Truyện tranh >> Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu >>Chương 131-2: Bổn vương muốn đi ngoài (2)

Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu - Chương 131-2: Bổn vương muốn đi ngoài (2)

Thấy vậy, Huyền Lăng Phong không nhịn được bật cười theo.

“ Được rồi, bổn vương hiện đã nói xin lỗi, ngươi giờ đã hết giận chưa?! ”

Thấy Huyền Lăng Phong nói như vậy, Đồng Nhạc nhạc lại cố ý ra vẻ nghĩ ngợi. Thấy nàng còn đang suy nghĩ, Huyền Lăng Phong cũng không khỏi căng thẳng.

“Sao vậy, ngươi vẫn giận bổn vương sao?”

Thấy hắn mở miệng, trên mặt vẫn mang theo vài phần căng thẳng, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi phụt một tiếng, lần nữa nở nụ cười.

“Haha, Thập Tam Gia đã nói xin lỗi, ta cũng không phải là người hẹp hòi gì, vẫn tự nhiên như trước vậy.”

Nghe được Đồng Nhạc Nhạc nói, hòn đá đè nặng trong lòng Huyền Lăng Phong rốt cục rơi xuống….Trời mới biết đây là lần đầu tiên hắn vì một nô tài tức giận mà căng thẳng đấy. Hiện tại, tiểu thái giám này tha thứ cho hắn rồi, tâm tình không khỏi có chút vui sướng.

Thở phào một cái, bỗng cảm thấy vô cùng đói bụng. nhớ lại từ hối hôm qua đến giờ hắn cũng chưa ăn cái gì. Cũng tại chuyện vừa rồi , hắn cũng chẳng có tâm tình để ăn. Mà hiện giờ, thấy tiểu thái giám trước mắt nay đã tha thứ cho hắn, bụng liền lập tức “ọc, ọc ọc’ kêu to.

Đồng Nhạc Nhạc nghe thấy bụng Huyền Lăng Phong kêu , vẻ mặt nghi hoặc, để tay lên tai, vu vơ nói.

“Ơ, âm thanh ở đâu thế nhỉ, hay là trời sắp mưa??!!!”

“Ặc….”

Nghe thấy Đồng Nhạc NHạc nói, lại thấy động tác này của hắn, Khuôn mặt tuấn tú của Huyền Lăng Phong không khỏi đỏ lên một cái, biết là Đồng Nhạc Nhạc cố ý liền cảm thấy buồn bực.

“Ngươi không phải vẫn biết còn cố hỏi sao? Cũng không sợ Bổn vương tức giận à?”

Huyền Lăng Phong vừa dứt lời liền có một miếng cá thơm ngào ngạt nhét vào trong miệng.

Miệng bị nhét, khuôn mặt tuấn tú của Huyền Lăng Phong đầu tiên là sửng sốt, con ngươi trợn lên một cái nhìn tiểu thái giám trước mắt mặt mày vui vẻ mang theo vài phần nghịch ngợm.



“ Ha hả, vậy Thập Tam Gia vẫn còn tức giận sao?”

Nghe thấy Đồng Nhạc Nhạc nói, lại gặp vẻ mặt nghịch ngợm đắc ý của nàng, Huyền Lăng Phong chỉ nhẹ nhàng trợn mắt, một chút tức giận cũng không có.

Lại thấy miếng cá trong miệng vô cùng ngon lành.

“Ừ, cá này nướng ngon thật, không nghĩ ngươi không chỉ biết nướng rắn còn biết nướng cả cá.”

Thấy Huyền Lăng Phong khen mình, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cười đắc ý.


“Đó là đương nhiên. trừ những thứ này ra ta còn có thể làm nhiều thứ khác, điểm tâm này, chè này, rau xào nữa, cái gì ta cũng biết hết…”

Huyền Lăng Phong nghe xong, bộ dáng vô cùng hưng phấn.

“Oa , ngươi biết làm nhiều như thế, đợi chúng ta hồi cung, ngươi nhất định phải làm cho Bổn vương ăn đó.”

Từ khi sinh ra, Huyền Lăng Phong quần áo không phải lo, sơn hào hải vị cũng không thiếu, chỉ là, ăn nhiều đồ trân quý như vậy quả thực cũng nhàm chán. Bây giờ,hắn lại thấy miếng cá thơm ngào nhạt trong miệng so với đồ ăn đầu bếp làm trong cung còn ngon hơn không biết bao nhiêu lần.

Lại thấy tiểu thái giám trước mắt đang thao thao bất tuyệt về tài nấu nướng của mình, Huyền Lăng Phong chỉ hận không thể đem luôn những thứ đó mà nuốt luôn vào bụng.

Thấy Huyền Lăng Phong bộ dáng thèm ăn, không khỏi hé miệng cười một tiếng.

“Haha, cái này còn phải xem tâm tình của ta thế nào đã..”

“Ách…”

Huyền Lăng Phong cũng chẳng biết nói sao. Nếu như là trước kia, hắn muốn ăn cái gì, chỉ cần nói một câu là mọi thứ đều bưng đến tận miệng, thế mà hiện giờ, hắn còn phải xem tâm tình người khác có tốt hay không. Nghe vậy, Huyền Lăng Phong lại buồn cười, bất đắc dĩ. Vừa ăn cá nướng, vừa mở miệng nói thầm.

“Sống mười tám năm, chỉ có ngươi bắt ta phải nhìn sắc mặt …”


Chỉ có điều, hắn lại không hề tứ giận chút nào.

Chuyện lạ năm nào cũng có, năm nay lại đặc biệt nhiều hơn.

Huyền Lăng Phong trong lòng oán thầm một phen,nhưng cũng không để bụng chuyện gì, chỉ chăm chú ngấu nghiến miếng cá.Một con cá ước chừng 5,6 cân, hai người hợp lực ăn được hơn phân nửa.

Sau khi ăn xong,nhìn lại quả thực có phần than phục bản thân.

“Chậc chậc , chúng ta ăn cũng không ít đi…..”

Nghe thấy Đồng Nhạc Nhạc nói, ánh mắt Huyền Lăng Phong quét một vòng, sau đó rơi trên con cá nướng trước mặt, mút mút ngón tay .

“Kì thực bổn vương còn có thể ăn tiếp …”

“Ặc…”

Nghe được những lời này của Huyền Lăng Phong , Đồng Nhạc Nhạc lập tức cứng đờ. Mắt không tự chủ dừng lại trên cái bụng đã sớm căng ra của hắn.

Bụng Huyền Lăng Phong lúc này quả thực giống phụ nữ mang thai ba bốn tháng, thế mà còn nói có thể tiếp tục ăn.


Nhận thấy ánh mắt Đồng Nhạc Nhạc đang nhìn chằm chằm vào mình, khuôn mặt Huyền Lăng Phong thoáng chốc đỏ bừng. Tưởng nàng đang nhìn trang phục rách ruới của mình ,cảm thấy xâu hổ nói.

“Ngươi, ngươi đang nhìn cái gì đấy…”

“A !!!”

Thấy Huyền Lăng Phong nói vậy, lại thấy hắn bộ dáng quẫn bách ngượng ngùng, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi bật cười.


“Thập Tam Gia, ngài có phải nghĩ nhiều rồi hay không. Nô tài chỉ đang nhìn bụng người, cũng không phải nhìn quần áo. Nhưng kì thật mà nói, tạo hình này của người quả thật vô cùng đặc sắc.”

“Đặc sắc, có thật không???!!!”

Thấy Đồng Nhạc Nhạc nói vậy, Huyền Lăng Phong sửng sốt, ánh mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.

Dù sao thấy bộ dạng hiện tại của mình, chính hắn còn thấy ghét bỏ, thế mà tiểu thái giám trước mắt lại vẫn còn khen hắn, quả thật không thể tin nổi.

Chẳng lẽ tiểu thái giám này chỉ đang nịnh nọt hắn thôi.

Thấy Huyền Lăng Phong kinh ngạc lại mang theo vẻ nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc hung hăng gật đầu khẳng định nói

“Ừ, thật vô cùng đặc sắc, giống như Tịch Lợi ca vậy”

“A, Tịch Lợi ca … là ai, sao bổn vương trước giờ chưa có nghe qua.”

Thấy Huyền Lăng Phong nghi hoặc , Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được cười to.

“Tịch Lợica, ở chỗ của ta là một người vô cùng nổi tiếng đấy, thật…”

“Nổi tiếng, haha chỗ ngươi thật vô cùng đặc biệt” .Huyền Lăng Phong mở miệng nói, hiển nhiên là đối với đáp án này vô cùng hài lòng.

Hơn nữa nhìn lại cũng thấy bộ dáng hiện tại của mình của thật cũng không khó coi cho lắm.

Thấy , Huyền Lăng Phong bị nàng chọc ghẹo mà vẫn mang vẻ mặt đắc chí, Đồng Nhạc Nhạc thấy vô cùng buồn cười. Không nghĩ tới, Huyền Lăng Phong này dễ lừa như vậy. hoặc là nói hắn quá ngây thơ , quá đơn thuần cũng đúng thôi

.

* Tịch Lợi ca : tên thật là Trình Quốc Vinh (sinh 10-10-1976) hành nghề khất cái , nhưng nhờ có tạo hình đặc biệt, quần áo khác đời, vẻ lạnh lùng, cho nên thu được danh tiếng “Tịch Lợica" , trở thành hotboy trên mạng mấy năm qua .

Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu - Chương 131-2: Bổn vương muốn đi ngoài (2)