*
“Cô đành lòng sao?” “Anh!” Thiên Nhã bị anh chọc giận đến choáng váng, hai người cứ thể anh một câu tôi một câu, đi rồi dừng, dùng rồi lại đi mới về đến nhà nghỉ dưỡng. Lúc này các sếp của công ty con đều chạy hết qua đây, sắc mặt ai ai cũng cuống quýt, nhưng đều không dám báo cảnh sát. “Mọi người làm cái gì thế? Chẳng phải tôi chỉ mất tích có vài tiếng thôi sao? Nên làm gì thì đi làm đi, có bác sĩ ở đây là được rồi.” Lạc Thần Hi được mọi người dìu về phòng, bác sĩ đang xử lý tình trạng vết thương cho anh. Sắc mặt mọi người nặng nề, không ai dám nói gì, nhao nhao lùi đi. Thiên Nhã nghe thấy bác sĩ nói chân phải của anh đã bị gãy xương, có vẻ còn rất2nghiêm trọng, trong lòng không hiểu sao lại khó chịu, cúi đầu vừa định rời đi. “Chủ tịch, để tôi ở lại đây chăm sóc anh.” Gương mặt Hạ Nhất Y lộ vẻ quan tâm. “Không cần đâu, để cô ta ở lại đây là được.” Lạc Thần Hi chuyển mắt sang Thiên Nhã. Thiên Nhã nghe thấy lời này dừng bước lại không dám đi. Hạ Nhất Y quay người, ném một ánh mắt khinh thường về phía Thiên Nhã, sải bước lớn ra khỏi phòng. Sau khi bác sĩ về, trong phòng chỉ còn lại Thiên Nhã ở đây. Chân phải của Lạc Thần Hi bó thạch cao, chân trái cũng bị thương, trên mặt lộ vẻ mệt mỏi, nhắm mắt dường như đang ngủ. “Cô đã thưởng thức xong chưa?” Lạc Thần Hi đột nhiên mở đôi mắt làm người ta khiếp sợ, dọa Thiên Nhã đang chăm chú nhìn8anh đến thất thần phải giật mình. “Ai thưởng thức anh chứ.” Thiên Nhã ngồi nghiêm chỉnh phủ nhận. “Ai là La Tiểu Bảo?” Anh bỗng nhớ ra gì đó, nghiêng mặt qua nhìn chằm chằm cô, hỏi. Thiên Nhã thầm cắn đầu lưỡi, khi nãy đã nhất thời nhanh miệng nói sai, không ngờ anh vẫn còn nhớ, mặc dù có thật sự không muốn nhắc tới La Tiểu Bảo với anh, bởi vì sợ anh hỏi về cha đứa trẻ. “La Tiểu Bảo chính là bảo bối nhỏ của tôi.”Ngón tay của cô bấm vào lòng bàn tay, không tình nguyện đáp. “Bảo bối nhỏ của cô? Chó hay mèo?” Ánh mắt Lạc Thần Hi tỏ ra ngờ vực. Thiên Nhã tưởng anh cố tình nói đùa, biểu cảm nổi giận một cách thận trọng: “La Tiểu Bảo chính là con trai của tôi.” Lạc Thần Hi tiêu hóa sự việc6vô tình được biết này, nét mặt phức tạp, rốt cuộc đám thuộc hạ kia cầm tiền anh để làm gì? Ngay cả việc này cũng không điều tra ra? “Con trai... của cô? Vậy cha của đứa trẻ đâu? Là Kha Tử Thích?” Suy nghĩ này làm trái tim anh chợt trầm xuống, vô cùng tức giận. “Không phải.” Thiên Nhã cúi đầu, khẩn cầu anh ta đừng hỏi tiếp nữa, từ trước đến nay cô không muốn nhắc đến La Tiểu Bảo trước mặt người của công ty, chính là sợ có người truy tìm ngọn nguồn, sao anh lại đột nhiên có hứng thú với con trai của cô như thế? “Vậy thì là ai?” Sắc mặt anh u ám, hỏi. Đầu của Thiên Nhã càng thấp hơn, gương mặt bất giác ửng đỏ, dù thế nào cô cũng không thể nói: Cha của đứa trẻ chính là anh! Cô3tuyệt đối không thể để anh biết được bí mật này.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện