Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 315: Cắn Chặt Không Buông

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 315: Cắn Chặt Không Buông


*

“Đừng xoắn xuýt.

Trên thế giới này, có được ắt có mất, cô đã lựa chọn rồi thì phải dũng cảm tiến lên.

Huống hồ, anh ấy là anh trai tôi, tôi sẽ không làm gì đâu.” Lạc Thần Dương vỗ bả vai cô ta, nói.

Hạ Nhất Y trừng mắt với anh ta, không nói gì, thẩm tính toán trong lòng.

Mấy dãy số lớn nhỏ trong này làm cho người ta nhìn vào đã thấy đau đầu nhưng anh lại nhìn chằm chằm một lúc

lâu.

“Để đó đi.” Anh không buồn ngẩng đầu lên.

Hạ Nhật Y nhẹ nhàng đặt cốc cà phê xuống, không đành lòng, khuyên nhủ: “Chủ tịch, thật ra mấy chuyện này không quan trọng, bây giờ muộn rồi,3hay là...” “Hẳn là giờ nhân viên đang oán trách tôi.

Cô để cho mọi người tan làm đi, còn nữa, cô cũng đi đi.” Lạc Thần Hi ra lệnh, vẫn không buồn ngẩng đầu lên.

Hạ Nhất Y nhẹ nhàng đẩy cửa ra, mang cà phê lên, đặt trước mặt anh: “Chủ tịch, anh uống chút cà phê cho tỉnh táo đi a.” Đồng hồ treo tường tích tắc tích tắc vang lên, nhân viên bên ngoài oán khí ngợp trời.

Chủ tịch đại nhân, ngài giơ cao đánh khẽ với bọn tôi đi.

Ngài có cần phải liều mạng như vậy không? Tập đoàn Lạc Thần dưới tay ngài quản lý đã trở nên gọn gàng hơn, phong ba bão táp trước2đó cũng dần bình ổn, nhưng ngay vào lúc tinh thần căng thẳng của nhân viên được thả lỏng thì lại nghe thấy tin phu nhân chủ tịch La Thiên Nhã mất tích, Chủ tịch thì vui buồn thất thường.

Cái này chắc liên quan tới việc La Thiên Nhã mất tích nhỉ? Thế này thì lại trở về làm chiến sĩ thi đua mặt lạnh liều mạng rồi.

Lạc Thần Hi vùi đầu trong đống tài liệu, trước mặt là bảng khai báo tài vụ mấy năm gần đây của Tập đoàn Lạc Thần.

Lạc Thần Dương cầm chén rượu lên, ngửa đầu uống.

Trong quán bar, hai người ngồi chung một chỗ nhưng lại tự ôm suy nghĩ của riêng mình.

Trong phòng3làm việc của Chủ tịch tại Tập đoàn Lạc Thần.

Mười một giờ đêm, Lạc Thần Hi vẫn vùi đầu làm việc trong phòng.

Mấy ngày nay, lúc nào anh cũng đặt mình trong trạng thái bận rộn, như thể ôm hết việc của tập đoàn lên người mình.

lâu.

“Để đó đi.” Anh không buồn ngẩng đầu lên.

Hạ Nhật Y nhẹ nhàng đặt cốc cà phê xuống, không đành lòng, khuyên nhủ: “Chủ tịch, thật ra mấy chuyện này không quan trọng, bây giờ muộn rồi, hay là...” “Hẳn là giờ nhân viên đang oán trách tôi.

Cô để cho mọi người tan làm đi, còn nữa, cô cũng đi đi.” Lạc Thần Hi ra lệnh, vẫn không buồn ngẩng đầu lên.

Hạ Nhất Y mấp9máy môi.

Cô ta đâu có ý này.

Cô ta chỉ đơn giản là quan tâm tới anh, lo lắng anh còn tiếp tục như thế thì cơ thể sẽ không chịu nổi.

“Chủ tịch, ý tôi là anh cũng về nhà nghỉ ngơi đi.

Mấy ngày nay anh quá vất vả rồi, chưa được nghỉ ngơi đầy đủ.” “Được rồi, cô đi ra ngoài đi.” Lạc Thần Hi lạnh lùng nói, chẳng thèm ngẩng lên.

Ánh mắt Hạ Nhất Y lóe lên tia mất mát và oán hận.

Cô ta đã sớm quen với việc giấu hết vui buồn giận hờn, mặc kệ là anh có nhìn thấy hay không: “Chủ tịch...” Cô ta muốn nói thêm những hình như Lạc Thần Hi phát hiện ra3vấn đề trên tài liệu, hơi cau mày hoặc có thể là do nhở ra cái gì đó nên sắc mặt trong không vui.

Hạ Nhất Y nuốt lại lời đã lên tới cổ họng, khom người, đi ra ngoài.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 315: Cắn Chặt Không Buông