Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 57: Hãy để em yêu anh, đến thế kỷ sau này

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 57: Hãy để em yêu anh, đến thế kỷ sau này


*

“Thiên Nhã, sao cô không uống rượu?” Một đồng nghiệp hỏi cô.

“Tôi không uống rượu được, mọi người uống nhiều chút đi.” Thiên Nhã từ chối.

Lúc này Hạ Vân Cẩm lại nâng ly nói: “Tối nay ai cũng phải để bụng mình uống thoải mái cho đủ, đây là rượu nho cao cấp mà tôi cất kỹ đấy, nếu như không uống, vậy thì là không nể mặt tôi rồi.”

Thiến Nhã cắn răng, uống thì uống vậy, có vẻ nếu cô không uống thì không ra khỏi cánh cửa này rồi. Lần nâng ly này thì kinh khủng rồi, một nhóm đông đồng nghiệp như được tiêm máu gà một mực mời rượu cố không dứt, trong miệng nói những lời lẽ “đặc sắc”, vừa2là mỉa mai vừa mang ẩn ý. Trước khung cảnh này, Hạ Vân Cẩm khoanh tay ngồi một bên xem kịch hay. Còn Thiên Nhã xem như đã hiểu, thì ra đây lại là một buổi tiệc Hồng Môn, cố tình bày ra để chơi khăm cô.

Rượu này nếu đã cao cấp như thế, vậy thì cô uống cho thỏa, nghe nói rượu có thể giải sầu, rượu còn có thể làm người ta quên đi chuyện phiền não, quên đi nỗi đau trong lòng, vậy thì bây giờ cô càng nên uống nhiều một chút.

Hóa ra rượu có thể giải sầu là lừa người, mượn rượu giải sầu mới là chân lý.

Vốn dĩ tửu lượng của Thiên Nhã đã vô cùng kém, sau khi8bị luân phiên chuốc rượu vài lần thì đầu óc đã trở nên choáng váng, thấy tim mình như trầm xuống, cực kỳ nặng trĩu.

Trong phòng karaoke, Thiên Nhã gần như là bị vác qua đây, dưới sự dẫn dắt của Hạ Vân Cẩm mọi người tràn đầy sức chiến đấu vui chơi và ca hát. Hạ Vân Cẩm như mặt trăng được nhiều ngôi sao vây xung quanh, chơi trội nhất có thế.

Trong cơn mơ màng Thiên Nhã bị đồng nghiệp nam nào đó bắt ra, nói rằng muốn cùng hát tình ca gì đó.

Cô đỡ trán, nhận lấy micro, cổ đọc dòng chữ “Để anh yêu em” trên màn hình lớn bằng ánh mắt mơ hồ.

“Tôi không biết hát đâu.” Thiên Nhã viện9cớ từ chối.

Lúc này cửa phòng được mở ra, Lạc Thần Hi ăn mặc đơn giản bước vào trong. Gương mặt anh tuấn bên dưới chiếc mũ nồi màu đen, vào lúc nhìn thấy Thiên Nhã say đến mức hai má đỏ bừng, ánh mắt anh chợt có chút thay đổi khó mà nhận ra. Âm nhạc êm tai của ca khúc vang lên, trái tim của Thiên Nhã bởi vì sự có mặt của anh mà thảng thốt, đập nhanh đến lạ. Cô nắm micro che đậy sự hoảng loạn, bắt đầu cất giọng theo phụ đề. Lạc Thần Hi bị Hạ Vân Cẩm kéo đến ngồi cạnh cô ta, nói: “Công ty chúng ta có phải cần xóa bỏ quy định cấm yêu2đương trong văn phòng hay không, anh xem, hại người ta chỉ có thể cùng hát tình ca để bày tỏ tình ý rồi.” Hạ Vân Cẩm nói như ám chỉ, Lạc Thần Hi nhìn tấm lưng của cô, trong tai vang vọng giọng ca êm ái của cô quyện cùng giọng nam trầm khàn mang theo tình cảm dịu dàng. “Hãy để em yêu anh quên mất bản thân mình.” “Dù bóng tối nuốt chửng chút tia sáng rời rạc, Dù sinh mệnh trở nên ít ỏi.” “Chỉ cần một vòng tay thấu hiểu không rời.” “Hãy để em yêu anh, để chứng minh phép màu trên đời.” “Trái tim càng thêm điên cuồng Nơi thẳm sâu của tâm hồn có anh Em bằng2lòng bỏ mặc tất cả nụ cười trên thế gian Hạnh phúc còn ở phía xa

Nhưng con tim đã gần kề với nhau.”

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 57: Hãy để em yêu anh, đến thế kỷ sau này