Tới buổi tối, khi màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, Hướng Nhật cất khẩu Desert Eagle vào trong ngực rồi xuất phát. Nhưng mang thứ hung khí này theo chủ yếu là để hù dọa người bình thường, đương nhiên nếu như có thể đánh lén mấy tên biến thái phi nhân loại kia thì càng tốt. Dựa theo địa chỉ mà nữ cảnh quan cho biết, Hướng Nhật tới nhà xưởng bỏ hoang ở Nam thành. Từ bên ngoài nhìn vào, khu xưởng này rõ ràng là đã bị hoang phế nhiều năm, trên vách tường đầy những vết loang lổ, cũng là minh chứng cho lịch sử tang thương của nơi này. Nhà xưởng bỏ hoang này có 5 tầng tất cả, bốn bức tường chung quanh đều có những ô cửa sổ lớn gió lùa, thoạt nhìn giống như quái thú đang há ra cái miệng khổng lồ của mình.
Hơn nữa bởi vì đã khuya, ở phụ cận lại không có một bóng người, cho nên càng khiến người ta cảm thấy âm u lạnh lẽo. Nhưng Hướng Nhật căn bản phớt lờ điều này, không chút do dự, hắn đi vào một chỗ ra vào giống như là cổng chính. Bởi vì ở nơi không có ánh sáng được một lúc lâu, con mắt Hướng Nhật cũng đã dần dần thích nghi với bóng tối, nhìn cảnh vật cũng tương đối rõ ràng. Dựa theo lộ tuyến mà nữ sĩ quan cảnh sát cung cấp, Hướng Nhật leo cầu thang lên thẳng tầng 2, tìm đến căn phòng đã phát hiện 7 cái xác khô. Động tác của hắn cũng không lén lén lút lút hoặc rón ra rón rén như trộm, mà cố ý bước thật mạnh, hi vọng dẫn dụ được hung thủ có khả năng đang nấp tại nơi nào đó trong nhà xưởng này xuất hiện.
Có lẽ hung thủ không nghe thấy hoặc là hắn vốn không có ở đây, khi Hướng Nhật tiến vào căn phòng kia thì vẫn như trước không thấy bất cứ động tĩnh gì, trong lòng không khỏi thất vọng, đồng thời cũng cẩn thận quan sát toàn cảnh trong phòng. Tuy nói từng phát hiện 7 cái xác khô ở chỗ này, nhưng bên trong gian phòng cũng không có mùi xác chết thối, hơn nữa hình như còn có mùi thuốc sát trùng cay cay mũi.
Hướng Nhật biết đây là vì ban ngày cảnh sát khử trùng căn phòng này, cho nên mùi thuốc sát trùng mới lưu lại bên trong. Bên trong phòng trống trơn không có đồ vật gì, có chăng chỉ là tro bụi trên mặt đất cùng vài túi vôi dùng dở. không biết đã được để trong góc phòng bao nhiêu năm rồi. Liếc sơ qua là thấy rõ toàn bộ căn phòng, cũng không có điểm khả nghi nào, nhưng Hướng Nhật vẫn cảm giác được một luồng khí tức quỷ dị bao trùm khắp phòng, làm cho toàn thân hắn không thoải mái.
Nhìn quanh một lượt, Hướng Nhật đột nhiên hơi hơi sởn tóc gáy, không phải vì sợ, mà bởi vì trong phòng thật sự rất lạnh, lạnh đến nỗi hắn nổi da gà khắp người. Đối với hắn, đây không phải là một chuyện bình thường, da của hắn ngay cả đạn cũng không bắn xuyên qua được, sao có thể không chịu nổi chút lạnh cơ chứ?
Nhưng Hướng Nhật cũng không phát hiện điều gì bất thường, lại đảo mắt tuần tra khắp phòng, vẫn không có phát hiện gì, Hướng Nhật không khỏi thất vọng thở dài một hơi, hắn xoay người ra khỏi căn phòng. Nhưng hắn cũng không bỏ đi, mà một mình đi lên sân thượng tầng 5. Theo hắn, sân thượng là chỗ cao nhất, tầm nhìn càng thêm rộng rãi, nếu vẫn không có phát hiện gì, vậy chỉ đành trở về, coi như hành động đêm nay cũng thất bại. Bên mép sân thượng tầng 5 không có lan can bảo hộ, cũng không có vật chướng ngại nào, liếc mắt là thấy rõ toàn bộ khung cảnh sân thượng.
Hướng Nhật đang định đi dọc mép sân thượng để quan sát xung quanh, đột nhiên dưới lầu truyền đến tiếng bước chân dồn dập, nghe âm thanh hình như không chỉ có một người. Tuy tiếng bước chân không lớn lắm, nhưng ở trong nhà xưởng yên tĩnh này vẫn có thể nghe rõ mồn một. Trong lòng Hướng Nhật nẩy ra chủ ý, lập tức khom lưng xuống, chầm chậm từ bên mép sân thượng thò đầu ra, nhìn về nơi âm thanh phát ra. Vì đề phòng mình bất cẩn ngã xuống, Hướng Nhật dùng hai tay bám lên tấm bê tông bên cạnh đó.
Âm thanh truyền ra từ lầu hai, xuyên qua cửa sổ gió lùa, từ chỗ Hướng Nhật ngồi xổm xuống, vừa vặn có thể thấy được động tĩnh trong căn phòng phát ra âm thanh. Mà căn phòng ấy không phải nơi nào khác, chính là hiện trường phát hiện 7 xác khô mà Hướng Nhật vừa mới ngó qua. Hướng Nhật càng bất ngờ khi thấy người tiến vào phòng hầu hết đều là người quen. Đội trưởng bên trái gương mặt có 3 vết sẹo, Liễu Y Y, ba tên biệt danh Hồng, Hắc, Bạch, còn có nữ nhân điên tóc tai bù xù.
Nhưng vẫn có mấy người không quen, đó là 3 tỉ muội sinh ba, còn có một cặp tỷ muội song sinh mập mạp. Hướng Nhật tự hỏi một chút, sau đó lập tức đoán được những người lạ mặt này có lẽ là trợ thủ đến từ thủ đô mà Liễu đại tiểu thư đã nói qua với mình. Chỉ có điều Hướng Nhật không hiểu mấy người này đến đây làm gì, chẳng lẽ mục đích bọn họ cũng giống như mình, đều đến điều tra hung thủ của vụ án mất tích kia? Cái này thật ra rất có khả năng, dù sao đối phương cũng thuộc cơ quan quốc gia, những vụ này dùng mông suy nghĩ cũng biết là do dị năng giả gậy ra, cho nên bọn họ đến đây cũng không có gì là lạ.
Đúng lúc Hướng Nhật thấy yên lòng, tiếng bước chân dồn dập lại vang lên, mục tiêu vẫn là hướng tới căn phòng kia. Đám người đội trưởng trong phòng hiển nhiên cũng phát hiện có người tới, tay lại càng thủ thế, mơ hồ hướng về cửa phòng. Người tới rốt cuộc cũng hiện ra, bọn họ có hơn 10 người, khi nhìn thấy trong phòng còn có người khác thì ánh mắt cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên đã sớm biết có người tới trước bọn họ. Hướng nhật quan sát kỹ nhóm người mới tới, không ngờ cũng có mấy khuôn mặt quen thuộc, chính là đám phương tây đến từ Vatican mà hắn đã gặp trong quán bar của Hầu Tử.
Dẫn đầu vẫn là mỹ nữ tóc vàng có vóc dáng đầy đặn mê người, bên cạnh nàng là lão giáo chủ Matthew, ngay sát phía sau là nam nhân bên gò má trái có kí hiệu kì quái cùng với nam tử trông gầy gò ốm yếu, sau nữa thì hắn chưa từng gặp, có nam có nữ, nhưng nhìn ra được cũng là loại không dễ chọc vào.
Song phương hiển nhiên đều nhận ra nhau, không chừng đã nhẵn mặt nhau rồi. Chỉ thấy đội trưởng tiến lên một bước và hỏi:
- Anna tiểu thư, Matthew giáo chủ, sao các vị đến nơi này?
- Đây cũng là điều chúng tôi muốn hỏi, Từ tiên sinh.
Mỹ nữ tóc vàng được gọi là Anna tiểu thư thản nhiên đáp lời:
- Chúng tôi là tới tra án.
Đội trưởng ung dung nói, nơi này vốn là địa bàn của phe mình, cho nên hắn cũng không cần tìm lý do nào khác, trực tiếp lấy cái cớ 'tra án' để ứng phó.
- Vậy có lẽ chúng tôi có thể giúp được việc gì cũng nên, Từ tiên sinh.
Không đợi đối phương mở miêng hỏi mục đích bên mình tới nơi này, mỹ nữ tóc vàng đã giành lời trước.
- Chúng tôi nhận thấy gần khu vực này xuất hiện một phần tử 'dị đoan', chắc Từ tiên sinh có thể hiểu được quyết tâm tiêu diệt ác ma của chúng tôi!
- Thật ngại quá, Anna tiểu thư, nơi này không phải Vatican, các vị không có quyền xử trí bất cứ người nào. Nếu các vị đã đến chỗ của chúng tôi, vậy phải tuân thủ pháp luật của chúng tôi.
Đội trưởng lựa chọn tin tưởng đối phương, dù sao dị năng giả của giáo đình cùng bộ tộc hấp huyết trước giờ đều đối đầu với nhau, còn nguyên nhân tại sao thì không biết được. Theo lý thuyết, song phương đều là dị năng giả, hẳn là sẽ không xuất hiện tình huống mỗi bên đều muốn tận diệt hoàn toàn đối phương. Nhưng trong thế giới dị năng giả cũng chỉ có bọn họ coi nhau như tử địch, những dị năng giả khác chỉ cần không đụng chạm đến mình thì căn bản sẽ không đi trêu chọc người khác, tức là nước sông không phạm nước giếng. Nhưng chính vì vậy mà đội trưởng mới lo lắng, cấp trên yêu cầu người sống, mà đối phương lại vừa khẳng định sẽ tiêu diệt kẻ kia, phải biết rằng, thủ đoạn đối phó 'dị đoan' của giáo đính trước giờ đều cực kì máu tanh, chỉ riêng hình phạt hỏa thiêu tàn khốc cũng đủ khiến cho người ta kinh sợ. - Rất xin lỗi, chúng tôi không thể nghe theo lời của anh, tiêu diệt ác ma là thiên chức thần thánh của chúng tôi!
Mỹ nữ tóc vàng không nhượng bộ chút nào. Đương nhiên nàng cũng có lý do của mình, chủ yếu là sợ đối phương phát hiện chuyện về thánh khí. Nàng cũng tin rằng đám người đối phương tới tra án, dù sao xuất hiện một sự kiện kì bí như vậy, nếu đối phương còn không có hành động gì, như vậy mới thật sự không thể hiểu nổi.
- Nói như vậy, các vị không chịu rời đi?
Đội trưởng nặng giọng, có đối phương ở đây cản trở, việc bắt sống nhất định sẽ khó khăn hơn không ít.
- Không sai, sự thật chính là như vậy.
Nếu đã sẵn sàng trở mặt, mỹ nữ tóc vàng cũng không khách khí nữa.
- Vừa hay giữa chúng ta còn có một trận 'đấu giao hữu', không bằng giải quyết ngay tại đây luôn đi!
Người nói chuyện vừa hung hăng lại vừa không suy xét như vậy không phải là đội trưởng, mà là mỹ nhân tóc dài đứng bên cạnh hắn, nàng sớm bất mãn việc đối phương nhiễu sự, lúc này đánh một trận mới đúng hợp ý nàng.
- Nếu như các vị đã khăng khăng như vậy, chúng tôi đương nhiên nguyện ý bồi tiếp.
Mỹ nữ tóc vàng dùng ánh mắt lãnh đạm liếc qua nàng.
Đội trưởng vốn muốn ngăn cản hành động của mỹ nhân tóc dài bên cạnh, bởi vì nhân số bên mình mặc dù ngang ngửa đối phương, nhưng đều là lính mới, hơn nữa trợ thủ lợi hại nhất - sư đệ của Trương lão biến thái cũng không có mặt, cứ lỗ mãng đánh nhau với đối phương như vậy thì nhất định sẽ bất lợi cho phe mình. Nhưng người bên mình đã đưa ra phương thức giải quyết này, nếu giờ hắn nuốt lời, nhất định đối phương sẽ cười nhạo người bên mình, cho nên chỉ còn cách phóng lao phải theo lao.
- Tốt, cứ dựa theo quy định cũ.
Thanh niên quái dị tóc đỏ Kha Nam mặc dù trước đây có nghe nói thực lực đối phương mạnh mẽ, nhưng khi thấy đối phương không phải ai cũng ghê gớm như lão quái vật, hắn sớm đã nóng lòng mốn lãnh giáo. Giờ vừa nghe thấy đội trưởng đồng ý, hắn liền xông lên trước và hú một tiếng quái dị, năm ngón tay cong lại, trên tay lập tức bừng lên một quả cầu lửa đỏ rực, sau đó nó được tung về phía đối phương. Người bên kia cũng không chậm, chỉ thấy trên tay nam tử gầy yếu đứng phía sau mỹ nữ tóc vàng cũng bừng lên một quả cầu lửa màu xanh, tay hắn vung một cái, quầng lửa màu xanh lao về phía quầng lửa màu đỏ. Hai quầng lửa va vào nhau, một tiếng 'ầm' thật lớn vang lên, những tia lửa tung tóe khắp nơi.
Nhưng người chung quanh đã lùi lại ngay từ lúc bọn họ động thủ, hơn nữa không gian nhà xưởng cũng đủ rộng rãi, mà mỗi người đều có phương pháp tự bảo vệ, cho nên cũng không chịu ảnh hưởng gì. Hai người trong trận thấy không làm gì được đối phương, lâp tức dốc ra tuyệt chiêu của mình, nhất thời trong phòng các quần lửa xanh đỏ bay loạn xạ, thoạt nhìn trông có chút đặc sắc. May mà chung quanh nhà xưởng bỏ hoang này không có người nào, hơn nữa nơi này vừa phát hiện 7 cái xác khô đương nhiên không thể công khai việc những thi thể này bị hút sạch máu đến chết, nếu không sẽ khiến lòng dân hoang mang lo sợ, nếu không đánh nhau 'đùng đùng đoàng đoàng' ồn ào như vậy chỉ sợ đã sớm dẫn tới một đống người hiếu kì. Cho nên hoàn toàn không cần lo lắng chuyện bị ngoại nhân chú ý tới động tĩnh nơi này.
Hướng Nhật ngồi xổm bên mép sân thượng là ngoại lệ, hắn mơ hồ cảm giác được sàn xi măng dưới chân hơi rung chuyển, song trong lòng không hề sợ hãi, mà có cảm giác thật kích thích, cảnh tượng này giống như trong phim vậy. Hắn có ý muốn dùng di động chụp lại những hình ảnh này, nhưng chợt nhớ ra di động của mình không có tính năng quay phim chụp ảnh, chỉ đành lực bất tòng tâm.
Nhưng trong lòng hạ quyết tâm, nhất định hôm nào sẽ đi mua một chiếc di động đời mới nhất, nếu không lần sau gặp phải chuyện đặc sắc vạn phần như vậy này mà không chụp lại được thì thật quá đáng tiếc.
Đúng lúc đang hứng thú xem đánh nhau, đột nhiên phía sau vang lên một giọng nói trầm thấp:
- Không ngờ nơi này còn có người bình thường.
- Ai!
Hướng nhật giật mình, hắn vội xoay người lại. Phát hiện đấy là một bóng đen cao lớn trông mờ nhạt không được rõ ràng, lòng hắn không khỏi rúng động, bởi vì bóng đen này thật sự quá giống kẻ mà nữ cảnh quan hình dung. Nhưng đồng thời với sự rúng động, hắn lại có chút kinh hãi, có người lén tới sát ngay phía sau mà mình không hay biết gì, tình huống này thật sự quá nguy hiểm.