Editor: Nguyetmai
Lương Thần bận đến tận mười giờ. Anh ngồi trên ghế, mệt mỏi đưa tay xoa ấn đường, liếc nhìn gói bưu kiện thư ký đặt trên bàn thì chợt khựng lại trong chốc lát, sau đó cầm lên, tìm một cây kéo mở nó ra, bên trong là một xấp giấy A4.Anh tùy tiện rút một tờ trong số đó, là ảnh đen trắng được in trên giấy, anh thoải mái tựa lưng vào ghế làm việc rộng rãi, nhàn nhã xoay ghế và xem từng tấm một.Ảnh là kiểu chụp màn hình điện thoại, trong đó còn có kí hiệu 4G, đồng hồ, cột sóng, cùng với lượng pin.Chỉ có những kí hiệu này thì khá khó biết được đây di động của ai, Lương Thần lơ đễnh xem tiếp, kết quả thấy được hai chữ "Lương Niên" và "Hảo Hảo", ánh mắt anh chợt trở nên lạnh lẽo, gương mặt thư thái lúc đầu bỗng tối sầm.Anh cau mày, tập trung lật xem tiếp, càng xem mặt càng tối tăm. Đến cuối cùng, trên gương mặt đã không còn chút cảm xúc nào.Cả văn phòng chỉ có mình anh, yên tĩnh đến đáng sợ. Thoạt nhìn Lương Thần rất bình tĩnh nhưng trên người lại toát lên luồng sát khí hừng hực.Mãi cho đến khi lật tới trang giấy A4 cuối cùng, anh đập xấp giấy đó xuống bàn.Song, làm vậy cũng không thể trút hết phẫn nộ trong lòng, anh lại gạt hết tất cả những thứ trên bàn xuống sàn.Âm thanh laptop rơi ầm xuống đất làm trợ lý ở bên ngoài không dám tan ca vì anh còn chưa ra về, giật cả mình, vội vàng gõ cửa."Cút!"Lương Thần quát lên.Truyện convert hay : Tiềm Long