Đem người về đến cục cảnh sát, Thiết Uyển cũng không có thẩm vấn nghi phạm lớn nhất là quái nhân tóc dài trước, mà tra hỏi mấy tên côn đồ kia đầu tiên. Đến khi biết bọn họ chính thật là chủ động theo dõi đối phương mà không phải là đối tượng đáng nghi nhất kia chủ động khiêu khích.
Lúc này Thiết Uyển không khỏi có chút thất vọng đối với phỏng đoán ban đầu của mình, cũng bởi vậy nên khiến nàng quên một chuyện rất trọng yếu, chính là nàng không có hỏi mấy tên côn đồ tại sao lại có chủ ý muốn theo dõi đối phương.
Chờ ghi xong biên bản,
Thiết Uyển đem mấy tên côn đồ đuổi ra khỏi cục cảnh sát rồi mới tìm tới đối tượng đáng nghi chính lần này mang về. Tuy rằng nghi ngờ trong lòng giảm đi không ít, nhưng Thiết Uyển cũng không chắc chắn đối phương sẽ không phải là hung thủ thực sự của vụ án mất tích kia. Vô luận nói như thế nào, đối phương vẫn là người hiềm nghi lớn nhất. Đi vào phòng thẩm vấn, quái nhân tóc dài vốn không có việc gì đang nhàn nhã nhìn bốn phía đột nhiên ánh mắt sáng lên, đối với nữ cảnh quan đang đi tới gọi to:
- Sếp à, lúc nào thả ta trở về đây, ta bị oan mà!
Thiết Uyển cũng không có để ý tới hắn, trực tiếp đối với mấy vị nhân viên cảnh sát còn đang ở tại hiện trường nói:
- Các ngươi đi ra ngoài trước đi.
Mấy người này thấy thủ trưởng lên tiếng, lập tức không dám chậm trễ, nối đuôi nhau ra khỏi phòng thẩm vấn.
Thiết Uyển lúc này mới nhìn về phía tóc dài quái nhân đang ngồi trên ghế, cố ý cười lạnh:
- Thả ngươi trở về? Hừ hừ, ta hiện tại hoài nghi ngươi với vài vụ án mất tích gần đây có liên quan, ngươi nói có thể thả ngươi trở về sao?
Nói xong, Thiết Uyển tỉ mỉ nhìn chằm chằm đối phương, quan sát nhất cử nhất động của hắn ta, muốn từ trong đó tìm ra một chút sơ hở.
Song khiến nàng thất vọng rồi, quái nhân tóc dài không có giống như là có tật giật mình, ngược lại kinh ngạc kêu lên:
- Vụ án mất tích, cái gì mà mất tích chứ? Ta như thế nào lại không biết?
Thiết Uyển đoán không ra đối phương có phải hay không đang diễn trò, nàng quyết định lại gạt đối phương thêm một lần:
- Căn cứ theo lời khai của nhân chứng, tên hung thủ kia chính là mặc trang phục giống ngươi.
Trên thực tế, làm gì có người chứng kiến? Chỉ có nữ sinh đêm đó có bạn trai bị bắt đi, bất quá ngay cả nàng cũng không thấy rõ tướng mạo tên hung thủ kia, thậm chí đến cả chiều cao, hình thể cũng không miêu tả được, chỉ thấy được một cái bóng đen. Cái này thực sự đã làm khó cảnh sát, không có nhân dạng cụ thể, chẳng lẽ thật sự tìm một cái bóng đen? Đừng có nói giỡn chứ!
- Giống như ta sao?
Quái nhân tóc dài lúc này thật sự ngây ngẩn cả người, nàng cũng không biết nữ cảnh sát đang gạt nàng. Kết hợp với việc mấy tên côn đồ lúc trước tìm nàng cũng là bởi vì trang phục của nàng phù hợp với người bọn họ phải tìm. Quái nhân tóc dài không khỏi suy nghĩ
có phải hay không thật sự có người nào đó mang trang phục giống nàng cố ý gây chuyện? Như vậy việc này có thể nghiêm trọng rồi. Đối phương rõ ràng là muốn hãm hại nàng, mà nếu muốn hãm hại nàng, như vậy khẳng định là đã sớm biết thân phận của nàng.
Bất quá người biết thân phận của nàng cũng không nhiều, lần này lại là tới Bắc Hải nữa, như vậy người biết rõ chi tiết lại càng ít đi. Cuối cùng là ai đây chứ? Loại trừ từng đối tượng hiện lên trong đầu, quái nhân tóc dài có chút khổ sở lắc đầu. Đối với loại hoạt động trí não này nàng thật sự không thích. Thoải mái nhất chính là được sảng khoái mà đánh nhau một trận.
Thiết Uyển cũng không biết lời nói của nàng khiến đối phương suy nghĩ như vậy. Hiện tại thấy cô ả có biểu hiện không thích hợp liền lập tức tra hỏi:
- Không sai, giờ xem ngươi còn định giảo biện như thế nào?
Quái nhân tóc dài phục hồi tinh thần lại, vuốt ngực lộ ra dáng vẻ nữ nhân bình thường, ngữ khí thêm phần nghiêm túc:
- Ta cũng không nghĩ muốn nói dối làm gì, ta chỉ muốn biết những người mất tích là người như thế nào?
- Điểm ấy ngươi không phải rõ ràng hơn ta sao?
Thiết Uyển thản nhiên đáp, tiếp theo nàng lại bỏ thêm một câu:
- Tất cả đều là nam tử trẻ tuổi và khỏe mạnh.
- Không thể nào?
Quái nhân tóc dài đột nhiên khoa trương kêu lên, ban đầu nàng còn tưởng rằng những người mất tích là nữ, hiện tại vừa nghe nói mất tích đều là nam tử trẻ tuổi, hơn nữa còn đều là người thân cường thể tráng, trong lòng không khỏi nổi lên một cảm giác cổ quái. Hiện tại cũng không phải thời kì phong kiến, còn có người bắt tráng đinh sao chứ?
Thiết Uyển nắm được biểu hiện kích thích của quái nhân tóc dài, trực tiếp đặt câu hỏi:
- Nói như vậy, ngươi thừa nhận ngươi chính là hung phạm?
- Nói đùa cái gì vậy!
Tóc dài quái nhân giãy nảy, nàng đương nhiên không thể làm cho nữ cảnh quan trước mắt đối với nàng có ấn tượng xấu.
- Nhìn rõ xem, ta như vậy lại muốn đi bắt nam nhân sao?
Vừa nói, quái nhân tóc dài đem lớp tóc bù xù vén lên, hé lộ tuyệt thế dung nhan vui buồn lẫn lộn. Ngũ quan hoàn mĩ xinh xắn, giống như đã trải qua sự gọt giũa của bậc thầy điêu khắc cao minh nhất sau đó lại trải qua sự cân nhắc đắn đo hàng vạn lần của một nhà nghệ thuật khó tính. Khuôn mặt hoàn toàn tìm không ra bất cứ một điểm tì vết nhỏ, giống như ngũ quan vốn là nên như vậy.
Thiết Uyển thấy vậy ngơ ngẩn, ngay sau đó há mồm cứng lưỡi đến mức cơ hồ nói không ra lời:
- Ngươi, ngươi là nữ nhân?
Cũng khó trách nàng lại kinh ngạc, một người vốn bị nàng xem là nam nhân lại tự nhiên biến thành nữ nhân. Điều này thật sự là không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, nữ nhân này, cũng quá xinh đẹp đi!
Thiết Uyển không dám tin, nữ nhân trước mắt là nữ nhân xinh đẹp nhất nàng đã thấy qua. Ngay cả đám Sở Sở cùng Thạch Thanh đứng trước nàng cũng kém hơn vài phần, bất quá nàng lại không thể miêu tả nổi là hơn kém như thế nào, vì đối phương thật đẹp, đẹp đến mức yêu quái. Bởi vì vẻ đẹp này, đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù nhân loại, nàng căn bản không thuộc về loài người, dùng một từ yêu quái để hình dung thật sự là rất thỏa đáng. Xem ra, chỉ có yêu tinh mới có thể lớn lên xinh đẹp như nữ nhân này.
- Rất kì quái phải không?
Quái nhân tóc dài, không, chính xác là mỹ nhân tóc dài nhẹ nhàng cười, lộ ra hình dáng thật của nàng. Đồng thời, giọng nói cũng đặc biệt dễ nghe, không còn là thanh âm khàn khàn giả trai lúc nãy nữa.
Thiết Uyển như bị mê hoặc bởi tiếng cười của nàng, cảm thán không thôi về vẻ đẹp của nàng. Đến những người đẹp trong truyền thuyết như Tây Thi, Vương Chiêu Quân thấy nàng cũng tự thấy kém hơn.
Thiết Uyển trong lòng không khỏi nghĩ đến điều đó, đồng thời cũng đã rõ ràng tại sao đối phương lại xõa tóc mình dài xuống như thế. Nói không chừng, nếu nàng cứ vén tóc lên như thế này mà đi ra phố thì có không ít tai nạn giao thông xảy ra. Bởi vì không ai không cảm thấy sự hấp dẫn của nàng, ngay cả mình là nữ mà còn ngơ ngẩn, không chốn nổi mị lực của nàng thế này, sợ rằng nam nhân mà thấy nàng càng điên cuồng hơn.
Bất quá, mỹ nhân tóc dài cũng không biết điều đó, dùng ánh mắt xấu xa nhìn nữ cảnh sát, dáng vẻ lưu manh nói:
- Này, ngươi nhìn cũng không kém, làm bạn gái ta nhé.
Thiết Uyển thầm cảm thấy đáng tiếc, nữ nhân đẹp như thế lại đi thích nữ nhân, ông trời thật không công bằng mà.
Nàng hảo tâm nhắc nhở một tiếng:
- Ngươi là nữ nhân mà. - Ta biết, chẳng lẽ nữ nhân lại không thể thích nữ nhân sao?
Thiết Uyển có chút dở khóc dở cười, kiên nhẫn giải thích:
- Thật không phải, ta đã có hôn phu rồi.
- Cái gì!
Mĩ nhân tóc dài bật dậy, nét mắt dữ tợn. Đột nhiên, như chợt nhớ tới cái gì đó, cười nói:
- Cũng không có gì gấp gáp, đem tên kia đá đi không được sao?
Thiết Uyển rốt cuộc không nhịn được nữa, đứng phắt dậy, đối phương vừa rồi còn dám đòi đá bay nam nhân của mình, trịnh trọng nói:
- Ta không thích nữ nhân
- Ngươi có thể xem ta là nam nhân mà!
Mĩ nhân tóc dài không một chút để ý, tiếp tục lấn tới.
Thiết Uyển hết chỗ nói, nàng có cảm giác nữ nhân này và nam nhân của mình có chỗ giống nhau. Bởi vì, cả hai đều có tính cách lưu manh như nhau, chỉ có khác một chút chính là: một người là nữ lưu manh, một người là đại sắc lang.
- Tốt lắm, mọi chuyện bây giờ đã rõ ràng, ngươi có thể đi.
Thiết Uyển không muốn cùng đối phương ở nơi này dây dưa vấn đề ở trên nữa. Nàng còn nhiều việc khác phải làm.
Dù sao nàng có thể khẳng định, nữ nhân đẹp đến mức phi nhân loại này không phải là hung phạm trong vụ án mất tích kia. Bởi vì chỉ cần nàng lộ ra khuôn mặt, đừng nói muốn động thủ đi bắt nam nhân, chỉ cần vung tay, chắc chắn đã có một đám nam nhân đi theo.
Bất quá tại hiện trường lưu lại, có dấu vết giãy dụa, thậm chí còn có chút đánh nhau. Cho nên có thể xác định, những người mất tích đều là bị bắt đi, Thiết Uyển tự nhiên sẽ không cho đối phương là hung thủ.
- Đi, ta biết đi đâu a, ta hiện tại ngay cả chỗ ở còn không có.
Vừa nghe đối phương có ý đuổi khách, mỹ nhân tóc dài nhất thời nóng nảy, vội vàng tỏ ra dáng vẻ đau đớn đáng thương. Trên thực tế, nàng mới vừa rồi thấy nữ sĩ quan tiến vào kêu to đối phương tại sao không tha nàng trở về, cũng không phải nghĩ muốn thật sự rời đi, mục đích chỉ là vì hấp dẫn sự chú ý của nữ cảnh sát, bởi vì chỉ có như vậy mới có thể cùng nữ cảnh sát có càng nhiều cơ hội ở chung.
- Ngươi không có chỗ ở?
Thiết Uyển thật ra cũng không nghĩ ngợi nhiều, kì thật khi nhìn thấy khuôn mặt của đối phương, nàng đã hoàn toàn bỏ đi ấn tượng bất lương lúc ban đầu, dù đối phương trước ngực lộ ra cái. kia phóng đãng khiến người ta đỏ mặt, nữ sĩ quan cũng chỉ cho là nàng có điểm đặc thù, cũng không cho đối phương là người dâm tà.
Hiện tại vừa nghe nàng không có chỗ ở, lại có biểu hiện ủy khuất như vậy, Thiết Uyển đương nhiên có cảm giác đồng tình.
Vừa thấy thần sắc nữ sĩ quan có thay đổi, mỹ nhân tóc dài lập tức được nước lấn tới:
- Đúng vậy, nhìn ta đáng thương như vậy, ngươi hãy thu lưu ta đi, ngươi cũng muốn thấy một nữ tử như ta bị nam nhân khi dễ sao?
Thiết Uyển không kìm được nhướn mày, nhưng cũng cảm giác được buồn cười:
- Vừa rồi không phải ngươi mới giáo huấn vài tên lưu manh sao? Còn sợ bị người khác khi dễ?
Bị nắm lấy sơ hở, mỹ nhân tóc dài trên mặt bị kiềm hãm, lập tức mở lời:
- Người trong nhà buộc ta phải kết hôn, ta từ trong nhà trốn ra được, vừa đến Bắc Hải, nhân sinh địa lí đều không quen, tùy thời đều có thể bị người xấu lừa gạt, ngươi sẽ không bỏ mặc ta chứ?
Không cần biết trong lời nói của đối phương có bao nhiêu phần chính xác. Thiết Uyển trải qua một phen tự hỏi, hay là đồng ý vẫn hơn:
- Vậy ngươi tới nhà ta ở đi.
- A, được như vậy thì thật là tốt quá!
Mỹ nhân tóc dài vui mừng lẫn sợ hãi kêu lên, hắc hắc, chỉ cần hai người ở cùng một chỗ, còn sợ không có cơ hội sao?
Thiết Uyển tiếp theo còn nói thêm:
- Bất quá nhà ta không có ai, chỉ có một mình ngươi thôi.
Bởi vì nàng đã dọn sang ở chung với nam nhân, căn nhà trước kia hiện nay không còn ai, không bằng đem cho đối phương mượn ở tạm. Dù sao chính mình cũng không có thứ gì trọng yếu hay quý giá, hơn nữa nàng cũng không cho rằng một nữ tử đẹp như vậy sẽ là loại người như vậy.
Mỹ nhân tóc dài trên mặt đang hưng phấn nhất thời ngây dại.
- Ngươi không ở nhà sao?
- Ừ, ta đang ở cùng với hôn phu của ta.
Vừa nói, Thiết Uyển hai gò má ửng hồng, trước mặt một nữ nhân xa lạ nói ra việc mình cùng một nam nhân ăn ở với nhau, luôn có một chút xấu hổ.
- Cái gì!
Mỹ nhân tóc dài đang ngồi lại nhảy dựng lên, hai mắt mở lớn, khuôn mặt vẫn như cũ đẹp một cách yêu mị:
- Các người đã cùng chung sống ư?
- Ta trong bụng đã có hài tử của hắn.
Thiết Uyển cúi đầu, nhìn xuống bụng mình, trong mắt tràn đầy hạnh phúc, còn kèm theo thái độ thản nhiên vui mừng của người mẹ.
- Tên kia hiện tại ở đâu, ta đi giết. Đi bái phỏng hắn một chút!
Mỹ nhân tóc dài hận đến nghiến răng nghiến lợi, thiếu chút chút nữa đã tàn nhẫn nói sẽ đem cái tên hôn phu còn chưa biết rõ kia ra giết chết, nhưng lời vừa mới đến miệng lại nuốt trở về, tận lực duy trì cho mình một hình tượng thục nữ.
Trong lòng cũng đã có kế hoạch, có thể bằng vào mị lực của bản thân, đem tên kia câu dẫn đến đây, sau đó đối diện nữ sĩ quan vạch trần bộ mặt của hắn. Tiếp đó đem hắn vứt bỏ, sau đó nữ sĩ quan chính là người của mình rồi. Nghĩ đi nghĩ lại, mỹ nhân tóc dài không khỏi cười quái dị đứng lên, kế hoạch này thật sự là rất hoàn mỹ, chỉ có thiên tài như ta mới có thể nghĩ ra.