Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 37: Nổi giận, bế cô lên

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 37: Nổi giận, bế cô lên


*

Mọi người lại ồ lên lần nữa, âm nhạc đột nhiên im bặt. Thiên Nhã ngồi ở mép hồ lau nước trên mặt, bỗng cảm thấy rất ấm ức và mất mặt, có ý nghĩ muốn khóc, viền mắt bắt đầu ửng đỏ, giống con cừu nhỏ đáng thương. Vẻ mặt Tổng Giám đốc Vương căng thẳng, vừa muốn giơ tay dìu Thiên Nhã thì vai của anh ta đã bị một lực xô ra. Lạc Thần Hi đi đến trước mặt Thiên Nhã đang luống cuống, vươn năm ngón tay thon dài ra. Thiên Nhã nhìn anh muốn đỡ cô, giận dỗi quay đầu đi nơi khác, còn giả làm người tốt, rõ ràng khoé mắt cô nhìn thấy là anh ta đã làm cố vấp ngã.

Tay của anh lúng túng và2cứng đờ ở giữa không trung. Giọt nước mắt lặng lẽ nơi khoé mắt có giống như một dây cung, đâm vào trái tim anh đau nhói, buổi tiệc rơi vào một khoảng vắng lặng, tất cả mọi người đều chờ đợi phản ứng của Thiên Nhã, giây tiếp theo, Lạc Thần Hi càng dứt khoát hơn, bước lên trước bề ngang La Thiên Nhã lên, giữa đủ loại tiếng nghị luận của hàng trăm người, anh bể Thiên Nhã rời khỏi buổi tiệc. Hạ Nhật Y ngây ngốc đứng chôn chân tại chỗ, dõi mắt nhìn bóng lưng của anh, siết chặt tay thành nắm đấm.

Trong phòng Tổng thống của khách sạn. Thiên Nhã thút thít không thành tiếng, Lạc Thần Hi lạnh lùng khoanh tay đứng nhìn. Những oan ức dồn8nén bấy lâu cùng dâng lên trong lòng, Thiên Nhã càng khóc càng dữ dội hơn. Lạc Thần Hi đỡ trán: “Cô nghĩ mình đang diễn cảnh khóc lóc sao?”

Thiên Nhã thoáng trừng cái tên đầu sỏ này, quay người tiếp tục khóc không thành tiếng. “Cô làm mất hết mặt mũi của tôi, còn ở đây giả vờ cái gì?” Giọng điệu của Lạc Thần Hi mang theo giận dữ.

Thiên Nhã đã chuyển sang nức nở. Nhìn vai cô nức nở, mặt mày Lạc Thần Hi u ám: “Cô đang khiêu khích sự kiên nhẫn của tôi?” Nghe thấy câu này, Thiên Nhã cuối cùng ngẩng đầu lên, trợn đôi mắt ngấn lệ, lau sạch nước mắt ở khóe mắt và trên mặt.

“Đúng, tôi làm mất mặt anh, là anh muốn đưa6tôi đến chỗ này, người làm tôi vấp ngã cũng là anh, người hại tôi chịu nhiều ấm ức như thể cũng là anh! Anh chỉ biết ức hiếp tôi, anh chính là ác ma!”

Cô cũng không biết kiếp trước có oan nghiệt gì với anh ta, sáu năm trước lên nhầm giường của anh ta, sáu năm sau vào nhầm công ty của anh ta, mà vẫn hồ đồ lên nhầm giường của anh ta lần nữa, người đàn ông duy nhất trong cuộc đời của cô, lại có thể là anh ta, người dùng trăm phương nghìn kế để khiến cô khổ sở: Lạc Thần Hi.

Hơi lạnh không ngừng thổi vào từ cửa sổ, Thiên Nhã lại vùi mặt giữa đầu gối, cơ thể lạnh run, tâm trạng suy sụp trước3nay chưa từng có.

Hơi ấm đột ngột ập đến, là anh ngồi xuống, ôm cô vào trong vòng tay rộng lớn của mình. Nhìn thấy cô khóc đến nỗi như thể cả người đẫm nước mắt, trái tim của anh cũng đau nhói, trước mắt là người phụ nữ ngay từ lần đầu gặp mặt đã như từng quen, khiến anh không kìm được đặt hết sự chú ý lên người cô, người phụ nữ như cây cỏ nhỏ chịu đựng được khó khăn khổ sở, người phụ nữ giấu anh đi xem mắt, người phụ nữ đã có bạn trai, luôn miệng gọi người đàn ông khác là “anh yêu“.

Lại có thể làm lòng anh nảy sinh thương xót, một sự thương xót đáng chết. Cơ thể của người trong lòng cứng5đờ, vừa định thoát khỏi. “Đừng cử động.” Anh nhẹ nhàng nói.

Cô nghe lời không vùng vẫy, cả ngày mệt nhọc cùng với sự giày vò khi nãy, khiến cô chỉ muốn ở một lúc trong cái ôm ấm áp này, một lúc thôi cũng được. Tuy anh ta chính là kẻ đầu sỏ hại cô vô cùng ấm ức, tuy anh ta là chồng của người khác, nhưng giờ này phút này, cô lại cảm thấy, vòng tay này rất có cảm giác an toàn, có lẽ do đã quá mệt mỏi, mí mắt của cô nặng trịch như chì, từ từ khép lại.

“Tử Thích, Tử Thích.” Trước mắt là một khoảng sương mù, trong lúc mơ màng cô đã nhìn thấy Kha Tử Thích, ánh mắt dịu dàng như nước trước sau như một trở nên đau thương buồn bã.

Xin lỗi, em với anh ta thật sự không có gì, em chỉ là... chỉ là nhất thời hồ đồ, mệt mỏi lại buồn ngủ, nên mới sà vào vòng tay của anh ta, em xin lỗi.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 37: Nổi giận, bế cô lên