Truyện tranh >> Em Là Ngôi Sao Nào? >>Chương 42: Của Cô Ấy

Em Là Ngôi Sao Nào? - Chương 42: Của Cô Ấy


Các bác nhớ chia mưa móc đều đặn nhé ???? Bộ "Chàng thiếu niên" em up 1c/ 1 ngày, các bác qua tưới tắm cho e vs ????

————————————————

Khắp hội trường một mảnh yên tĩnh, thỉnh thoảng có thể nghe được âm thanh hô hấp lúc trầm lúc bổng, liên tục không ngừng, ngay đến cả người dẫn chương trình mặc một thân quần áo lộng lẫy, rực rỡ đứng ở bên cạnh cũng có chút yên lặng, lời thoại vốn dĩ phải có trên sân khấu thế nhưng một câu cũng không nói lên lời.

Ngang nhiên tỏ tình còn có thể được, nhưng cái loại chuyện tuyên bố chủ quyền này thì ý nghĩa mà nó thể hiện lại không giống nhau.

Sau khi bốn phía rơi vào tĩnh lặng, cô đã đem bầu không khí trầm mê biến thành cuồng nhiệt mà trước giờ chưa từng có, một lát sau toàn bộ như bắt đầu bùng nổ. Đặc biệt là Ninh Nhuệ Tinh sau khi nói xong câu nói kia còn hướng đến khán giả ngồi bên dưới, chiếu theo phép lịch sự mà khom người xuống gửi đến mọi người lời cảm ơn, sau đó cô xoay người đi xuống khỏi sân khấu. #Kithata_team#

Hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều dõi theo những bước chân đi xuống của Ninh Nhuệ Tinh, nhìn thấy cô nhanh chóng bước đến lối đi ở giữa khán phòng sau đó chạy ra khỏi cửa hội trường, thẳng cho đến khi ngay cả bóng lưng cũng không thể nhìn thấy được nữa.

Hứa Giai Văn há hốc miệng, gương mặt hiện đầy vẻ không thể tin được, thấp giọng nói với người đang ngồi ở bên cạnh, "Dư Dư đây là có ý gì vậy, trời ơi, ngang nhiên tuyên bố chủ quyền hả?"

"Quá khốc liệt luôn, đáng tiếc đàn anh Giang Dữ không có mặt ở đây..." Lai Âm nói.

Người dẫn chương trình đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, bước lên sân khấu cầm lấy micro sau đó xoa dịu lại hội trường đang bùng nổ, "Cảm ơn màn biểu diễn đặc sắc mà bạn học Ninh Nhuệ Tinh đã đem đến cho chúng ta, tiết mục tiếp sau đây sẽ khiến chúng ta..."

Tiếng bàn tán của khán giả ngồi ở bên dưới thật khó có thể kiềm chế lại được, thậm chí là có xu hướng càng lúc càng nghiêm trọng. #Kithata_team#

"F**k, vừa rồi người kia là ai vậy, câu nói kia của cô ấy là có ý gì, cái gì gọi là Giang Dữ là của cô ấy?", ngữ khí tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, "Chẳng lẽ thật sự là người đang hẹn hò cùng với Giang Dữ à?"

"Sao lại có thể, không phải nói là cái người cùng Giang Dữ đi dạo quanh hồ sen kia mới là bạn gái của anh ấy sao? Không phải là người trong trường chúng ta!"

"Thấy qua tỏ tình công khai rồi nhưng lại chưa từng thấy qua tuyên bố chủ quyền để thu hút sự chú ý đó, con nhỏ tâm cơ, tớ muốn hỏi xem Giang Dữ có biết nhân vật số một này không?", ngữ khí tràn đầy chán ghét lại mang theo một chút ác ý không thể nói rõ ra được.

"Thật sự là quá tâm cơ luôn đó, cho rằng nói một câu như vậy thì Giang Dữ sẽ thật sự là của cô ta đó mà, tớ thật sự muốn nhìn xem sau khi Giang Dữ biết được sự việc này sẽ làm thế nào để làm mất mặt cô ta."

......

Âm thanh bàn tán đan xen vào nhau ở bên cạnh không cao không thấp truyền vào trong tai của mấy người bọn Hứa Giai Văn, những câu chữ trong lời bàn tán vốn dĩ càng truyền càng lộ liễu, trắng trợn đến không thể nào chịu nổi, nghe vào những lời đó gần như là khiến người ta phải bạo phát.

Đại khái là do ảnh hưởng từ bầu không khí xung quanh, Phương Đình Dư nghe được những lời bàn tán kia thì chỉ cảm thấy khí huyết dồn dập như sóng trào dồn thẳng lên trên, cô đứng bật dậy dùng cây đèn cổ vũ đang cầm ở trong tay hướng đến nơi phát ra những âm thanh bàn tán kia hung hăng đập xuống một cái, giọng nói không chút nhẫn nại, "Người ta yêu đương hẹn hò thì liên quan quái gì đến mấy người, ở đây mà tự mình cao trào, có bệnh hả?"

Khu vực ngồi ở một khoảng góc chỗ này đều là những sinh viên năm nhất, tiếng ồn ào náo ra từ bên này bị chìm ngập trong tiếng vỗ tay như thủy triều vang lên trong hội trường. #Kithata_team#

Nhìn thấy dáng vẻ rõ ràng là "còn ép người nữa là sẽ đánh nhau" của Phương Đình Dư, cơ thể Hứa Giai Văn bất giác run lên một cái, ngậm chặt miệng lại.

Tính khí của Hứa Giai Văn từ trước đến nay vẫn luôn là người nóng nảy nhất ở trong phòng ký túc xá, cô đứng dậy đang muốn phát hỏa, ai biết được Phương Đình Dư trước giờ vẫn im hơi lặng tiếng, chẳng nói năng gì lại đột nhiên đứng bật dậy, còn nói ra một câu nói như thế nữa.

Tối ngày hôm nay, bất kế là Ninh Nhuệ Tinh hay là Phương Đình Dư thật sự là đâu đâu cũng không bình thường.

______

Con đường trường học vào buổi tối bình thường vẫn luôn rất náo nhiệt nhưng hôm nay suốt dọc con đường đi cũng không thấy có người nào.

Ninh Nhuệ Tinh cầm lấy điện thoại và một chai nước suối vừa nãy tiện tay cầm được vội vội vàng vàng đi về phía nhà thi đấu thể thao, nghĩ đến thời điểm này bản thân mình có lẽ có thể vừa khéo kịp xem Giang Dữ chơi bóng rổ.

Còn chưa đi đến cửa của nhà thi đấu thể thao, Ninh Nhuệ Tinh từ xa đã nhìn thấy vài nữ sinh chạy vào trong nhà thi đấu, cô không tránh được cũng bước nhanh về phía đó.

Ánh đèn trong nhà thi đấu thể thao sáng như ban ngày, tiếng người ồn ào huyên náo, vừa bước vào cửa đã nghe thấy bầu không khí bên trong bỗng chốc sục sôi nhốn nháo cả lên. #Kithata_team#

Ninh Nhuệ Tinh đảo mắt nhìn một lượt, gần như là không còn chỗ ngồi, cô chỉ có thể đứng ở cửa, vừa nhìn đã thấy ngay người ngay lúc này đang đứng trên sân bóng rổ.

Ninh Nhuệ Tinh không có cách nào hình dung ra cảm giác vừa xẹt qua trong chớp mắt kia, hình như là bóng hình của Giang Dữ đã sâu sắc khảm vào tận linh hồn của cô mới có thể khiến cô vừa nhìn đã nhận ra anh trong đám đông.

Trong thời tiết cuối thu, trên sân một đám người chạy băng băng tới tới lui lui vẫn mặc quần áo bóng rổ loại ngắn, rõ ràng đều là kiểu dáng không khác biệt lắm nhưng Giang Dữ lại là người dễ làm người khác chú ý nhất.

Cho dù anh chỉ đứng đó thôi nhưng sự tồn tại của anh lại thu hút người khác nhất trong đám đông trên sân, huống hồ chi ngay bây giờ anh còn đang nhận lấy đường chuyền bóng của đồng đội, rõ ràng là đang thi đấu nhưng tư thế, phong thái của anh vẫn cực kỳ mệt mỏi, lười biếng, anh cúi đầu rũ gương mặt xuống không nhanh không chậm vượt qua hai người, động tác cực kỳ lưu loát sinh động như mây bay nước chảy.

Dưới vẻ bề ngoài phong thần tuấn lãng, từng hành động, từng cử chỉ của anh đều toát ra một lực hấp dẫn không sao nói rõ được. #Kithata_team#

Giang Dữ đại khái là chủ lực của đội, Ninh Nhuệ Tinh nhìn thấy trên sân đấu có không ít người cùng nhau vây cản Giang Dữ, cô nhìn thấy anh sau khi đột phá vòng vây lại theo đó mà tránh được hai người bạn của đội đối thủ vây cản giữa đường, nhảy vọt lên...

Giống như trên trái bóng được quấn vào một mũi tên sắc bén, vèo một tiếng, trái bóng chuẩn xác một cách hoàn mỹ rơi vào trong rổ sau đó bộp bộp mạnh mẽ đập xuống nền đất, rồi lại chịu lực mà bật nảy lên trên.

Không có ai quan tâm đến trái bóng rổ đang không ngừng nảy lên sa xuống kia.

Ninh Nhuệ Tinh còn chưa lấy lại tinh thần thì đã thấy một bộ phận nữ sinh đang vây xem trên khán đài đứng dậy hết, tiếp sau đó là một tiếng huýt còi cực kỳ lảnh lót vang lên trong không trung, theo cùng với đó là tiếng la hét, hoan hô reo hò nhiệt liệt.

Cuốn theo Ninh Nhuệ Tinh vốn không hiểu gì về bóng rổ cũng lờ mờ hiểu ra Giang Dữ vừa nãy có lẽ là trong một phút cuối cùng của hiệp thi đấu đầu tiên đã ném vào một quả ba điểm.

Điểm số của khoa Tài chính và khoa Kiến trúc sớm đã có sự cách biệt rất xa, mọi người đều kinh ngạc reo hò, đó là màn biểu diễn trong một giây cuối cùng của Giang Dữ.

Đây cũng là thứ mà bọn họ tối ngày hôm nay ngồi ở đây muốn xem được, chính là kỹ thuật bóng tinh xảo, tỉ mỉ mà Giang Dữ đã bày ra. #Kithata_team#

Tiếng bàn tán từ vị trí ngồi gần cửa ra vào không chút che đậy nào liền rơi vào trong tai của Ninh Nhuệ Tinh.

"Giang Dữ thật sự là quá ngầu rồi aaaaaaaaaa, hoàn toàn là một nam thần."

"Đúng vậy", người ngồi bên cạnh phụ họa theo, "Ê, cậu đã nhìn thấy nội dung được cập nhật mới nhất trên diễn đàn tỏ tình của trường học chưa, mẹ nó chứ quá bùng nổ luôn."

"Sao cơ?", một người trong số đó gia nhập vào hàng ngũ thảo luận, có chút không hiểu mà hỏi.

"Trong đêm hội chào đón tân sinh viên của khoa Văn học, nghe nói cái người tên Tưởng Hàm năm ngoái lại tỏ tình nữa, nhưng mà trọng điểm không phải là cái này... nghe nói", đại khái là thật sự quá kích động, âm lượng bất giác cất cao lên, "Có nữ sinh công khai tuyên bố chủ quyền, nói rằng Giang Dữ là của cô ấy..."

"F**k, lợi hại dữ vậy."

......

Ninh Nhuệ Tinh không hề nghĩ đến chỉ là việc xảy ra trong chớp mắt vừa nãy đã sắp sửa được truyền hết một lượt rồi.

Đại khái là có thể đoán ra được những người kia sẽ lại nói những gì, Ninh Nhuệ Tinh không tiếp tục nghe nữa, cô đi về phía trước vài bước, đem những âm thanh kia ngăn cách thật xa ở phía sau.

Nhìn bóng dáng đang bị bao vây trong đám đông, Ninh Nhuệ Tinh cảm thấy nhịp đập trái tim của mình cũng trở nên vui vẻ không ít. #Kithata_team#

Cô đại khái là cuối cùng cũng có chút rõ ràng rồi, những người kia tại sao cứ một người rồi lại một người say đắm Giang Dữ đến như thế.

Vẻ ngoài đẹp trai, tuấn tú, xử lý công việc thì lại thành thạo, có chừng có mực, là một con người toàn năng, gần như là khiến người ta không thể tìm ra một chút sai sót nào.

Điều quan trọng nhất đó chính là anh rõ ràng có thể "đi qua vạn bụi hoa, không một phiến lá dính thân" (*), vẫn cứ một mực giữ mình trong sạch, điểm này mới càng là điểm hấp dẫn trí mạng khiến người ta muốn chiếm lấy anh.

(*) Đi qua vạn bụi hoa, không một phiến lá dính thân: ý chỉ một người đàn ông đẹp trai, phong lưu, phóng khoáng, dù có bao nhiêu cô gái đẹp vây quanh vẫn không hề động lòng với ai.

Ninh Nhuệ Tinh nghĩ phải may mắn biết bao khi có thể yêu đương hẹn hò với một người như vậy.

Nữ sinh đại học không thể so sánh được với nữ sinh cấp ba, sau khi hiệp đầu tiên kết thúc, thấy Giang Dữ ngồi ở hàng ghế bên cạnh nghỉ ngơi, phần lớn cũng mất tự nhiên, dè dặt ngồi vào vị trí của mình, chỉ là những đôi mắt vẫn cứ chằm chằm nhìn về phía Giang Dữ. #Kithata_team#

Ninh Nhuệ Tinh đang muốn nhấc chân đi đến phía sau lưng Giang Dữ, cho anh một niềm vui bất ngờ nhưng lại nhìn thấy một nữ sinh cũng đi về phía Giang Dữ.

Trong tay đang cầm một chai nước suối, có lẽ là muốn tặng nước, rõ ràng Giang Dữ lắc lắc tay không muốn nhận nhưng nữ sinh kia lại cùng theo đó mà đứng bên cạnh chỗ ngồi của Giang Dữ, tay vẫn đưa ra duy trì động tác đưa chai nước.

Ninh Nhuệ Tinh chợt ngây người, cô luôn cảm thấy nữ sinh kia hình như đang cưỡng chế ép Giang Dữ phải nhận chai nước.

Trên sân vốn dĩ đang tràn ngập trong bầu không khí sục sôi, ầm ĩ lại bởi vì một màn này mà càng thêm trở nên huyên náo, không ít người cũng giống với Ninh Nhuệ Tinh, đã khóa chặt ánh mắt của mình về phía Giang Dữ bên này.

Những người biết Giang Dữ đều hiểu rõ, Giang Dữ chơi bóng từ trước đến nay đều không nhận nước do bất cứ nữ sinh nào đem tặng, hoặc là anh tự mình mang tới, hoặc là cứ để khát như vậy...

Nếu như thật sự muốn nhận lấy nước, nói không chừng sẽ bị người ta truyền thành cái loại sự tình gì đó, nhưng nếu như không nhận, với thái độ cư xử đúng mực, lịch sự, lễ độ của Giang Dữ thì anh không giống với người sẽ đặt nữ sinh vào tình huống xấu hổ như thế này.

Hoặc có lẽ cô gái kia đang đặt cược vào thái độ đối nhân xử thế tốt đẹp từ trước đến nay luôn được người người khen ngợi của Giang Dữ. #Kithata_team#

"F**k, Tưởng Hàm này thật sự không cần mặt mũi mà..."

"Hơ, cũng không cần mặt mũi đến nông nỗi này luôn, cũng không thấy Giang Dữ để ý đến cô ta một chút."

Âm thanh ồn ào huyên náo nhưng đại khái còn có thế nghe rõ ràng một chút.

Ninh Nhuệ Tinh có chút kinh ngạc, không nghĩ đến đàn chị vừa nãy mới tỏ tình ở đêm hội chào đón tân sinh viên cũng giống như cô, chạy đến nhà thi đấu thể thao này.

Giang Dữ chau mày, anh ngước mắt lên đang muốn nói cái gì đó, vô tình nhìn ra phía cửa ra vào liền nhìn thấy một người đang đứng ở đó.

Gương mặt của anh thả lỏng ra một chút, khóe môi lộ ra ý cười mà tối nay rất hiếm thấy.

Tưởng Hàm nhìn thấy biểu cảm này của Giang Dữ, trong lòng chợt cảm thấy vui mừng, cho rằng bản thân mình đã cảm động được Giang Dữ, rồi lại nhìn thấy anh đứng lên...

Không có bất cứ dấu hiệu báo trước nào, anh từng bước, từng bước đi về phía cửa nhà thi đấu thể thao. #Kithata_team#

Ở nơi đó, một nữ sinh đang đứng với biểu cảm có chút kinh ngạc.

______

Sự chú ý của toàn bộ người trên sân đều rơi vào trên người Giang Dữ.

Tiếp theo đó, thuận theo ánh mắt của anh, ánh mắt của mọi người đổ dồn lên người Ninh Nhuệ Tinh - cô gái mà anh đang từng bước, từng bước tiến đến gần.

Tiếng bàn tán xôn xao trong chớp mắt lại nổi lên, bốn phương tám hướng đều nhằm vào Ninh Nhuệ Tinh, cô cái gì cũng không nghe thấy, toàn bộ tâm trí của cô đều tập trung lên người Giang Dữ.

Mãi cho đến khi anh đã đứng ngay ngắn trước mặt cô, anh hơi cúi đầu xuống, ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào cô.

Trong vô thức, Ninh Nhuệ Tinh đưa tay ra, độ cong của động tác trong không trung rất đẹp đẽ, trong nháy mắt, chai nước suối vẫn luôn được cô cầm ở trong tay liền được đưa đến trước mắt Giang Dữ.

Sự quan sát đầy phức tạp, táo bạo, chẳng kiêng nể gì rơi vào trên người cô, xen lẫn với âm thanh khe khẽ, thì thầm của mọi người.

Ninh Nhuệ Tinh cảm thấy kinh ngạc, bản thân cô vậy mà lại nghe được những lời đó rõ ràng như vậy.

"Nữ sinh kia là ai, vậy mà lại tặng nước cho Giang Dữ?"

"Nhìn dáng vẻ của Giang Dữ hình như sẽ thật sự nhận lấy đó, có khi nào là bạn gái trong truyền thuyết của anh ấy không?"

"F**k, nữ sinh kia có chút quen mắt......", sau khi dừng lại mất mấy giây, "Là nữ sinh đã tuyên bố chủ quyền của khoa Văn học tối ngày hôm nay, chết tiệt, không phải là thật sự yêu đương hẹn hò với Giang Dữ đó chứ?"

Ninh Nhuệ Tinh trực tiếp đối mắt với Giang Dữ, thấy ánh sáng trong mắt anh chợt lóe, rõ ràng là nghe thấy lời nói của những nữ sinh kia. #Kithata_team#

"Tuyên bố chủ quyền?", cô nghe thấy anh thấp giọng hỏi lại.

"Để cho những người kia không còn tơ tưởng đến anh nữa."

Lần đầu tiên Ninh Nhuệ Tinh ở trước mặt Giang Dữ không còn dáng vẻ căng thẳng, xấu hổ, cô lẽ thẳng khí hùng (**) mà nói.

(**) Lẽ thẳng khí hùng: cây ngay không sợ chết đứng, có lý chẳng sợ ai.

Nghe thấy giọng cười nhẹ của anh, tai của Ninh Nhuệ Tinh bỗng nóng lên, tiếp đó trên tay cô bỗng nhẹ tênh.

Giang Dữ đã nhận lấy chai nước suối.

Toàn bộ nhà thi đấu thể thao khó có thể khống chế được bùng nổ ra đủ thứ mọi loại âm thanh.

Có không thể tưởng tượng nổi, có ngưỡng mộ, có khó có thể chấp nhận được... toàn bộ đan xem lại với nhau.

Ninh Nhuệ Tinh chỉ cảm thấy bản thân mình giống như là bị cái gì đó oanh tạc đến mức chấn động, ngay đến cả não bộ dường như cũng muốn xoắn lại thành một mớ hỗn độn.

"Vậy thì làm một việc càng rõ ràng hơn đi."

"Gì cơ?", Ninh Nhuệ Tinh có chút không hiểu được lời nói của Giang Dữ.

Giang Dữ vặn mở nắp chai, lần nữa đưa chai nước qua cho Ninh Nhuệ Tinh, lúc này mới nhướn mắt lên nhìn chằm chằm vào cô.

Trái tim của Ninh Nhuệ Tinh mạnh mẽ đập một cái.

"Cho anh uống nước."

Anh nói.

——————

Ròi ròi ròi, kh chỉ mình chúng ta ăn cẩu lương mà toàn trường cũng đc cho ăn cùng r =)))

Like page Kithara_ team để được đọc nhiều chương mới hơn nha <3 <3 <3

Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️

Truyện convert hay : Cận Chiến Cuồng Binh

Em Là Ngôi Sao Nào? - Chương 42: Của Cô Ấy