Editor: Nguyetmai
Rất lâu sau này, Cảnh Hảo Hảo mới biết, hôm đó Thẩm Lương Niên đã về thị trấn, bán căn nhà tổ nhỏ - vật duy nhất mà ba anh để lại."Rất lâu sau này" tức là hơn một năm sau, khi cô mười sáu tuổi.Hai năm trước, lúc Thẩm Lương Niên bán nhà, giá nhà vẫn chưa tăng, đất đai còn chưa có giá.Tập đoàn Giang Sơn vừa mới thành lập, thành phố Giang Sơn vẫn chưa được xem là một thành phố lớn, Lương Thần cũng chưa được đông đảo người dân trong thành phố biết đến, thị trấn nhỏ của họ càng không đáng nhắc đến. Vì vậy, Thẩm Lương Niên chỉ bán được hai mươi nghìn.Tất nhiên, những thứ trúng thưởng, bạn bè, học bổng mà Thẩm Lương Niên nói đều toàn là dối gạt cô.Khi Cảnh Hảo Hảo biết được chuyện này đã đi tìm anh, dù biết rõ anh chỉ muốn tốt cho cô nhưng cô vẫn không kìm được nói anh không nên làm vậy, ba anh chỉ để lại chút tài sản ít ỏi này mà thôi.Thẩm Lương Niên chỉ im lặng nghe, không lên tiếng. Đợi cô nói xong, anh mới nhẹ nhàng xoa mái tóc hơi rối của cô, giọng điệu trịnh trọng và nghiêm túc, khác hẳn với sự dịu dàng thường ngày: "Hảo Hảo, anh không muốn và cũng sẽ không để em phải sống vất vả."Câu nói này khiến cơn giận còn sót lại trong lòng cô lập tức tan thành mây khói.Cô lặng nhìn Thẩm Lương Niên hồi lâu, cảm nhận trái tim mình đập thình thịch từng cơn trong lồng ngực.Sau đó, cô khẽ nói: "Lương Niên, em có thể làm bạn gái của anh không?"***"Đang xem gì vậy?"Giọng nói êm tai đột nhiên vang lên bên tai Cảnh Hảo Hảo, cô giật mình thấy Lương Thần đang cúi người nhìn về phía màn hình di động trong tay cô.Cô sợ đến luống cuống tay chân, còn chưa lên tiếng đã nghe anh hỏi tiếp: "Sao ngày nào cũng xem weibo vậy?"Cô cúi đầu nhìn màn hình, thấy mình đã nhấn quay lại trang chủ weibo thì thầm thở phào, mím môi: "Không có gì, đọc bình luận của mọi người thôi.""Ờ…"Anh nói rồi ngồi xuống cạnh cô, "Bình luận gì vậy?"Truyện convert hay : Thần Đều Mãnh Hổ