Truyện tranh >> Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc >>Chương 272: Ngươi so với cha ngươi càng chán ghét ta

Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc - Chương 272: Ngươi so với cha ngươi càng chán ghét ta

Edit: huyền.uha

“ Vậy được rồi, em muốn thế nào?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

“ Muốn đi ngủ!”

Lâm Tử Lam nói thẳng, hiện tại đã là nửa đêm, không muốn nói nhiều.

Nghe Lâm Tử Lam nói, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên gợi lên nụ cười,” Hiện tại đã nghĩ ngủ? Nhưng mà anh còn chưa tận hứng……” Mặc Thiếu Thiên ở bên tai Lâm Tử Lam thì thào nói, sau đó, tay ở trên người Lâm Tử Lam làm loạn.

“ Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam hô một tiếng, sau đó ngăn cản bàn tay của hắn, “ Em mệt chết đi được!”

Nghe Lâm Tử Lam nói mệt mỏi, Mặc Thiếu Thiên nhịn không được mở miệng trêu trọc,” Vợ thân ái của anh, thể lực của em thật là kém, mỗi lần một hiệp đã kêu mệt mỏi, phải biết rằng, toàn bộ quá trình, người mệt mỏi là anh!” Mặc Thiếu Thiên nói, tuy rằng nói như vậy, nhưng Mặc Thiếu Thiên vẫn nghiêng người nằm ở bên cạnh Lâm Tử Lam, nhẹ nhàng ôm lấy cô, động tác kia, như đang ôm một thứ vô cùng quí giá.

Lâm Tử Lam tìm một vị trí thoải mái, tựa vào ngực Mặc Thiếu Thiên.

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô,” Em thật sự như vậy ngủ?”

“ Đang là nửa đêm, chẳng lẽ không nên ngủ sao?” Lâm Tử Lam than thở một tiếng, tiếp tục nhắm mắt lại.

Mặc Thiếu Thiên không có ý ngủ, một bàn tay chậm rãi sờ lên bụng Lâm Tử Lam, ngón tay ở phía trên lượn vòng tròn,” Lâm tiểu thư, em nói như thế nào mà nới này còn không có động tĩnh?”

Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam tỉnh ngủ, lập tức cũng không thấy mệt mỏi.

“ Anh đang nghĩ gì đấy?”

“ Lúc trươc, bảo bối, một lần là trúng, lần này, chúng ta ít nhất có vài lần, như thế nào còn không có động tĩnh!” Mặc Thiếu Thiên hỏi, có vài phần nghi vấn.

Lâm Tử Lam,”………”

“ Em làm sao mà biết?” Lâm Tử Lam hỏi lại.

Bất quá bọn họ làm chyện này, cũng mới không bảo lâu, không thể nhanh như vậy có!

“ Lúc trước thời điểm em phát hiện bảo bối là bao lâu?” Mặc Thiếu Thiên ôm cô hỏi.

“ Một tháng!” Lâm Tử Lam thành thật trả lời.

“ Lâu như vậy?” Mặc Thiếu Thiên nhíu mày.

Đây chẳng phải là, phải chờ tới nửa tháng sau, mới biết Lâm Tử Lam có hay không sao?

“ Anh cho là lâu?”

“ Hiệu suất thật là chậm!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Nghe nói thế, Lâm Tử Lam cười một tiếng,” Mặc Thiếu Thiên, anh cho đây là cái gì, còn chú ý hiệu suất!” Lâm Tử Lam cười nói.

“ Đương nhiên,làm tốt lần này sinh con gái cũng là một thiên tài!” Mặc Thiếu Thiên nói.

“ Được rồi, có hay không cũng không biết, suy nghĩ nhiều quá!”

“ Nhất định sẽ có anh sẽ cố gắng, lần trước một lần lần này nhiều lần chẳng lẽ lại không trúng!?”Mặc Thiếu Thiên nói.



Lâm Tử Lam,”………”

Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam dở khóc dở cười,” Săc lang, không nói nữa, thật buồn ngủ, ngủ!” Lâm Tử Lam nói một tiếng, sau đó nhắm mắt lại tìm một vị trí thoải mái ngủ.

Tuy rằng Mặc Thiếu Thiên không có ý ngủ, nhưng nhìn Lâm Tử Lam ngủ, cũng không có quấy rầy cô, chỉ ôm cô, suy nghĩ rất nhiều chuyện, cuối cùng cũng ngủ.

………………………..

Cách thời gian Mặc Thiếu Thiên và Lâm Tử Lam đính hôn còn vài ngày.

Mấy ngày nay, A thị thật náo loạn, thực nóng.

Phổ biến đều là tin tức Mặc Thiếu Thiên đính hôn, lập tức toàn bộ A thị náo nhiệt khác thường.

Tuy rằng bên ngoài rất náo loạn, nhưng mà Lâm Tử Lam không thèm để ý, sau khi Lâm Tử Lam đi làm, Hi Hi lấy thận phận Lâm Tử Lam hẹn gặp Mặc Ân Thiên.

Thời điểm, Mặc Ân Thiên tới chỗ hẹn, lại thấy một đứa trẻ ngồi chỗ kia, nghiêm chỉnh uống đồ uống, hơn nữa bên cạnh còn để một cái cặp sách.


Để cho ông buồn bực là, hẹn ở quán KFC.

Ông nghĩ Lâm Tử Lam làm sao có thể hẹn ở chỗ này, không nghĩ tới là nó……….

Thời điểm vừa nhìn thấy Hi Hi ông liền nhận ra.

Gương mặt kia cùng Mặc Thiếu Thiên quá mức giống nhau, làm cho người ta muốn bỏ qua cũng không bỏ qua được.

Mặc Ân Thiên chống gậy, đứng ở cửa, đứng xa nhìn Hi Hi, giống như thấy được Mặc Thiếu Thiên khi còn nhỏ…….

Khi còn bé, Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi quả thực rất giống nhau.

“ Lão gia, làm sao vậy?” Lúc này, quản gia phía sau hỏi, cũng không hiểu, vì sao lão gia muốn đến nơi này.

Quản gia nhắc như vậy, Mặc Ân Thiên hồi hồn, sắc mặt khôi phục lại vẻ lạnh nhạt, tựa như biểu tình vừa rồi chỉ là ảo giác.

“ Không có gì?’ Mặc Ân Thiên nói một tiếng,” Ngươi ra ngoài chờ ta!”

“ Dạ..!” Vì thế, quản gia vừa muốn lui ra, lại thấy Hi Hi cách đó không xa, suy nghĩ, sau đó lắc đầu, vẫn lui ra ngoài.

Hi Hi ngồi chỗ đó uống đồ uống, ngẩng đầu, liền nhìn thấy Mặc Ân Thiên đã tới, khóe miệng bé gợi lên nụ cười, nhìn ông,” Mặc lão đã tới, mời ngồi.” Hi Hi chỉ vào chỗ đối diện rồi làm một tư thế xin mời.

Thân thể nho nhỏ, lại có cảm giác rất thân sĩ.

Loại cảm giác này làm cho nhân viên trong tiệm KFC một trận kich động, thật sự rất đáng yêu, rất thân sĩ!

Thật sự làm cho người ta ái mộ!

Mặc lão!

Nghe cách xưng hô, Mặc Ân Thiên ngẩn người.

Phía sau quản gia cũng sửng sốt.

Nhíu mày, nhìn Hi Hi,” Ngươi gọi ta là gì?” Thanh âm lạnh nhạt, có uy nghiêm


“Mặc lão a!” Hi Hi như trước hô một tiếng.

“ Ngươi….ngươi cũng biết ta là ai?” Mặc Ân Thiên nhìn Hi Hi lạnh lùng nói.

“ Đương nhiên biết, cha của cha!” Hi Hi nói.

“ Vậy ngươi gọi ta là Mặc lão?” Mặc Ân Thiên nhìn Hi Hi hỏi, đứa bé này,bộ dạng thật là tà ác.

Tuy rằng thoạt nhìn còn nhỏ, nhưng mà trên vầng trán đều là tà ác.

“ Không phải chứ? Ông cũng đã nói, tôi là cháu của nhà họ mặc, tôi không gọi ông là Mặc lão, thì gọi là gì?” Hi Hi nhìn Mặc Ân Thiên hỏi lại.

Một câu nói, đem Mặc Ân Thiên không còn lời nào để nói.

Ánh mắt Hi Hi sáng ngời, nhìn Mặc Ân Thiên, khóe miệng ôm lấy một nụ cười.

Cuối cùng, Mặc Ân Thiên hừ lạnh một tiếng, ngồi ở đối diện.

Lúc này, Hi Hi đem một ly đồ uống trước mặt đẩy qua,” Không ngại chứ?”

Nhìn coca cola trước mặt, bộ dạng Mặc Ân Thiên đầy ghét bỏ.

“ Đồ uống bỏ đi!”

“ Không biết thưởng thức, tuy rằng bên trong coca cola hàm chứa cacsbon-axit, nhưng thỉnh thoảng uống một chút rất ngon!” Hi Hi nói.

Mặc lão,”……”

“ Ngươi tìm ta có chuyện gì?” Mặc lão trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Hi Hi dùng ống hút uống nước, nghe được Mặc lão nói, Hi Hi cười,”Hẹn ông ra, đương nhiên là có chuyện muốn thương lượng!”

“ Chuyện gì?” Mặc lão nói thẳng, đối diện Hi Hi, đáy lòng có cảm giác nói không ra lời.

Hi Hi hướng ông cười,” Gấp như vậy làm gì? Uống đồ uống chậm rãi tán gẫu!” Hi Hi mới không vội đâu.


Nhìn bộ dạng Hi Hi, Mặc lão chẳng hiểu sao yên tĩnh trở lại, đứa bé này cùng Mặc Thiếu Thiên rất giống nhau.

Lúc này ánh mắt ông nhìn cặp sách bên cạnh.

“ Ngươi không đến trường?” Mặc lão hỏi.

“Không có!” Hi Hi lên tiếng.

“ Ngươi không sợ ai mắng?” Mặc lão hỏi.

“ Toàn bộ khóa học, tôi đã sớm biết,cho nên có đi hay không, không sao cả!” Hi Hi nói, hơn nữa, bé cũng đã xin phép.

Nghe Hi Hi nói, Mặc lão ngây ra một lúc.

Nhìn Hi Hi, bộ dạng cũng không giống nói dối, nghĩ đến ngày Mặc Thiếu Thiên còn nhỏ, chỉ cần nhìn một lần cũng có thể rất nhanh học được, không nghĩ tới đứa bé này cũng như vậy.


Mặc Ân Thiên hừ lạnh một tiếng,” Lão sư của ngươi liền như thế đồng ý?”

“ Tôi đã xin phép lão sư a!” Hi Hi nói.

“ Hừ, cái đứa nhỏ này, lão sư cũng có thể đáp ứng?”

“ Không đáp ứng không được a, tôi nói ông nội của tôi bệnh tim tái phát……….” Hi Hi nói.

Nghe như vậy, nét mặt gia nua nhất thời run rẩy một chút, nghiêng đầu sang căm tức nhìn Hi Hi, “ Ngươi…….”

“ Cho nên, lão sư không đáp ứng cũng không được!” Hi Hi bĩu môi, như vậy, bộ dạng vô tội, đáng yêu.

Mặc lão”……..”

Sắc mặt trầm xuống.

“ Ngươi nói cái gì?” Mặc lão nhìn Hi Hi, vật nhỏ này, thế nhưng nguyền rủa ông!

“ Làm sao vậy?” Hi Hi vô tội nhìn Mặc lão.

“ Ngươi muốn nguyền rủa ta?” Mặc lão kích động, tức giận thiếu chút nữa ho khan đứng lên.

Nhìn bộ dạng Mặc lão kích động, Hi Hi cười,” Tôi chỉ đùa một chút, ông làm gì tức giận như vậy……..” Hi Hi nói.

Nhìn sắc mặt gia nua của Mặc Ân Thiên dịu đi một chút, Hi Hi liền nói,” Ông không thừa nhận tôi, cho nên tôi đây cũng không phải nói ông a!”

Mặc lão,”………”

Hi Hi mắt không rời nhìn chằm chằm vào Mặc Ân Thiên!

“ Ngươi so với cha ngươi càng chán ghét ta!” Nửa ngày Mặc lão cũng nói ra được một câu.

Hi Hi cười hắc hắc,” Mặc lão, ông nói chuyện trái với lương tâm, mọi người đều nói tôi đáng yêu, không tin ông có thể tùy tiện hỏi một người!” Nói xong, Hi Hi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn một nhận viên cửa hàng.

“ Có phải hay không chị xinh đẹp?” Hi Hi cười ngọt ngào nói.

Nhân viên cửa hàng đang thu dọn đồ đạc, nghe tiếng Hi Hi nói chị xinh đẹp, nhân viên cửa hàng đều có chút buồn cười.

“ Đương nhiên rồi!” Nhân viên của hàng cười nói.

Vì thế, Hi Hi không keo kiệt chút nào cho một cái mặt cười thật tươi, nhân viên của hàng nhìn, kích động không biết nói gì cho tốt.

Đứa nhỏ này rất đáng yêu, làm người khác quá ưa thích rồi!

Nhân viên cửa hàng nhịn không được cũng tưởng chính mình xinh đẹp.

Nhìn Hi Hi cùng nhân viên của hàng nói chuyện với nhau, tức giận trong lòng Mặc lão nhịn không được phun trào.

“ Được rồi, đừng có giả bộ đáng yêu nữa, ngươi tìm ta, rốt cuộc có chuyện gì?” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

Hi Hi bĩu môi, Mặc lão, ngươi thật không đáng yêu.

Nếu Mặc lão đã đi vào vấn đề chính, Hi Hi ngẩn đầu nhìn ông,” Tôi tìm ông đương nhiên là vì hôn sự của cha mẹ tôi……..”

Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc - Chương 272: Ngươi so với cha ngươi càng chán ghét ta