*
Mau ra ngoài xem tivi với Lăng Lăng đi.” La Thiên Nhã cắt ngang lời Kha Tử Thích. Kha Tử Thích không nói tiếp, đau lòng nhìn La Thiên Nhã. Rõ ràng là rất thương yêu, quan tâm hai bảo bối nhỏ nhưng không thể nói cho chúng biết sự thật, để mặc chúng hiểu lầm. Rốt cuộc phải làm thế nào mới được đây. Huống hồ, từ nhỏ cậu đã phải chịu khổ, vất vả lắm mới nhận lại mẹ ruột mà sống chung với cậu chưa được bao lâu, cô đã rời đi.So với La Tiểu Bảo, cậu dễ dàng hiểu lầm và căm hận cô hơn.Kha Tử Thích nhìn ra được sự lo lắng và khổ sở trong ánh mắt La Thiên Nhã, vội vàng nói: “Không đâu, chắc Lăng Lăng lên3tầng hai chơi rồi.Để anh lên đấy tìm.” La Tiểu Bảo lau mồ hôi, an ủi mami Thiên Nhã: “Lăng Lăng không đi, em ấy rất nhớ mami, sao có thể cam lòng cứ vậy chạy đi.” Kha Tử Thích thả cậu xuống, đi tìm Lăng Lăng.La Tiểu Bảo gọi anh lại: “Chủ Tử Thích, cháu cũng muốn đi.” Kha Tử Thích cười nói: “Cháu ở đây chơi với mami đi.” Anh sợ La Thiên Nhã cứ ở đây lo lắng một mình.“Lăng Lăng cũng tới?” Anh hỏi vì không thấy bóng dáng Lạc Lăng trong phòng khách.“Ừ, không phải nó đang ở trong phòng khách xem tivi sao?” La Thiên Nhã nở nụ cười ngọt ngào khi nghĩ tới hai bảo bối nhỏ.Chúng không hận cô.Hơn nữa, Lăng Lăng còn nói2muốn ăn đồ ăn cô nấu.Điều này làm cho cô rất vui, rất thỏa mãn.Hôm nay là ngày cô vui nhất trong mấy ngày qua.“Hay là Lăng Lăng vào nhà vệ sinh rửa tay rồi?” La Tiểu Bảo nhanh nhảu kiếm cớ thay Lạc Lăng.Kha Tử Thích nhìn của phòng vệ sinh, cửa mở.La Tiểu Bảo đau khổ phát hiện ra cửa nhà vệ sinh đang mở.La Thiên Nhã nhìn ra ngoài phòng khách không thấy bóng người, lo lắng hỏi: “Lăng Lăng một mình rời đi rồi sao?” Tính cách của Lăng Lăng cực đoan hơn Tiểu Bảo rất nhiều.So với La Tiểu Bảo, cậu dễ dàng hiểu lầm và căm hận cô hơn. Kha Tử Thích nhìn ra được sự lo lắng và khổ sở trong ánh mắt La Thiên Nhã,3vội vàng nói: “Không đâu, chắc Lăng Lăng lên tầng hai chơi rồi. Để anh lên đấy tìm.” La Tiểu Bảo lau mồ hôi, an ủi mami Thiên Nhã: “Lăng Lăng không đi, em ấy rất nhớ mami, sao có thể cam lòng cứ vậy chạy đi.” Kha Tử Thích thả cậu xuống, đi tìm Lăng Lăng. La Tiểu Bảo gọi anh lại: “Chủ Tử Thích, cháu cũng muốn đi.” Kha Tử Thích cười nói: “Cháu ở đây chơi với mami đi.” Anh sợ La Thiên Nhã cứ ở đây lo lắng một mình. La Tiểu Bảo hiểu được dung ý của chú Tử Thích nhưng cậu sợ Lăng Lăng bị phát hiện đúng lúc đang hành động hơn. “Vâng, được ạ.” Không thể để anh nhìn ra chỗ khác lạ, cậu đành đáp ứng. Tầng hai, bên9ngoài phòng La Thiên Nhã. Kha Tử Thích đẩy cửa vào đúng lúc Lạc Lăng đi ra. Đáy mắt cậu xẹt qua tia kinh ngạc không dễ phát hiện ra.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện