*
Còn không phải sao, mọi người đều đã là hàng xóm với nhau mấy chục năm rồi, sau này phải mỗi người một nơi, hơn nữa những cửa tiệm nhỏ ở đây cũng sẽ bị buộc đóng cửa, mặt bằng ngoài kia lại đắt đỏ như thế, sao mà trả nổi tiền thuê.” “Thương nhân bây giờ đều chỉ bàn về kinh doanh thôi, có ông chủ lớn nào quan tâm cảm nhận của chúng ta chứ, bảo đập bỏ di dời liền đập bỏ di dời, đâu cần thiết báo cáo với những dân thường như chúng ta, cho chút để bù đã tưởng mình rất giỏi, nếu là tôi, tôi thà sống tại đây cả đời, cũng không muốn đến nơi ở cao cấp gì đó.“. Vẻ mặt của bà chủ ngậm ngùi: “Đây cũng không phải là điều mà chúng2ta có thể lựa chọn, tôi và ông Từ đã bán mì sợi nhiều năm như thế, cũng đến lúc nên nghỉ ngơi rồi.” Bà nhìn xung quanh tiệm nhỏ, gương mặt lộ vẻ không nỡ. Cuộc trò chuyện của nhóm người đương nhiên đã lọt vào tai của Lạc Thần Hi. Thiên Nhã nhìn anh, ra hiệu cho anh nghe kỹ suy nghĩ thật sự trong lòng của những hàng xóm nghèo“. “Anh xem, đó chính là sức mạnh của hồi ức.” Cô nhoài người qua, nhỏ giọng nói. Nhưng Lạc Thần Hi lại khịt mũi coi thường những lời này. “Đây chính là điều mà cô muốn chứng minh?” Anh hừ lạnh, xem những lời cảm động lúc nãy như những lời già mồm. Thiên Nhã đưa anh đến công viên nhỏ của nội thành cũ, nơi đây là địa điểm8lý tưởng để người già nội thành đi dạo sau bữa cơm và tập thể dục, khi tiết trời nóng nực, rất nhiều người già đều tản bộ hóng gió hoặc chuyện trò tại đây. Lạc Thần Hi đút tay vào túi với vẻ lãnh khốc, nét mặt u ám đi theo sau lưng cô. “Cô đang đùa tôi sao?” Đi quanh công viên nửa vòng, khả năng nhẫn nại của Lạc Thần Hi đã đến cực điểm, anh dừng bước, nhướng mày hỏi cô. Anh thật sự không hiểu, bản thân từ trước đến nay luôn ở trên cao, vì nguyên nhân gì mà lại chịu đi theo người phụ nữ này đến đây trải nghiệm cuộc sống của những người nghèo, còn lãng phí thời gian quý báu của anh để dạo công viên, phải biết rằng, hiệu quả và lợi ích9mà Lạc Thần Hi anh có thể tạo ra trong một phút tuyệt đối có thể tính bằng rất nhiều con số. Thiến Nhã “làm lơ” dáng vẻ sắp nổi cáu của anh, ra hiệu cho anh nhìn về phía ông cụ và bà cụ cách đó không xa. Ông cụ tóc bạc phơ gầy trơ xương, còn ngồi trên xe lăn, bà cụ lưng đã gù, đang ra sức đẩy ông cụ bước đi một cách khó nhọc, đẩy đến cạnh một cái ghế đá, bà cụ dừng lại, thở hổn hển ngồi xuống, ông cụ bên cạnh vươn tay vỗ nhẹ lưng của bà, trong miệng nói gì đó, bà cụ nở nụ cười chỉnh lại ngay ngắn áo khoác đã bị lệch của ông, hai cụ già bắt đầu chuyện trò nói cười với nhau. “Mười năm trước ông cụ đó2bởi vì cứu bà cụ suýt bị xe đâm, nên đã liệt nửa dưới cơ thể” Thiên Nhã nhìn hai cụ già yêu thương nhau, trong lòng dấy lên một cảm giác ấm áp và ngưỡng mộ. “Bà cụ vì để làm trị liệu cho ông, đã nghĩ mọi cách để xoay sở tiền bạc, mượn hết những nơi có thể mượn, chăm sóc ông cụ từng li từng tí, mười năm như một ngày.” “Nghe nói bà cụ năm đó vì để gả cho ông cụ, đã cắt đứt quan hệ với gia đình giàu có của mình, từ bỏ cuộc sống muốn gì có nấy để gả cho ông cụ sống ở khu Vân Thành, hai người không sinh con, thấm thoắt mà mấy chục năm trôi qua, mặc dù ở giữa đã từng xảy ra rất nhiều việc, nhưng2tình yêu của họ mãi mãi cũng không thay đổi.” Thiên Nhã chậm rãi kể lại, ánh mắt nhìn hai cụ già dần trở nên mơ màng.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện