*
Nhưng, giấc mơ nào rồi cũng phải tỉnh. Người mộng du rồi cũng phải quay trở về hiện thực, mặc dù hai người không ai nh3ắc tới một chữ. “Thiên Nhã.” Kha Tử Thích xuất hiện ở ngoài cửa, nhìn vào trong thấy Lạc Thần Hi và La Thiên Nhã ngồi2 đối diện nhau. Tuy La Thiên Nhã đỏ bừng cả mặt vì đấu võ mồm với anh nhưng bầu không khí ấy rất thân thiết, khăng kh5ít. “Tử Thích.” La Thiên Nhã cố gắng che giấu sự mất tự nhiên trên mặt, gọi.Kha Tử Thích cười đầy dịu dàng: 4“Hoa Kỳ nói em đã quay về khu Vân Thành nên anh lo lắng, ghé qua đây thăm em một chút.” “Em không sao, chỉ là muốn trở về đây0 ngồi một lúc thôi.” La Thiên Nhã áy náy nói.Lạc Thần Hi cười nhạt, vỗ đùi đứng lên: “Chủ tịch Kha lo lắng như thế là rất đúng.Người phụ nữ này ban ngày ban mặt đi ngủ không đóng cửa, không biết là có ý định trêu chọc sói háo sắc hay là muốn du kẻ trộm.” La Thiên Nhã bị câu nói của anh chọc tức: “Anh!” “Đúng đấy.Tôi đang dụ dỗ sói háo sắc với kẻ trộm.Trông cô như con thỏ nhỏ trốn sau lưng Kha Tử Thích, khuôn mặt Lạc Thần Hi tối sầm lại.Anh hừ lạnh: “Muốn chết? Vậy thì anh rất muốn để em biết được cái gì gọi là...” “Trời, Tử Thích, mặt của anh bị sao vậy?” Lạc Thần Hi còn chưa dứt lời đã nghe thấy giọng La Thiên Nhã vừa kinh ngạc vừa lo lắng.Lúc này La Thiên Nhã mới phát hiện ra má phải Kha Tử Thích sưng lên.Nhìn sắc mặt nặng nề của Lạc Thần Hi, Kha Tử Thích cười nói: “Không sao cả, là do anh vấp phải đồ dưới chân nên đập đầu vào cây cột.” “Vấp đồ dưới chân?” La Thiên Nhã nghi ngờ hỏi lại.“Đúng vậy, vấp phải một con chuột.” Kha Tử Thích nhìn Lạc Thần Hi, nói.Không biết ai mới là sói háo sắc với kẻ trộm đâu.Không nói tiếng nào đã lẻn vào nhà tôi, bây giờ còn đổ thừa.” Lạc Thần Hi cười không ngừng được, quan sát có một lượt từ trên xuống dưới: “Với bộ dáng này của em, sói háo sắc tới còn phải quay đầu bỏ chạy.” La Thiên Nhã nhìn lại bộ quần áo hôm nay mình mặc.Do tâm trạng suy sụp nên mấy ngày hôm nay cô không trang điểm, cứ thế mặc tạm quần áo đi ra ngoài, áo phông quần soóc, thêm một đôi giày bình thường tới không thể bình thường hơn.Cô hừ lạnh, nói không kịp suy nghĩ: “Có một số người không ăn được nho nên chê nho chua.” La Thiên Nhã vừa nói xong, Lạc Thần Hi lập tức nhìn cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý: “Thật không? Em chắc là anh chưa được ăn quả nho này chứ?” Lúc anh nói chuyện, ánh mắt xấu xa ấy lại tiếp tục lướt từ trên xuống dưới người cô, sau đó dừng lại ở trước ngực.Cảm nhận được ánh mắt trần trụi của anh, mặt La Thiên Nhã nóng lên, cô vội trốn sau lưng Kha Tử Thích: “Cái tên lưu manh này! Muốn chết à?“.Anh hừ lạnh: “Muốn chết? Vậy thì anh rất muốn để em biết được cái gì gọi là...” “Trời, Tử Thích, mặt của anh bị sao vậy?” Lạc Thần Hi còn chưa dứt lời đã nghe thấy giọng La Thiên Nhã vừa kinh ngạc vừa lo lắng. Lúc này La Thiên Nhã mới phát hiện ra má phải Kha Tử Thích sưng lên. Nhìn sắc mặt nặng nề của Lạc Thần Hi, Kha Tử Thích cười nói: “Không sao cả, là do anh vấp phải đồ dưới chân nên đập đầu vào cây cột.” “Vấp đồ dưới chân?” La Thiên Nhã nghi ngờ hỏi lại.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện