- Cái gì, ngươi nói lão Nhị xảy ra chuyện?
Đầu dây bên kia không kiềm chế được tức giận hét to, người đang mặc bộ đồ Tây đen cùng đối phương nói chuyện toàn thân run lên, vẻ mặt sợ hãi, ngay cả tên đồng bọn bên cạnh đang chăm sóc Phương nhị thiếu gia - kẻ đã từ trong cơn hôn mê mà tỉnh táo lại, vẻ mặt đờ đẫn vô cùng, miệng chảy nước miếng - cũng kinh hãi không thôi.
Thấy bên đối diện không dám trả lời, đầu dây bên kia lại trầm giọng hỏi:
- Lão Nhị thế nào rồi?
- Ông chủ, Nhị thiếu gia hắn. điên rồi.
Người mặc đồ Tây đen mở miệng như là muốn khóc đáp lời. Phương nhị thiếu gia ở dưới tay mình xảy ra chuyện, đây đúng là một lỗi lầm chết người, nếu không phải băn khoăn Phương gia thực lực quá lớn, bất kể trốn ở chỗ nào cũng chắc chắn bị bắt về, có lẽ mình đã lẩn từ lâu rồi.
- Điên rồi?
Âm thanh phẫn nộ đột nhiên phát ra từ đầu dây bên kia, cũng không nghe ra được là mừng hay là lo. Ngay sau đó như là nghĩ cái gì đó, vội vàng hỏi:
- Vậy Phương Ba đâu?
Người mặc đồ Tây đen cố nén sự sợ hãi nói:
- Xin lỗi, ông chủ, khi chúng ta đến thì. hắn đã chết rồi!
- Chết rồi?
Lần này người ở đầu dây bên kia dường như so với vừa rồi nghe được tin "Lão Nhị" xảy ra chuyện còn muốn phẫn nộ hơn, ngay cả đầu đối diện của điện thoại cũng nghe được giọng nói tràn đầy oán độc phẫn hận của đối phương:
- Hai người các ngươi là lũ phế vật, không phải các ngươi luôn đi theo Phương Ba sao?
Hai người mặc đồ Tây âm thầm kêu khổ, bọn họ đều là người thường, ngay cả người trong mắt họ như thần tiên Phương Ba kia cũng chết rồi, bọn họ đi theo còn có nghĩa gì? Chỉ là tăng thêm hai oan hồn mà thôi.
Đầu dây bên kia có lẽ cũng cảm thấy được vấn đề này, hơi bình tĩnh trở lại, tuy nhiên trong giọng nói vẫn âm u lạnh lẽo vô cùng:
- Nói, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Còn nữa, trước đó lão Nhị có hành động đặc biệt gì không?
Người mặc đồ Tây không dám thất lễ, lập tức đem chuyện Phương nhị thiếu gia kêu bọn họ thuê sát thủ đi giết một người sau đó đối phương không còn xuất hiện nói ra một lần.
Người đầu dây bên kia dường như bắt được trọng điểm:
- Ngươi nói là, hắn cho các ngươi đi giết một người, mà sát thủ kia cũng không có xuất hiện nữa sao?
Nếu là như vậy, người giết Phương Nhị và Phương Ba chính là gã sát thủ kia, dù sao thì người ta cũng là sát thủ, ngươi muốn đem hắn giệt khẩu, thì đối phương nhất định không có lý do gì mà không quay về trả thù.
- Đúng vậy.
Người mặc đồ Tây đen thở dài, vì mình chuyển hướng sang chuyện khác mà cảm thấy may mắn.
- Tổ chức của tên sát thủ kia là gì?
Người đầu dây bên kia lại truy hỏi, có thể đem cao thủ dị năng giả như Phương Ba mà giết đi, tuyệt đối không phải là vô danh tiểu tốt, thậm chí có thể là cao thủ lợi hại trong đám dị năng giả. Nghĩ đến đây, người phía đối diện không tránh khỏi dao động trong lòng, còn chuyện "Lão Nhị" cũng có khả năng bị kẻ thù bức cho tới điên đã không còn là lo lắng số một nữa.
- Cái này. Chúng tôi cũng không biết, là Nhị thiếu gia tự mình đi tìm.
Đi tìm sát thủ, loại chuyện này làm sao mà bọn họ biết địa phương của chúng, với lại lần này chính là Nhị lão bản đích thân ra tay, họ căn bản không rõ tên sát thủ kia có lai lịch như thế nào.
- Phế vật!
Nghe được gã đầy tớ giải thích, người đầu dây đối diện nộ hỏa công tâm, chửi ầm lên, một lát sau, người đầu dây bên kia cũng không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiện hỏi:
- Lão Nhị vì sao tìm tên sát thủ kia?
Người mặc đồ Tây đen suy nghĩ lựa lời một chút, sau đó mới dám lên tiếng:
- Là bởi vì bạn trai của Dịch tiểu thư.
- Dịch tiểu thư?
Người đầu dây bên kia sửng sốt, sau đó trực tiếp phục hồi lại tinh thần:
- Dịch Tiểu Quân người đàn bà này có bạn trai từ khi nào?
Người mặc đồ Tây đên cũng chưa thấy cảnh Phương nhị thiếu gia bị đánh qua, nhưng khi thấy ông chủ nằm viện, với lại trong miệng còn thường nhắc tới "Cô gái kia dám dẫn bạn trai tới", lại kết hợp với chuyện thuê sát thủ, bao nhiêu chuyện này liên kết lại cũng đoán ra được một chút.
Đem suy nghĩ trong lòng nói ra, người đầu dây bên kia lập tức trầm mặc, sau nửa ngày mới trả lời:
- Bạn trai của Dịch Tiểu Quân bây giờ thế nào?
Người đầu dây bên kia bây giờ nghĩ chỉ còn có một khả năng, lão Nhị không chỉ đắc tội với tên sát thủ kia, còn cái tên. "Bạn trai" không biết từ đâu chui ra này, hơn nữa lại nghĩ tới, dị năng cao thủ chẳng lẽ vì mấy trăm vạn mà giết người sao? Bọn họ muốn tiền, tay chỉ cần duỗi ra là có rất nhiều người chủ động đưa đến, huống chi, trong thời gian ước định mà gã sát thủ kia cũng không có xuất hiện, nhất định có thể là bị mục tiêu uy hiếp hoặc bị giết rồi, nếu như là vậy, vấn đề chủ yếu xuất phát từ tên "Bạn trai" của Dịch Tiểu Quân kia, chính là hắn ra tay, hoặc là hắn thuê người ra tay? Bất kể là kết quả nào, cũng đều vô cùng không ổn.
Trước hết, chủ yếu là mình muốn cái giả thuyết này được thành lập, nếu như "Bạn trai" của Dịch Tiểu Quân không có chuyện gì đáng chú ý, suy đoán kia của mình về tên sát thủ chắc chắn là thật. Bằng không "Bạn trai" của Dịch Tiểu Quân cũng có thể khẳng định là cao thủ dị năng cường hãn hoặc có cao thủ tương tự đi theo. Trong lòng của người đầu dây bên kia không khỏi nặng nề, hắn hy vọng là nhìn thấy kết quả của suy nghĩ trước, dù sao đối đầu với một gia tộc còn lạc quan hơn là đối đầu với một cao thủ dị năng giả tham tiền tài rất nhiều. Tuy nhiên hắn lại có dự cảm không hay, dường như chuyện này phát triển theo chiều hướng xấu.
Người mặc đồ Tây đen dù sao cũng không phải là đồ đần, đối với ông chủ khi hỏi những lời này, hắn cũng đoán được một số ý nghĩ của đối phương, kinh hoàng khiếp sợ mà nói:
- Ông chủ, người kia chúng ta còn chưa có thăm dò, tuy nhiên căn cứ vào sát thủ thì hắn đã chết rồi.
- Ngu ngốc! Ta như thế nào lại nuôi dương một đám phế vật này, làm sao các ngươi biết tên sát thủ kia nói thật? Nói không chừng ngay cả bản thân hắn cũng khó bảo toàn!
Người đối diện đầu dây tức giận nói:
- Còn không nhanh đi tra rõ cho ta, có tin tức lập tức báo cho ta!
- Dạ, dạ.
Người mặc đồ Tây đen không ngừng đáp.
.
Cùng lúc đó, ở một khu nhà cao cấp tại một vùng ngoại thành, một lão già và một nam nhân trung niên đang đối thoại với nhau. Ông lão này mặc dù tóc bạc đầy đầu, nhưng tinh thần lại không kém, không thể hiện dáng vẻ già yếu, người trung niên rất có uy nghi, xem ra cũng là nhân vật có trong tay quyền lực rất lâu rồi.
- Cha, đứa con thứ hai của Phương gia xảy ra chuyện. Người trung niên vừa mới cúp điện thoại, đã hướng sang ông lão bên cạnh báo cáo.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ông lão hơi có chút kinh ngạc, cũng không có hoàn toàn xem trọng chuyện này lắm.
- Dạ, nghe nói là điên rồi.
Người trung niên ánh mắt như đang cười trên nỗi đau của người khác.
- Điên rồi?
Ông lão vẻ mặt tuy chưa có biến chuyển gì nhưng mắt lộ tinh quang:
- Là do người khác làm sao?
Người trung niên gật gật đầu, nghiêm mặt đáp:
- Người bên cạnh hắn là Phương Ba cũng chết.
- Phương Ba? Phương Ba người xếp thứ ba trong cao thủ dị năng giả của Phương gia?
Ông lão biến sắc, vẻ mặt vừa rồi đang thoải mái như đang hỏi chuyện trong nhà đột nhiên thay đổi vài độ.
- Đúng vậy.
Người trung niên cũng cảm thấy tin tức này đáng kinh ngạc, cho nên không hề bất ngờ trước biến đổi kỳ quái trong thần sắc của cha mình, một dị năng giả bị ngã xuống, cái này đại biểu không chỉ là thế lực của gia tộc đó bị giảm xuống, mà càng chứng tỏ rõ thêm rằng có một dị năng giả dũng mãnh xuất hiện, cái này cũng như là một tên đầu bếp tuyệt thế, ai có quyền tiền cũng muốn độc chiếm bắt hắn nấu cho riêng mình.
Ông lão thong thả bước vài bước, một lát sau ngừng lại, quay đầu đối diện với người trung niên:
- Tiểu Quân không phải đang ở Bắc Hải sao? Hỏi nó một chút. Thôi quên đi, để ta tự mình đi hỏi.
Nói xong, ông lão cầm điện thoại gọi đi.
.
Bắc Hải thành, tại căn biệt thự Hướng Nhật vừa mới mua, bên trong phòng khách.
Dịch Tiểu Quân đang bận rộn chơi mạt chược với các vị đại tiểu thư, để lấy ấn tượng sâu sắc với nhau, ai ngờ một tiếng chuông điện thoại phá vỡ ý đồ của nàng, ban đầu đang phẫn nộ muốn tìm xem kẻ nào dám phá vỡ tâm tình của nàng, vừa thấy tên người trên màn hình, tâm tình khó chịu lập tức tiêu tan, vội vàng kéo Phạm Thải Hồng tiểu thư giúp nàng đánh vài vòng, chính mình thì đi nghe điện thoại.
- Cha, cha tìm con?
Tuy đối với lão già kia mặc dù cô nàng không hề có ấn tượng gì tốt lắm, cũng đừng xem Dịch Tiểu Quân đằng sau lưng không chút cố kỵ mà nói xấu ông ta, nhưng thật sự khí đối mặt, thì nàng tuyệt đối không dám thất lễ, cùng lão già này chung sống 20 mấy năm, bao nhiêu đó cũng đủ để mình hiểu tính tình của lão, ai cũng không biết bước tiếp theo hắn đánh cờ như thế nào, nói không chừng hôm nay quan tâm đến ngươi, ngày mai lại đem ngươi đi mà hy sinh, đây là lợi ích, cho dù bản thân là con cái, cũng tuyệt đối không có tình thân mà chỉ còn dùng lý trí cẩn thận mà đối đáp.
- Tiểu Quân, Phương gia Nhị công tử đã xảy ra chuyện ngươi có bíêt không?
Dịch Tiểu Quân trong lòng run lên, nhịn không được nghĩ tới sau bữa cơm chiều nay ở trong phòng, tên tiểu tử thúi kia đã nói qua với mình, nhưng khiến cho nàng không dám tin là tên tiểu tử thúi kia lại làm thi hành việc này với tốc độ chóng mặt như vậy, điều này. không phải là hơi nhanh một chút sao? Đồng thời làm cho nàng hãi hùng khiếp vía chính là, lão già tại phương xa ở kinh thành cũng biết tin tức, tuy rằng lão già đã bố trí nhiều người ở trong Phương gia, nhưng tin tức thần tốc như thế đã quá dự liệu của nàng.
- Cha nói tên tiểu tử kia làm sao?
Dịch Tiểu Quân từ từ trấn tĩnh ngữ khí, cứ như mình chưa từng biết chuyện gì cả.
- Phương gia nhị công tử điên rồi, một dị năng giả ở bên cạnh hắn cũng đã chết.
Người bên đầu dây bên kia bình thản nói.
- A?
Dịch Tiểu Quân thật sự bị chấn động, Phương nhị thiếu gia bị điên thì nàng có thể lý giải, dù sao tên tiểu tử thúi đó cũng nói trước là có "phương án dự phòng", nhưng không nghĩ tới ngay dị năng giả bên cạnh cũng bị chết, điều này làm cho tâm tình của nàng trở nên phức tạp, cũng khôngbiết là đang cao hứng hay mất mát nữa, tên tiểu tử thúi kia bề ngoài giống một kẻ hay giết người sao?
Có lẽ là nghe ra được giọng nói của con gái có chút không bình thường, ông lão ở đầu dây bên kia dò hỏi:
- Tiểu Quân, ta hỏi ngươi, là. có phải là ngươi đã nhờ người hạ thủ?
Trong giọng nói mơ hồ có tư vị chờ đợi, nếu thật sự có người vì con gái mà hạ thủ, mà người kia có khả năng đem một trong ba cao thủ đứng đầu trong dị năng giả của Phương gia giết chết, thì ông ta cũng hy vọng được nhìn thấy người đó.
Dịch Tiểu Quân cũng không ngờ lão già lại đột nhiên hỏi tới vấn đề này, mặc dù nàng không phải nàng nhờ người ta hạ thủ, nhưng chuyện này rõ ràng do nàng mà ra, nhất thời bị hỏi nên trở tay không kịp, chưa nói được câu trả lời "Không phải!"
Mà lão già đối diện thấy nàng không có trả lời câu hỏi của mình, nhất thời hỏa khí bốc lên:
- Nói!
Dịch Tiểu Quân sợ tới mức run lên, hình tượng lão già nghiêm khắc trong thời gian trước từ từ hiện lên, cũng không dám dấu giếm, lúng túng trả lời:
- Vâng!
- Nói như vậy là bên cạnh ngươi có cao thủ?
Thanh âm của lão già bỗng chốc dịu đi không ít, đây mới đúng là giọng nói của người cha đối với con gái.
Nghĩ tới chuyện tiểu tử thúi không muốn cho lão già này biết hắn là dị năng giả, Dịch Tiểu Quân hơi ngẩn người giây lát rồi đành nói dối:
- Là bạn của con khi tới Bắc Hải quen được.
- Hử? Vừa mới kết bạn sao? Là nam à?
Lão già này ý nghĩ rất trực tiếp, có thể vì con gái của mình mà đắc tội với Phương gia, thậm chí có thể giết dị năng giả của đối phương, đem Phương nhị thiếu gia kia biến thành người điên, nhất định là nam giới, bởi vì hắn đoán đây là chuyện tranh giành nữ nhân. Nếu trong lời nói là như vậy, xem ra. cao thủ dị năng giả này đối với con gái của mình rất hứng thú a! Này đúng là một chuyện tốt.
- Đúng vậy.
Dịch Tiểu Quân cũng thừa biết trong lòng của lão già này đang tính chuyện gì, cũng không có phủ nhận.
- T ốt lắm, Tiểu Quân, ta xem ngươi cũng không cần gấp gáp phải trở về, tốt nhất là ở Bắc Hải thêm vài ngày, còn bằng hữu kia của ngươi, nhất định phải giữ hắn cho tốt, ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, ở thời điểm mấu chốt hy sinh bản thân cũng không cần tiếc, hiểu chưa?
Vì một người mà có thể dễ dàng tiêu diệt một cao thủ dị năng giả xếp vị trí thứ ba của Phương gia, lão già này cũng không tiếc hy sinh hạnh phúc của con gái, đồng thời, cũng quên đi chuyện vì dị năng giả này mà có khả năng tranh chấp với Phương gia.
Mặc dù dự cảm được lão già này muốn mình làm gì, nhưng mặt của Dịch Tiểu Quân vẫn đỏ hồng lên, tên tiểu tử thúi kia, chẳng phải là bằng hữu nào cả, mà là cháu ngoại của ông đó! Nhưng lời này không thể nói với lão gìa được, bởi vì nàng đã đáp ứng với tên tiểu tử thúi kia rằng sẽ giữ bí mật.