của tôi đi đến nơi này tìm vị hôn phu của chị ấy là Tuân Nhiên Đô, ai biết nửa đường vậy mà bị một đám ác quỷ vây công, nhờ anh Mã đây ra tay chúng tôi mới có thể sống đến bây giờ.”

“A?”

Nghe hai người vậy mà là tới tìm Tuân Nhiên Đô, Diệp Tử An hơi có chút ngoài ý muốn, nhưng mà hắn chú ý tới âm khí trên người Tô Chân Chân, ánh mắt chợt lóe.

“Nam Thành…… Tô gia?”

Chẳng lẽ chính là Tô gia nhà giàu số một Nam Thành nhiều năm trước được sư huynh trợ giúp?

“Nhiên Đô lúc này đang ở trên núi Thượng Thanh, nếu các người là tới tìm hắn, vậy cùng chúng tôi vào sơn môn đi, còn Mã sư điệt cậu……”

“Nếu Diệp chưởng môn không chê, Mã Việt cũng muốn lên núi xin uống chén nước.”

Tô Duệ hướng về Diệp Tử An đạm nhiên cười, đối với hành động của hắn Diệp Tử An cũng không ngoài ý muốn, hắn gật gật đầu.

“Được rồi, các người cùng đi theo tôi!”


“Ngao ô ~”

Lúc này mỗ tiểu long vương bị mọi người bỏ qua đang định trộm chạy trốn, lại bị Tô Vãn túm cái đuôi xách trở về.

“Long Long, mi ngàn vạn lần không được chạy loạn, thế giới này rất nguy hiểm, mi biết không?”

Hắc Long: Đờ mờ, nguy hiểm nhất chính là hai vợ chồng các người, cũng không biết là biến thái từ đâu chui ra tới ~

“Con chó này……”

Nghe tiếng kêu của Hắc Long, Diệp Tử An lúc đầu đã xoay người đột nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua.

“Con chó này rất giống thú cưng của con gái nhà tôi mấy ngày hôm trước lạc đường. Ừ, thật sự rất giống, tiếng kêu cũng giống.”

Tô Vãn:……

Không sai, đây thật ra chính là con chó cưng của Diệp Ngọc Kỳ, vừa rồi nó cũng vừa vặn bị nhốt ở trong kết giới, mà Tô Vãn thời điểm vừa rồi thi triển phong hồn thuật còn cần một vật dẫn, cô lúc ấy cũng chỉ là tùy ý thoáng nhìn liền thấy con chó nhỏ núp sau đại thụ đang run bần bật, vì thế đã bị cô trực tiếp trưng dụng ~

Chân tướng mọi chuyện, chính là như thế đó.

Lúc này nghe Diệp Tử An nói, Tô Vãn chỉ là xách cái đuôi Hắc Long ném vào trong ngực Tô Duệ.

“Đây là thú cưng của anh Mã, tên Long Long, nhưng mà con chó này thật không ngoan ngoãn, thích cắn người, tôi nghĩ thú cưng của cô Diệp tuy rằng cùng chủng loại với nó, nhưng tuyệt đối so với nó được người ta thích hơn.”

Nghe Tô Vãn nói, Diệp Tử An chỉ là cười cười, con thú cưng của con gái mình sao, xác thật là rất dịu ngoan nghe lời, nó mấy ngày nay chạy đi mất, làm cho tâm tình Ngọc Kì vẫn luôn mất mát, con bé không chỉ một lần xuống núi đi tìm, đáng tiếc vẫn luôn chưa tìm được.

Ai, không biết con bé nhìn thấy thú cưng của Mã Việt có thể nhớ tới con chó yêu thích của mình hay không? Thật sự không được, cũng chỉ có thể xuống núi vào thành đến cửa hàng thú cưng mua lại cho con bé một con……


Ba người đi theo Diệp Tử An không bao lâu liền tiến vào sơn môn của phái Thượng Thanh, căn cứ quy củ của môn phái, vào sơn môn là phải để xuống binh khí pháp khí tùy thân.

Tô Duệ lần này ra cửa cũng chỉ mang theo một cây chủy thủ ngự linh, trước khi lên núi đều giao cho đệ tử phái Thượng Thanh bảo quản.

Phái Thượng Thanh không hổ là phái lớn nhất Huyền môn, truyền thừa ngàn năm, kéo dài không suy.

Tuy rằng tới cận đại, rất nhiều môn phái đều dần dần xuống dốc, rất nhiều điển tịch cũng đều thất truyền, nhưng phái Thượng Thanh vẫn linh khí sung túc, đệ tử đông đảo.

Nhìn đại điện rộng lớn trước mắt, còn có những đạo tràng rộng lớn cùng những đệ tử ăn mặc đạo phục thống nhất, trong khoảng thời gian ngắn Tô Chân Chân còn tưởng rằng mình lại xuyên qua đến cổ đại.

Thì ra nơi này chính là Thượng Thanh phái?

Ở thời điểm Tô Chân Chân không kịp nhìn, trong đại điện đột nhiên có một thiếu niên trẻ tuổi mặc đạo bào màu lam đi ra.

“Chưởng môn sư thúc, người đã trở lại, đây là…… Tô Vãn?”


Thiếu niên ngay từ đầu tính dò hỏi về chuyện kết giới hắc ám, kết quả nhìn thấy Tô Vãn cùng Tô Chân Chân ở phía sau Diệp Tử An, hắn lập tức thất thanh hô một tiếng ——

Tô Vãn vì sao lại ở chỗ này?

Hơn nữa, làm sao lại có hai Tô Vãn?

Thiếu niên đột nhiên xuất hiện này, thình lình chính là nam chủ đại nhân Tuân Nhiên Đô của thế giới này.

Lúc này ánh mắt Tuân Nhiên Đô nghi hoặc nhìn Tô Vãn cùng Tô Chân Chân, Tô Chân Chân nghe âm thanh của Tuân Nhiên Đô cũng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại ——

Cửa đại điện to lớn, thiếu niên quần áo bay bay không tính là phong hoa tuyệt đại, nhưng cũng thanh tú tuấn dật, lúc này khuôn mặt hắn tĩnh như hồ nước, bình tĩnh không gợn sóng. Một đôi con ngươi đen nhánh như mực, không ngừng đánh giá mình cùng Tô Vãn bên cạnh.

Đây, chính là nam chủ Tuân Nhiên Đô?

Tô Chân Chân trợn to mắt nhìn Tuân Nhiên Đô, mà Tuân Nhiên Đô liếc mắt nhìn Tô Chân Chân một cái, ánh mắt lại chuyển tới trên người Tô Vãn, hắn chần chờ, nhìn Tô Vãn hỏi: “Tô Vãn, là cô sao?”

Đờ mờ ~

Vậy cũng bị ngươi đã nhìn ra? Điều này không khoa học được chứ?

“Anh chính là Tuân Nhiên Đô?”

Tô Vãn tiến lên một bước, xem kỹ hắn.

“Tôi là em gái sinh đôi của Tô Vãn tên Tô Chân Chân, đây mới là chị gái của tôi Tô Vãn!”

Nói xong, cô đem Tô Chân Chân đẩy đến trước mặt Tuân Nhiên Đô.

Tô Chân Chân:……

Tô Chân Chân?

Tuân Nhiên Đô có chút hồ nghi liếc mắt nhìn Tô Vãn một cái, tuy rằng hai người lớn lên giống nhau, nhưng khí tràng của hai người lại hoàn toàn bất đồng, chẳng lẽ mình thật sự nhìn lầm rồi?

Khi Tuân Nhiên Đô lần nữa đem ánh mắt dừng ở trên người Tô Chân Chân, cảm ứng được âm khí trên người cô không ngừng tiết ra ngoài, Tuân Nhiên Đô lúc này mới hơi tiêu tan nghi ngờ ——

Không sai, người này hẳn mới là Tô Vãn.

Chỉ là một đoạn thời gian không gặp, cả người cô giống như thay đổi thành một người khác, chẳng lẽ là bởi vì âm khí trên người cô gây ra sao?

~~~~~~~~


Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Chương 218: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (11)