Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 46: Tôi rất hận anh

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 46: Tôi rất hận anh


*

Lạc Thần Hi không vui lòng đáp: “Cô nói xem tôi có thể làm gì?” “Rốt cuộc họ muốn chơi trò gì thế này, một đợt lạnh một đợt nóng, xã hội đen thời nay đều thích chơi khăm người khác như thế sao?” Thiên Nhã oán trách sau lưng anh. Lạc Thần Hi chống nạnh cắn răng: “Bọn chúng chết chắc rồi.” Trong phòng rất nhanh đã nóng đến mức như một phòng xông hơi, cho dù Thiên Nhã mở hết cửa sổ rồi nhưng cũng vô ích. Nhìn Thiên Nhã nóng đến sắp cảm nắng, Lạc Thần Hi nửa đùa đề nghị: “Cởi đi, có ai nhìn cô đâu.” Dứt lời anh liền duỗi tay muốn cởi áo giúp cô.

“Không được!” Thiên Nhã vội vàng lùi2về sau vài bước, giữ phòng tuyến của mình.

“Cô chắc chứ?” Anh nhướng mày hỏi. “Tôi... A! Nóng quá.” Thiên Nhã sắp sụp đổ rồi. Nửa giờ sau, Thiên Nhã uống mấy ngụm nước, máu huyết trong người cũng sắp sục sôi lên rồi. Lạc Thần Hi tắm nước lạnh xong bước ra từ phòng tắm: “Cô có muốn tắm không?”

Thiên Nhã ngay lập tức lao vào trong.

Vài phút sau. “A!” Trong phòng tắm truyền đến tiếng hét chói tai của Thiên Nhã.

“Cô kêu cái gì thế?” Lạc Thần Hi lau mồ hôi trên trán, cáu kỉnh hỏi.

“Đau... đau...” Chỉ nghe thấy giọng nói yếu ớt của Thiên Nhã trong phòng tắm. Trái tim Lạc Thần Hi chợt trầm xuống, lao đến muốn mở cửa, nhưng cửa lại8bị khóa, anh nhướng mày, nhỏ giọng mắng: “Chết tiệt!” Anh bật hai chân đá cửa ra, trong phòng tắm không có ai.

Nhìn kỹ lại, thấy Thiên Nhã không mảnh vải che thân đang nằm trên sàn, biểu cảm đau đớn lại sợ hãi. “Á! Anh không được vào đây! Hu hu.” Thiên Nhã nhìn cơ thể trần truồng của mình, xấu hổ đến mức che mặt hét chói tai.

Lạc Thần Hi cong khoé môi, thu vào tầm mắt bức tranh “người đẹp nằm ngủ” trên sàn này, khoanh tay nói một cách xấu xa: “Cô chắc cô cứ nằm như thế không cần tôi vào chứ?” Thiên Nhã sờ cái cổ không thể cử động nổi của mình, khổ sở nói: “C... cổ tôi không cử động6được nữa, phiền anh... đưa tôi cái khăn tắm kia.”

Lạc Thần Hi che miệng cười trộm, tiện tay cầm một cái khăn tắm từ trên cái giá bên cạnh, bước qua tự tay bọc lại cơ thể quyến rũ của cô sau đó bế cô lên. Mặt của Thiên Nhã đỏ như quả cà chua, nhắm mắt lại quả thật muốn nuốt hận tự sát, nép đầu vào trong lòng của anh, kiên quyết giả vờ bất tỉnh. Lạc Thần Hi đặt Thiên Nhã đã “ngất” lên giường, khoanh tay nói: “Giả vờ làm gì, cũng không phải lần đầu.”

“Anh đừng có nói nữa!” Thiên Nhã bị câu này của anh chọc giận đến bật dậy khỏi giường, cổ vẹo một cái cơn đau đớn vậy mà lại3quay về một cách thần kỳ.

Sau đó, cô nhìn thấy ánh mắt Lạc Thần Hi đang lên xuống ngắm nghía toàn thân của mình, cúi đầu nhìn khăn tắm trên sàn, lúc này mới nhớ ra, cô... còn chưa mặc quần áo! “A” Lại một tiếng hét chói tai, Thiên Nhã trốn vào trong chăn. “Đồ háo sắc nhà anh nhìn cái gì mà nhìn!” Thiên Nhã thẹn quá hóa giận mắng. Lạc Thần Hi cởi áo choàng tắm trên người mình: “Để tôi cho cô mở mang tầm mắt một chút thế nào là háo sắc.” Nói xong anh liền trần truồng chui vào trong chăn. Thiên Nhã sợ hãi muốn chạy, nhưng đã bị đôi cánh tay mạnh mẽ của anh ôm chặt lấy, không thể5cựa quậy.

Cơ thể trần trụi của hai người chạm vào nhau, lần gần gũi da thịt quen thuộc kia lại phát tín hiệu trong đầu của anh, cảm giác giống như đã từng gặp này, khiến anh rất muốn nhớ ra những điều gì đó, nhưng làm thế nào cũng không nhớ lại được.

Luồng nhiệt lượng kia phút chốc chạy tán loạn toàn thân anh, vật nam tính “hùng vĩ” bên dưới cơ thể tì vào nơi bí mật mềm mại của cô. La Thiên Nhã bị hơi thở ngang ngược lại đáng sợ của anh bao vây chặt chẽ, nhịp thở cũng theo anh mà trở nên dồn dập.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 46: Tôi rất hận anh