Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 96: Sa vào bẫy

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 96: Sa vào bẫy


*

Điện thoại vang lên, là một dãy số lạ, Thiên Nhã nghe máy

Giọng nói cà lơ phất phơ của Lạc Thần Dương khiến chân mày của cô nhíu lại ngay

“Anh đổi sổ rồi à?” Biết sớm cô đã không nhận cuộc gọi của anh ta rồi, tên này mà tìm cô thì nhất định không phải chuyện tốt lành gì

“Đâu có, anh mượn người ta, biết ngay thấy số anh thì em sẽ không nghe máy mà, thể nào, anh thông minh chứ?” Ở đầu dây bên kia, Lạc Thần Dương đang cực kỳ đắc ý

Trán Thiên Nhã hiện vài vạch đen, tên này thật quỷ quyệt, thôi được coi như anh có ý thức, tự biết bản thân đáng ghét đến thế nào

“Vậy xin hỏi Phó Chủ tịch tìm tôi có chuyện gì? Hiện tại đang là kỳ nghỉ đó.” Cô thể hiện thắng thái độ2“không có chuyện gì thỏa đáng thì đừng tìm tôi”

“Ôi chao, coi em nói kia, không có chuyện gì thì không thể tìm em sao? Hơn nữa anh thật sự có chuyện rất quan trọng cần nhờ em giúp.” Chuyện quan trọng ư? Trong cuộc đời của Lạc Thần Dương có thể có chuyện gì quan trọng chứ? Chắc ăn uống chơi bời và chơi khăm người khác là chuyện quan trọng nhất đời anh ta rồi

“Em không tiện sao? Vậy để anh lên đó nhé, anh vừa đến dưới nhà em này.” “Không! Để tối xuống.” Thiên Nhã thầm kêu khổ, anh ta thật là..

Nói đến liền đến, tìm cố có chuyện gì chứ! Cho dù thế nào, không thể để anh ta vào nhà cô nữa, nếu mà tên này đeo bám không dứt, hoặc làm ra chuyện gì đó trong nhà cô, thì cô9phải làm sao? Cô vẫn nên từ chối để anh ta vào thì an toàn hơn.

Lạc Thần Dương ở đầu dây bên kia rõ ràng rất hài lòng với sự “thẳng thắng của Thiên Nhã: “Được, anh đợi em đấy.”

Thiên Nhã tắt máy, rùng mình một cái, nghe giọng anh ta không mang ý tốt

Ài, số cô thật khổ, ngay cả việc bản thân đùa phải tên ma vương hại đời này từ lúc nào cũng không biết.

“Nói đi, có chuyện gì.” Thiên Nhã đứng trước mặt anh ta, hỏi thẳng.

Thiên Nhã quan sát anh ta một chút, ngày thường anh ta đi làm toàn thích mặc quần áo thoải mái hợp mốt vậy mà hôm nay lại hiếm khi chịu mặc âu phục thoải mái, sau lưng là hai chiếc xe thương vụ, ngồi bên trong là các anh tài xế mang vẻ mặt nghiêm túc.

Trước6tình cảnh ấy, Thiên Nhã lập tức cảm thấy hối hận vì đã nhất thời lơ là xuống đây, không phải tên này lại bắt cóc cô chứ?

Lạc Thần Dương dựa lên xe, “cười gian dùng ánh mắt ra hiệu với hai vệ sĩ bên cạnh

Hai vệ sĩ mặc đồ đen hiểu ý, tiến đến vài bước “bắt lấy” Thiên Nhã đi về phía chiếc xe

“Trời ơi! Mấy người làm gì vậy! Buông tôi ra.” - cô nên nhốt mình trong nhà đánh chết cũng không ra khỏi cửa mới phải

“Lạc Thần Dương! Anh muốn đưa tôi đi đâu!” Bị cương quyết “mời” lên xe, La Thiên Nhã hỏi với vẻ mặt giận dữ

Lạc Thần Dương đặt mông ngồi cạnh cô, khoanh tay vắt chân, tỏ ra thong thả tự đắc đáp: “Chẳng phải em đã đồng ý giúp anh một chuyện sao, bây giờ nên thực0hiện lời hứa của mình rồi.” Thiên Nhã tức đến nghẹn lời trước điệu bộ nghênh ngang đến đạo trời cũng khó tha này của anh ta: “Tôi đồng ý giúp mấy chuyện linh tinh vớ vẩn của anh từ khi nào! Tôi hoàn toàn không biết anh nói giúp là giúp chuyện gì!” Khả năng lý giải sự việc của tên này có vấn đề, hay là thần kinh bị rối loạn? Lẽ nào đàn ông nhà họ Lạc đều bất chấp lý lẽ như vậy sao? “Em đừng nói thể, giúp anh một lần, chỉ lần này thôi.” Lạc Thần Dương nở nụ cười tùy tiện đầy ý trêu chọc, “van nài” cô

“Vậy anh muốn tôi giúp anh thế nào?” Thiên Nhã hỏi trong bất lực, cô xin thề, kiếp sau không muốn dính líu gì với đàn ông nhà họ Lạc nữa, nếu không7thật sự bản thân bị bắt cóc như thế nào cũng không rõ.

“Đừng sốt ruột mà, lát nữa em sẽ biết.”

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 96: Sa vào bẫy