*
“Lạc Thần Hi! Anh mở cửa đi!” Hạ Vân Cẩm ra sức ấn chuông cửa, cô ta nóng ruột như lửa đốt, đã không còn tâm trí để quan tâm thể diện bà chủ tịch của mình nữa, cả việc thu hút nhiều nhân viên vây xung quanh cũng không chú “Cạch” một tiếng, cửa mở ra. Lạc Thần Hi mặt mày u ám liếc nhìn cô ta: “Sao cô đến đây?” Hạ Vân Cẩm nào còn thì giờ để khai báo vì sao cô ta lại đến đây, đi thẳng vào trong phòng muốn tìm người, kết quả là lục tung cả căn phòng Tổng thống, vậy mà lại không có ai khác. “Người phụ nữ kia đâu?” Hạ Vân Cẩm nổi giận ném túi xách, nói với Lạc Thần Hi như khởi binh vấn tội. Lạc Thần Hi chống nạnh lạnh lùng nhìn hành động2của cô ta, vẻ mặt lộ rõ không vui. “Nếu cô không muốn ngày mai nhận giấy thỏa thuận ly hôn, thì lập tức cút về cho tôi.” Anh lạnh lùng nói, người phụ nữ này cho mặt mũi lại không cần mặt mũi, còn dám theo dõi anh. Hạ Vân Cẩm tự cảm thấy thái độ đã càn quấy, cộng thêm bằng chứng phạm tội” vẫn chưa tìm thấy, lập tức dịu sắc mặt: “Chồng, người ta nhớ anh, cho nên mới qua đây, lúc nãy rõ ràng em...” “Nên người cũng gặp rồi, cửa cũng gõ nát rồi, mời cô về cho.” Lạc Thần Hi không định nghe cô ta giải thích nữa. “Nhưng mà người ta muốn tham dự tiệc tối mai với anh, suy cho cùng người ta cũng là bà chủ tịch...” “Cô nghe không hiểu tiếng Trung?” Trong giọng8điệu của anh ngầm cho biết không được từ chối xen lẫn chán ghét. Lạc Thần Hi không nói gì thêm, cầm điện thoại lên bảo Hạ Nhật Y sắp xếp cô ta ngồi chuyến bay nửa giờ sau rời khỏi thành phố B. Hạ Vân Cẩm cắn răng, kìm nén một bụng giận dữ, nhìn xung quanh căn phòng lần nữa, đều trách cô ta đã quá kích động, bây giờ không tìm được người, còn khiến cho không kể nào có thể dùng được, chỉ đành nổi giận giậm chân rời khỏi. “Đừng làm trò gì nữa, cô biết sự khoan nhượng của tôi là có hạn.” Lạc Thần Hi ở sau lưng lạnh lùng bổ sung một câu, lưng của Hạ Vân Cẩm cứng đờ một lúc, sau đó đóng sầm cửa rời đi. Trong phòng đã yên tĩnh, Lạc Thần Hi khoanh tay6nhìn chiếc giường lớn kia, thong thả nói: “Ra đây đi.” Lúc này Thiến Nhã trốn dưới giường mới bối rối bò ra, vẻ mặt Lạc Thần Hi chế giễu: “Xem ra cô cũng thật sự có chút tố chất tiềm tàng để làm “tiểu tam” đấy, à, tôi biết rồi kiểu tình huống này cô cũng quen rồi, cũng luyện thành sở trường rồi.” Thiên Nhã vừa thẹn vừa giận, chế giễu lại: “Vậy anh cũng xem việc bị vợ “bắt gian” là cơm thường bữa trong nhà rồi.” Lời vừa nói ra cô lập tức ý thức được bản thân lại nói sai, thật hận không thể cắn đứt đầu lưỡi ngu ngốc của mình. Lạc Thần Hi buồn cười nhìn cô, dùng ánh mắt ám muội trêu cô: “Thế nào? Còn muốn tiếp tục làm hoạt động sẽ bị “bắt gian”3không?” “Anh vô sỉ!” Dứt lời cô liền thẹn đỏ mặt kéo chăn trên giường đi vào phòng tắm. “Tôi ngủ trong phòng tắm, anh đừng mong vào đây! Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!” Sau đó “rầm” một tiếng, cửa đã bị khóa. “Người nên báo cảnh sát là tôi, cô nàng háo sắc.” Lạc Thần Hi châm biếm với cánh cửa, không nhịn được cười lớn.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện