Truyện tranh >> Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ >>Chương 209: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (2)

Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Chương 209: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (2)


Edt: Mítt

~~~~~~~~

Thế giới nhiệm vụ này là một thế giới thuật sĩ.

Thuật sĩ còn xưng là phương sĩ, vì là người trong Huyền môn, có thể bói toán cát hung, xem phong thuỷ, cũng có thể một quẻ định sinh tử, liếc mắt một cái là thông thiên.

Tóm lại, xem tướng, ngũ hành, phong thuỷ, đuổi quỷ, những điều này bị mọi người kêu là phong kiến mê tín, thuật sĩ giang hồ, những lại chân chính tồn tại trong thế giới này.

Tuân Nhiên Đô là cô nhi, từ nhỏ hắn đã theo Trương lão nhân lớn lên ở trên núi, người khác đều kêu Trương lão nhân là Trương ẩn sĩ, mà Tuân Nhiên Đô lại kêu ông là sư phụ.

Tuân Nhiên Đô không biết sư phụ hắn rốt cuộc sống đã bao nhiêu năm, nhưng mà từ khi hắn có ký ức, sư phụ vẫn luôn là dáng vẻ kia.

Thời điểm theo sư phụ vào Nam ra Bắc, hắn quen biết Tô Vãn, khi đó cô vẫn còn là cô bé chín tuổi, sư phụ nói cô có thân thể thuần âm cần phải dùng máu thuần dương tới áp chế, mà Tuân Nhiên Đô, chính là thân thể thuần dương.

Âm cùng dương, vốn nên hấp dẫn lẫn nhau, Tuân Nhiên Đô cũng thực thích Tô Vãn, một năm kia, Tô Lâm định ra hôn ước cho bọn họ, trong lòng Tuân Nhiên Đô thật cao hứng.

Nhưng vài năm sau, sư phụ đột nhiên mất tích, khi Tuân Nhiên Đô lại lần nữa đi vào Tô gia, hắn phát hiện Tô Vãn thay đổi.

Cô không còn là em gái nhỏ ngây thơ mềm yếu trong cảm nhận của hắn nữa, cô trở nên lạnh băng, trở nên khắc nghiệt, cô ghét bỏ hắn quê mùa, ghét bỏ hắn bần cùng.

Đúng vậy, Tuân Nhiên Đô biết mình rất quê mùa, nhưng hắn cũng không cảm thấy bản thân bần cùng.

Sư phụ trước kia đã nói với hắn, nhân duyên do trời định, mọi việc không thể miễn cưỡng, vì thế Tuân Nhiên Đô cùng Tô gia từ hôn, hắn rời khỏi Nam Thành đi Mao Sơn, nơi đó là nơi bắt nguồn của phái Thượng Thanh, bởi vì sau khi sư phụ mất tích, trong phòng người còn lưu lại một khối lệnh bài của trưởng lão phái Thượng Thanh.

Ở phái Thượng Thanh, Tuân Nhiên Đô quen biết con gái của chưởng môn là Diệp Ngọc Kỳ, Diệp Ngọc Kỳ tuy rằng xuất thân ở phái Thượng Thanh, nhưng cô lại trời sinh tuyệt mạch không thể nào tu luyện được đạo thuật, cả đời cũng không thể trở thành thuật sĩ được.

Cho dù như vậy, cô vẫn luôn không ngừng nỗ lực, mỗi ngày đều luyện tập cách dịch chuyển đồ vật đơn giản nhất, sự cứng cỏi của cô đả động được Tuân Nhiên Đô, Tuân Nhiên Đô quyết định dùng pháp môn đặc thù sư phụ giao cho mình dạy Diệp Ngọc Kỳ tu luyện.

Cha của Diệp Ngọc Kỳ là Diệp Quang Mậu nói cho Tuân Nhiên Đô biết muốn tìm được sư phụ của hắn thì phải đi Bắc Hải.

Tuân Nhiên Đô một mình lên đường, Diệp Ngọc Kỳ lại trộm đi theo phía sau hắn, hai người một đường trảm yêu trừ ma, Tuân Nhiên Đô không chỉ có tu vi phát triển, ở nửa đường còn tìm được người thân thất lạc nhiều năm của mình, ở thời điểm bọn họ tới Bắc Hải, chung quanh thành Bắc Hải đang bị một cổ u ám khủng bố bao phủ.

Một mảnh địa vực này liên tiếp có sự kiện thần quái phát sinh, đã tụ tập không ít thuật sĩ, trừ bỏ Long Hổ Sơn, Vô Tướng Môn, Ngũ Hành Tông, thậm chí còn có truyền nhân đuổi ma của Long tộc Mã gia, Mã Việt.

Mã Việt là thiên tài của Mã gia, trước khi Tuân Nhiên Đô xuất hiện, hắn rõ ràng là người đứng đầu của một thế hệ, nhưng từ khi Tuân Nhiên Đô xuất hiện khắp nơi khắp chốn áp chế Mã Việt, không chỉ có như thế, ở phương diện tình cảm, Mã Việt thích Diệp Ngọc Kỳ hay cười hay nháo, mà Diệp Ngọc Kỳ lại sớm chung tình với Tuân Nhiên Đô, vì thế, hai tuyệt đại thiên tài cứ như vậy thành kè thù đối lập.

Bắc Hải phiếm hồng, hải yêu xuất thế.

Khi toàn bộ thế giới bị nhuộm thành màu đỏ, nghe nói sẽ có thuật sĩ mạnh nhất xuất thế.



Đây là thuật sĩ trong truyền thuyết, mà ở một năm này lại biến thành hiện thực ——

Tuân Nhiên Đô cửu tử nhất sinh giết chết hải yêu, từ đây nhất chiến thành danh!

Hắn biến thành tuyệt đại đại sư được mọi người ca ngợi, đến Mã Việt cũng không thể không thần phục lui bước.

Lúc này Tô Vãn lại bởi vì âm khí trong cơ thể lần nữa tụ tập, mà lâm vào hiểm cảnh, tại một khắc này cô lại nghĩ tới Tuân Nhiên Đô, cô đau khổ cầu xin Tuân Nhiên Đô, Tuân Nhiên Đô xem tình cảm năm đó mà lại cứu cô một mạng.

Mà lúc này Tô Vãn lại cho rằng Tuân Nhiên Đô đối với mình dư tình chưa dứt, cô muốn một lần nữa cùng nam nhân cường đại này ở bên nhau, nhưng, Diệp Ngọc Kỳ là chướng ngại vật lớn nhất của cô.

Trong lúc vô ý biết Diệp Ngọc Kỳ trên thực tế cũng không có linh lực bí mật gì, Tô Vãn liền tiêu tiền tìm người thiết lập cái bẫy cửu quỷ lấy mạng, muốn giết Diệp Ngọc Kỳ, đáng tiếc cuối cùng Diệp Ngọc Kỳ vẫn lợi dụng phù chú cùng pháp khí thành công chạy thoát.

Chuyện này cuối cùng bị Tuân Nhiên Đô biết, hắn căm hận Tô Vãn vong ân phụ nghĩa, thề nhất định phải làm cho cô trả giá đại giới.


Ba ngày sau, Nam Thành Tô gia một đêm diệt môn, từ đây về sau Tô trạch đã từng huy hoàng nhất thời trở thành quỷ trạch nổi danh.

Giết người vô hình, hại người vô ảnh, tàn nhẫn độc ác, dám cùng thiên tranh. Đó, chính là thuật sĩ.

Đây là cốt truyện lúc đầu của thế giới nhiệm vụ này, ừm, lúc đầu.

Lúc này Tô Vãn đang phiêu đãng ở trong phòng ngủ của mình, nhìn nữ xuyên qua Tô Chân Chân không tim không phổi đang ngủ say, cô cũng hết chỗ nói rồi ——

Làm sao lại trùng hợp như vậy chứ?

Mình mới vừa tiếp nhiệm vụ, nháy mắt tiến vào thân thể nguyên chủ, lại bị một nữ xuyên qua giành trước!

Mà bởi vì nữ xuyên qua này lúc trước chưa từng làm qua chuyện ác gì, thời điểm chết cũng là do cứu người mới bị chết, linh hồn của cô ta có lực lượng công đức.

Cho dù hiện tại tinh thần lực của mình có mạnh hơn cô ta gấp trăm lần, cũng không cách nào từ trong tay cô ta đoạt lại thân thể đáng lẽ nên thuộc về mình.

Ai.

Chẳng lẽ mình phải ở thế giới này làm một con quỷ sao?

Tô Vãn lần này hoàn toàn buồn bực, hiện tại cô thậm chí không liên hệ được với tổng bộ, muốn từ bỏ nhiệm vụ này rời đi cũng làm không được.

Nửa đêm, mây đen giăng kín.

Trong phòng đột nhiên âm lãnh lên.


Thật lạnh.

Trong lúc ngủ mơ Tô Chân Chân không tự chủ được đánh rùng mình một cái, thật muốn đi WC! Cô mơ mơ màng màng mở mắt, kết quả…

“A! A! A ~”

Tiếng kêu sợ hãi của cô gái không ngừng quanh quẩn ở trong phòng.

“Tiểu Vãn, Tiểu Vãn, con làm sao vậy?”

Tô mẫu nghe tiếng lập tức vọt vào mở đèn phòng ngủ.

“Cô ấy, con……”

Tô Chân Chân gắt gao bụm miệng, nhìn Tô Vãn bên mép giường bay bay.

(má ơi, gặp ta kiểu này chắc xỉu luôn chứ la gì nổi)

Đây là……

“Tiểu Vãn, con rốt cuộc làm sao vậy? Lại gặp ác mộng sao?”

Tô mẫu khẩn trương chạy đến mép giường giơ tay nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Tô Chân Chân, lúc này Tô Chân Chân đã khiếp sợ đến không nói nên lời ——

Cô, cô thấy được, Tô Vãn chân chính!

Một linh hồn giống với thân thể hiện tại của cô như đúc.


Đó, còn không phải là chủ nhân chân chính của thân thể này sao?

“Con, con không sao.”

Tô Chân Chân lấy lại bình tĩnh, cô có thể khẳng định Tô mẫu hoàn toàn không nhìn thấy Tô Vãn, chẳng lẽ chỉ có mình mới thấy được cô ấy?

May mắn lúc này Tô Vãn còn mặc một thân áo ngủ, thoạt nhìn cũng thật bình thường, hoàn toàn không phải hình tượng nữ quỷ như trong phim mà trước kia Tô Chân Chân nhìn thấy.

Có lẽ, cô ấy cũng không đáng sợ như vậy?

Tô Chân Chân lại cẩn thận nhìn nhìn Tô Vãn đang chán muốn chết ở mép giường bay tới bay lui, kết quả Tô Vãn còn hướng về phía cô chớp chớp mắt.


Ách.

Được rồi.

Sau khi kêu Tô mẫu rời đi, Tô Chân Chân ỷ vào lá gan, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Vãn.

“Tô Vãn, cô là Tô Vãn sao?”

“Ừ.”

Tô Vãn gật gật đầu, chẳng lẽ bởi vì ban đêm âm khí nặng, cho nên Tô Chân Chân có thể nhìn thấy mình?

Nhưng mà, Tô mẫu lại không nhìn thấy cô, vậy nói cách khác chỉ có năng lực đặc thù, hoặc là người có quan hệ đặc thù với mình mới có thể nhìn thấy mình.

“Tôi…… Tôi không phải cố ý hại cô, tôi cũng không muốn như vậy, cô đừng tới tìm tôi được chứ?”

Nghe Tô Vãn thừa nhận thân phận của mình, Tô Chân Chân lập tức trưng khuôn mặt đau khổ.

“Tôi thật sự không phải cố ý, loại chuyện xuyên qua này, là tùy duyên, tôi cũng không muốn. Nếu không, tôi đem thân thể trả cho cô?”

“Nếu tôi có thể về được thân thể của mình, cô đã sớm lăn ra khỏi thân thể của tôi rồi.”

Tô Vãn vẻ mặt bất đắc dĩ phiêu đãng ở xung quanh Tô Chân Chân, Tô Chân Chân nhìn đến đầu choáng váng.

“Cô không thể về được thân thể của mình? Vậy vì sao cô…… Quấn lấy tôi! Tôi là người tốt đó! Cả đời tôi cũng chưa từng làm chuyện xấu.”

“Tôi cũng không muốn quấn lấy cô.”

Nói tới đây, Tô Vãn càng hết chỗ nói rồi, sau khi cô phát hiện mình không thể quay về tổng bộ, điều thứ nhất cô nghĩ đến chính là phải đi tìm Tô Duệ, thân phận của Tô Duệ ở thế giới này nhất định chính là nam phụ Mã Việt.

Long tộc đuổi ma, nam Mao bắc Mã.

Gia tộc Mã Việt ở gần Bắc Hải, chỉ cần một đường hướng bắc sẽ nhìn thấy hắn, nhưng sau khi Tô Vãn rời khỏi biệt thự Tô gia, cô sẽ trở nên rất suy yếu, linh hồn hoàn toàn không có sức lực.

“Tôi không thể ra khỏi Tô gia, trừ khi, cô dẫn tôi đi!”

Tô Vãn bình tĩnh nhìn đôi mắt Tô Chân Chân, không sai, hiện tại cô chỉ có một biện pháp đó là để Tô Chân Chân mang theo mình rời khỏi Tô gia!

~~~~~~~~


Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Chương 209: Thuật Sĩ Mạnh Nhất (2)