Truyện tranh >> Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc >>Chương 216: Không nên dây dưa vào người không nên chọc

Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc - Chương 216: Không nên dây dưa vào người không nên chọc

Hi Hi cũng không giấu giếm, “Ngày hôm qua con vào hệ thống Vân Đức tra xét màn hình giám sát, thời gian mẹ cùng cha gặp chuyện không may, Diệp An Nhiên cũng xuất hiện tại tập đoàn Vân Đức......” Hi Hi nói.

Lâm Tử Lam đang thu dọn đồ đạc, nghe lời nói Hi Hi, đầu tiên là sững sờ, nhìn Hi Hi, “Con nói cái gì?”

Lúc này, Hi Hi lấy ra đoạn clip do Camera ghi lại được, “Cái này chính là màn hình giám sát Vân Đức, lúc cha cùng mẹ gặp chuyện không may, Diệp An Nhiên cũng xuất hiện ở tập đoàn Vân Đức, nhưng bởi vì bên ngoài thang máy không có lắp Camera, cho nên không có có biện pháp nhìn ra được là ai đã làm!” Hi Hi nói.

Lúc này Lâm Tử Lam xem đoạn clip do Hi Hi đưa, sững sờ một chút.

Không ngờ thật sự là Diệp An Nhiên.

Mặc dù cái này không thể nói lên được điều gì, nhưng là ít nhất đã nói được, Diệp An Nhiên nói dối, mà cô nói dối là bởi vì…. cho nên chuyện này, Diệp An Nhiên không khỏi có liên can.

Con ngươi Lâm Tử Lam thoáng qua lành lạnh, ngay sau đó cô nhìn Hi Hi, “Bảo bối, chuyện này trước tiên không để lộ ra ngoài, hơn nữa không cần nói cho cha con biết!” Lâm Tử Lam nói, nếu như không có chứng cớ xác thực, Lâm Tử Lam không muốn để cho Mặc Thiếu Thiên biết, không muốn làm cho anh cho là cô cùng Diệp An Nhiên tranh giành người tình.

Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam, nghe được câu nói này liền hăng hái, “Mẹ này, mẹ định làm gì vậy?”

Lâm Tử Lam nhếch miệng lên, tròng mắt liếc nhìn Hi Hi, “Con yên tâm, mẹ con dịu dàng như thế, mẹ có thể làm ra chuyện gì đây?”......

Mặc dù mẹ bình thường là rất dịu dàng, nhưng Hi Hi nhìn nụ cười này của mẹ, thế nào cũng dịu dàng không được.

Mẹ nó, nó còn không biết sao?

Người không chọc giận mẹ, thì mẹ sẽ ôn hòa đối đãi, nhưng nếu có người dám trêu chọc mẹ, Hi Hi cũng không biết mẹ sẽ làm ra chuyện gì nữa!

Tóm lại, sẽ rất không ‘thái bình’.

Lúc này, Lâm Tử Lam nghiêng đầu sang nhìn Hi Hi, “Còn nữa, chuyện này, con cũng không được nhúng tay vào, nghe chưa?”

Hi Hi suy nghĩ một chút, sau đó nhìn Lâm Tử Lam, “Mẹ, con chỉ có thể đồng ý với mẹ, nếu như Diệp An Nhiên không ra tay, con có thể không nhúng tay vào, nhưng nếu như là do Diệp An Nhiên gây ra, thì con không bảo đảm!” Hi Hi nói, nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt vô cùng kiên định.

Đối với chuyện như thế này, Hi Hi chắc là sẽ không thỏa hiệp!

Lâm Tử Lam nhìn Hi Hi, biết con là lo lắng cho mình, cô càng hiểu rõ con trai của mình, suy nghĩ một chút, Lâm Tử Lam nhếch miệng lên, cúi người xuống hôn trên mặt Hi Hi một cái, “Bảo bối, mẹ hiểu rõ tâm tình của con, nhưng mẹ con là người dễ bị khi dễ như vậy sao?” Lâm Tử Lam hỏi.

“Chỉ là con cảm thấy, Diệp An Nhiên không giống như bề ngoài đơn giản như vậy đâu!” Hi Hi mơ hồ lo lắng nói.

Những lời này, bọn họ ai cũng không có để ý, đây chỉ là Hi Hi cảm giác được.

Lâm Tử Lam cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ là nhếch miệng lên, “Chuyện này, tạm thời giao cho mẹ xử lý, mẹ đồng ý với con, nếu như có sự tình gì, mẹ nhất định nói cho con biết!” Lâm Tử Lam nói.

Hi Hi lúc này mới nhè nhẹ mà gật đầu.

Lâm Tử Lam cười một tiếng, sau đó lấy đồ, “Vậy mẹ đi làm đây!”

Hi Hi lúc này mới nhớ tới cái gì đó, vội vàng chạy đến phòng bếp cầm một hộp sữa tươi, “Mẹ, cầm đi, lúc ở trên đường hãy uống!”

Lâm Tử Lam nhận sữa tươi, ở trong tay quơ quơ, “Cám ơn bảo bối!”

Lâm Tử Lam lại hôn Hi Hi một cái nữa, sau đó cầm túi xách, đi làm.........

Lúc Lâm Tử Lam vào công ty, coi như đã trễ, nhưng cũng không có người nào dám nói gì, Lâm Tử Lam là thư ký của Mặc Thiếu Thiên, quan hệ tế nhị, mà cô cũng có quan hệ tốt với Trần Mặc, cho nên, hiện tại căn bản ở công ty, không ai dám trêu chọc Lâm Tử Lam.

Trừ người kia.

Lâm Tử Lam là người cuối cùng xuất hiện ở cuộc họp.

Mọi người đều đang đợi Lâm Tử Lam.

“Thật xin lỗi, tôi tới trễ!”

Coi như đã trễ, ngươi lam cũng không vội vàng mà đánh mất đi khí chất, đứng ở cửa, Lâm Tử Lam bình tĩnh đi vào.



Trần Mặc nhìn Lâm Tử Lam, anh cùng Lâm Tử Lam hợp tác là ăn ý nhất, cho nên đối với chuyện Lâm Tử Lam, anh từ trước đến giờ đều là mắt nhắm mắt mở, giờ phút này anh nhìn Lâm Tử Lam, cười cười, “Không muộn, vừa đúng lúc!”

Lâm Tử Lam cười đi vào, lúc này, Diệp An Nhiên ngồi ở đó, quét nhìn Lâm Tử Lam, âm dương hòa lẫn mở miệng, “Lâm tiểu thư, một mình cô mà gây trễ nãi rất nhiều, tất cả mọi người đang chờ cô đấy!”

Lời vừa nói ra, các nhân viên đang ngồi, cũng đối mặt nhìn nhau, thật ra thì đối với Lâm Tử Lam cũng có người bất mãn không ít, nhưng cũng không có người dám nói ra như vậy, phải biết, Lâm Tử Lam nhìn bề ngoài như vậy nhưng không dễ đụng vào đâu.

Lâm Tử Lam sững sờ, xem ra, Diệp An Nhiên nhằm vào cô, đã không thể chờ đợi, Lâm Tử Lam không để ý đến Diệp An Nhiên, ngược lại đi đến chỗ ngồi của mình, nhìn các nhân viên ở các bộ phận khác, khóe miệng cười yếu ớt, “Các vị, thật sự xin lỗi, để cho mọi người đợi lâu, khi tôi tới, thì tôi nhận được cuộc gọi của Mặc Tổng, nên trở về cầm một ít tài liệu, vì vậy mới tới hơi trễ, rất xin lỗi!” Lâm Tử Lam nhàn nhạt nhìn mọi người nói.

Mọi người vừa nghe, cũng không có người nào dám nói gì rồi.

Mặc Thiếu Thiên chỉ thị, ai dám không nghe?

Trần Mặc cũng cười nói, “Cũng không có ai là không đi trễ phải không? Huống chi là vì công sự, chúng tôi cũng không đợi lâu, mới mấy phút mà thôi!” Trần Mặc nói.

Lâm Tử Lam cười một tiếng.

Các nhân viên đang ngồi, cũng không nói gì, lúc này, con ngươi Lâm Tử Lam nhàn nhạt liếc mắt nhìn Diệp An Nhiên, Diệp An Nhiên ngồi tại chỗ cũng không nói thêm, sắc mặt ngược lại có chút không tốt.

“Được rồi, nói thẳng vào vấn đề chính đi!” Trần Mặc nói một tiếng, vì vậy bắt đầu cuộc họp.


Nội dung của cuộc họp, chính là nhằm vào chuyện kết hợp của Bộ phận quảng cáo cùng Bộ phận thiết kế, sự hợp tác của hai bộ phận không phải là rất vui vẻ, nhưng dù sao trải qua cuộc họp lần này, miễn cưỡng coi như là ổn rồi.

Sau khi cuộc họp kết thúc, tất cả mọi người tản đi.

Lúc này, Trần Mặc nhìn Lâm Tử Lam, “Đúng rồi, chuyện ngày hôm qua là sao vậy?” Trần Mặc lo lắng hỏi.

Lâm Tử Lam cười cười, “Không biết bị người nào ác ý đổi bản thiết kế, chỉ là, đã cùng Tổng Giám Đốc Vân Đức bàn bạc qua, tôi sẽ gửi bản thảo cho Vân Đức, chuyện này tạm thời cứ như vậy đã!”

Lâm Tử Lam mặc dù nói đơn giản, nhưng chuyện cũng không có đơn giản như vậy.

Chuyện này xem ra, rất rõ ràng là nhằm vào Lâm Tử Lam.

Nếu không, tại sao chỉ có bản thiết kế của Lâm Tử Lam là bị tráo đổi.

”Người ác ý? Xem ra, chuyện này chính là ghim cậu đấy!” Cảnh Thần nói.

Lâm Tử Lam cười cười, không nói gì.

“Tại sao có thể như vậy?” Trần Mặc hỏi, “Bình thường bản thiết kế đều là trực tiếp đưa cho Mặc Tổng sau đó thì đưa cho Vân Đức, làm sao sẽ bị người ta đánh tráo?” Trần Mặc cau mày nói.

Lúc này, Cảnh Thần chợt nhớ tới cái gì đó, quét người một bên, sâu kín mở miệng, “Nhất định là có vài người không ưa Tử Lam làm quá tốt, cho nên cố ý làm như vậy, muốn hãm hại Tử Lam!” Cảnh Thần nói.

“Ai sẽ làm như vậy?” Trần Mặc hoàn toàn là vô ý hỏi như thế.

“Đương nhiên là những thứ kia, ỷ vào quan hệ cùng Mặc Tổng rất tốt, cho nên có thể len lén bước vào phòng làm việc của Mặc Tổng, bất tri bất giác mà đánh tráo......” Cảnh Thần mỉa mai nói.

Cảnh Thần mới vừa nói xong câu đó, Diệp An Nhiên đang thu dọn tài liệu, cô ngẩng đầu nhìn Cảnh Thần, cau mày, “Các người là đang nói tôi sao?” Diệp An Nhiên không vui mừng mở miệng.

Diệp An Nhiên vừa mở miệng, Cảnh Thần lập tức nhìn về phía cô, “Diệp tiểu thư, cô nói cái gì? Chuyện là cô làm?”

“Dĩ nhiên không phải!” Diệp An Nhiên trong nháy mắt phản bác.

“Vậy cô kích động cái gì chứ? Chúng tôi chỉ là nói những người khác, lại không xác định là người nào, vậy thì cô tức giận làm gì? Cô kích động như vậy, thật khiến chúng tôi hiểu lầm là cô làm à!” Cảnh Thần sâu kín nói, giọng nói rõ ràng chính là nhằm vào Diệp An Nhiên.

Diệp An Nhiên nhìn bọn họ, đôi tay nắm chặt, “Tôi mới không làm những chuyện nhàm chán như vậy!” Diệp An Nhiên nói.

Nghe thế, Lâm Tử Lam nhìn cô, khóe miệng mang theo tia cười yếu ớt, “Thật sao? Chỉ hy vọng là vậy!”

Diệp An Nhiên nghe lời nói Lâm Tử Lam, cau mày, “Lâm tiểu thư, những lời này là có ý gì?”


Lâm Tử Lam nhìn cô, “Không có gì, chỉ là chợt nhớ tới một chuyện, muốn hỏi Diệp tiểu thư một chút!”

“Chuyện gì?”

“Diệp tiểu thư có thể giải thích một chút, lúc tôi và Mặc Tổng gặp chuyện không may tại sao cô cũng xuất hiện tại tập đoàn Vân Đức, là vì chuyện gì sao?” Lâm Tử Lam nhìn Diệp An Nhiên hỏi.

Mặt Diệp An Nhiênl iền biến sắc, không thể tin nhìn Lâm Tử Lam, “Cái gì?”

“Diệp tiểu thư, ngày hôm qua có người tận mắt thấy cô xuất hiện tại tập đoàn Vân Đức, tôi không biết tại sao nói dối với Mặc Tổng, nhưng Diệp tiểu thư muốn nói chuyện thì trước tiên phải nghĩ kỹ mới được, nếu không sơ ý một chút, bị người khác hiểu lầm thì không xong đâu!”

Diệp An Nhiên cau mày, không ngờ Lâm Tử Lam nói như vậy, cô suy nghĩ một chút, mở miệng, “Tôi tới đó, là vì tìm Thiếu Thiên, diều này cũng kỳ quái sao?”

“Cái này không kỳ quái, kỳ quái là ở chỗ, cô tại sao lại có mặt đúng lúc tôi và Mặc Tổng xảy ra chuyện!”

Diệp An Nhiên cau mày, “Ý của cô là đang nói tôi là người hại cô cùng Thiếu Thiên sao?”

Lâm Tử Lam cười một tiếng, “Tôi không có nói như vậy, chỉ là tôi muốn nhắc nhở Diệp tiểu thư một câu, mặc kệ làm chuyện gì, thì phải nghĩ kỹ rồi mới làm, chớ dây dưa vào người không nên chọc, đến lúc đó thì cô chịu không nổi đâu!” Lâm Tử Lam nở nụ cười nhạt nhòa nói.

Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam, sau đó cho cô lạnh lùng cười, “Cô yên tâm, tôi làm cái gì, thì tự tôi biết rõ, nếu như tôi không làm bất cứ việc gì, thì người khác cũng không cách nào xử oan tôi được!”

Lâm Tử Lam gật đầu, cười cười, không nói cái gì nữa, Diệp An Nhiên tức giận đằng đằng nhìn bọn họ một cái, xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng Diệp An Nhiên, Trần Mặc thở dài, aizz, ba người đàn bà thành cái chợ a!

Lúc này, Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam, “Ngày hôm qua cậu cùng Mặc Tổng đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Lâm Tử Lam nhếch môi, “Không có gì, chỉ là ngày hôm qua lúc ở Vân Đức, thang máy bị hỏng, tớ cùng Mặc Tổng cũng thiếu chút nữa chết ở bên trong......”......

Cảnh Thần cả kinh, nhìn Lâm Tử Lam, “Vậy các người......?”

Lâm Tử Lam cười một tiếng, “Tớ không sao, chỉ là Mặc Tổng vì cứu tớ mà xảy ra chút việc!”

“Tớ biết rồi, người kia cũng có mặt lúc Mặc Tổng và cậu xảy ra chuyện?”

Lâm Tử Lam gật đầu.

Cảnh Thần kinh hô một tiếng, chuyện này, cô cũng nghe được một chút, không ngờ nghiêm trọng như thế.

Ngay sau đó cô nhớ tới cái gì đó, nhìn Lâm Tử Lam, “Cậu hoài nghi chuyện này là do Diệp An Nhiên làm?”


Lâm Tử Lam cười một tiếng, “Chỉ là cô ta vừa vặn xuất hiện tại nơi đó, nên tớ tò mò mà hỏi một chút thôi, không ngờ cô ta lại phản ứng mạnh như thế!”

“Làm sao cậu biết cô ta xuất hiện ở đó?” Cảnh Thần hỏi.

“Bảo bối thâm nhập vào hệ thống Vân Đức, tra xét màn hình giám sát nên thấy!” Lâm Tử Lam nói.

Cảnh Thần thật sâu trong lòng lại bái phục Hi Hi.

Quả thật coi Hi Hi là thần tượng luôn rồi!

...........

Họp xong, cùng Cảnh Thần nói chuyện một lúc, Lâm Tử Lam mới trở về vị trí.

Mới vừa ngồi xuống, lúc này, Lâm Tử Lam nhìn đồng hồ đeo tay, kết quả kiểm tra chắc cũng có rồi!

Lâm Tử Lam vừa định gọi cho Mặc Thiếu Thiên, nhưng lúc này, điện thoại lại vang lên, nhìn số người gọi, Lâm Tử Lam nhận máy.

“A lô, bảo bối!”


“Là anh!”

Lâm Tử Lam sửng sốt, ngay sau đó phản ứng kịp, “Anh cùng bảo bối ở chung một chỗ?”

“Ừ!”

“Kết quả kiểm tra như thế nào?” Lâm Tử Lam hỏi.

“Tất cả đều bình thường, bác sĩ nói động phòng cũng không có vấn đề gì!”......

“Bác sĩ nói như vậy sao?”

“...... Thân thể của anh nói như vậy!”

Lâm Tử Lam bị lời nói Mặc Thiếu Thiên chọc cười.

“Như thế nào? Xuất viện chưa?”

“Ừ, chuẩn bị đây!” Mặc Thiếu Thiên nói.

Lâm Tử Lam gật đầu một cái, “Có cần em đi đón không!?”

“Thế nào? Mới một lát không thấy mặt, liền muốn gặp anh sao?” Mặc Thiếu Thiên hài hước mở miệng.

“Đi chết đi!”

“Em chịu sao?”

“Dĩ nhiên!”

“Ăn ở hai lòng!”......

“Như thế nào? Có cần em tới hay không?” Lâm Tử Lam hỏi.

“Được, anh chờ em!” Mặc Thiếu Thiên nói.

“Đúng rồi, lái xe tới đây đi, xe anh để ở bãi đậu xe, chìa khóa thì ở văn phòng, em tự đi lấy đi!” Mặc Thiếu Thiên nói.

“Cứ thoải mái như vậy mà nói cho em biết sao? Không sợ em trộm xe của anh?” Lâm Tử Lam cười hỏi.

“Nếu em muốn, thì anh đều là của em, huống chi là xe!?”......

Dù chuyện gì đi nữa, thì Mặc Thiếu Thiên cũng mang theo một chút gì đó gọi là sắc tình!

Vì vậy, Lâm Tử Lam cười một tiếng, cúp điện thoại.

Cũng mau đến giờ tan việc buổi trưa rồi, Lâm Tử Lam thu thập đồ đạc, cùng Cảnh Thần Trần Mặc lên tiếng chào hỏi, rồi cô đi vào phòng làm việc Mặc Thiếu Thiên, lấy được chìa khóa, Lâm Tử Lam xuống bãi đậu xe.

Lâm Tử Lam tìm được xe của Mặc Thiếu Thiên.

Khi lái xe của Mặc Thiếu Thiên thì Lâm Tử Lam mới biết, cái gì gọi là xe tốt.

Không trách được Mặc Thiếu Thiên có thể lái xe như bay, thì ra là do xe tốt, lái, thật rất sảng khoái.

Chỉ là cái xe này, là kiểu dáng dành cho nam, Lâm Tử Lam lái có chút nặng, cho nên lúc đi rất cẩn thận, cũng không dám đi nhanh.

Lúc đến bệnh viện, Mặc Thiếu Thiên đã chuẩn bị xong rồi, Hi Hi cùng với Mặc Thiếu Thiên, hai cha con xem ra cùng một dáng vẻ, hết sức dưỡng nhãn.

Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc - Chương 216: Không nên dây dưa vào người không nên chọc