*
Nếu người này là cha, thì tốt biết mấy. “Lần sao không cần phiền anh như vậy đâu, từ xa xôi đến đây, vất vả lắm.” Thiên Nhã ăn bữa sáng tình yêu, ái ngại nói. Cô biết Kha Tử Thích lại muốn trách cổ quá khách sáo. “Em lại...” “Phải phải, là em sai, em không nên khách sáo như thể đúng không, anh ăn chung đi, nào.” Thiên Nhã và Kha Tử Thích nhìn nhau cười, hình ảnh này trông vô cùng dịu dàng hài hòa Cậu bé nhìn hai người cùng khách sáo với nhau nhưng trông cực kỳ ăn ý bằng đôi mắt to tròn, thầm nghĩ chả trách cha lại ghen, nếu cha không xuất hiện, cậu cũng sẽ đón nhận chú Tử Thích làm cha của mình, để chủ chăm sóc cho Thiên Nhã cả đời. Hi hi, cha ơi, cha nhất định đừng2giận dó, người ta chỉ là nói ví dụ, giả sử không có cha thổi. “Hai ngày nữa anh sẽ đi Canada, chắc sang năm mới về.” Kha Tử Thích như đang tạm biệt vợ mình, gương mặt mang vẻ luyến tiếc. “Như vậy rất tốt, anh bầu bạn với ông bà ngoại nhiều hơn đi, họ cũng lớn tuổi rồi, qua đây cũng không tiện.” Thiên Nhã nói La Tiểu Bảo cảm nhận được ánh mắt hơi tối đi nhưng không dễ nhận ra của Kha Tử Thích, cậu nói bằng giọng non nớt: “Chú Tử Thích ơi, cháu và mẹ sẽ nhớ chú.” Kha Tử Thích xoa đầu cậu bé: “Chú xin lỗi, không thể cùng đón năm mới với hai người.” Những ngày tháng cùng trải qua với Thiên Nhã và bảo bối nhỏ, anh đều rất trân trọng “Không sao đâu ạ, chúng ta9có thể gọi video với nhau.” La Tiểu Bảo quay ngược lại vỗ vai, an ủi anh Thiên Nhã cũng cười tươi, véo nhẹ đôi má nhỏ của cậu bé, nói: “Đúng vậy, em và bé cưng đều sẽ nhớ anh.” Kha Tử Thích nở nụ cười tỏa nắng ấm áp vốn có: “Cháu mau ăn đi, sắp muộn giờ học rồi đó.” Ăn sáng xong, một nhà ba người” vui vẻ đi xuống lầu Vừa bước ra cửa lớn, một chiếc xe quen thuộc in vào tầm mắt của Thiên Nhã Kha Tử Thích nhìn theo hướng ánh mắt kinh ngạc của cô, cũng bất ngờ theo. Thiên Nhã vội vàng đẩy cậu bé ra sau lưng: “Sao.. sao anh ta lại đến đây...” Cậu bé đứng sau hỏi: “Ai đến vậy mẹ?” Lạc Thần Hi bước xuống xe, nhìn hai người thành đôi thành cặp này, khoé môi như6cười như không, đang định đi qua từ bên kia đường Kha Tử Thích biết Thiên Nhã đang dè chừng điều gì, nên anh kéo cái nón trên đầu cậu bẻ xuống, bể cậu lên xe của mình: “Tiểu Bảo sắp muộn giờ học rồi, anh đưa nó đi học trước.” Từ trong xe, anh ngó đầu ra nói với Thiên Nhã, sau đó khởi động xe rời khỏi. Thiên Nhã thầm thở phào, vẫy tay với xe của Kha Tử Thích. Cảm ơn anh nhé, Tử Thích. Nhưng mà.. biểu hiện của anh ấy, sao lại giống như đã biết được điều gì? Trời ơi, cô đã nói với Tử Thích từ lúc nào! Có vẻ anh ấy đã biết La Tiểu Bảo và Lạc Thần Hi chính là.. “Sao thế? Còn luyến tiếc à?” Lạc Thần Hi bước đến trước mặt của cô, lên tiếng mà giọng đầy mùi0giấm-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện