Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 309: Chết Cũng Không Buông

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 309: Chết Cũng Không Buông


*

Trong mắt Lạc Thần Hi nó lại là nỗi thất vọng, một sự thất vọng trần trụi.

“Sao nào? Em thất vọng khi nhìn thấy anh?” Giọng điệu tràn ngập ghen tuông làm bầu không khí giữa hai người trở nên căng thẳng.

Không chỉ vậy, câu nói còn mang theo hàm ý châm chọc làm cho cả vườn hoa rơi vào sự lạnh lẽo.

Vừa nói xong, Lạc Thần Hi đã hối hận ngay tức khắc.

Anh đâu có muốn nói như vậy.

Vốn anh tới đây chỉ vì một mục đích rất đơn giản, thuyết phục cô, để cô trở về cùng anh.

Nhưng tiếc là anh không thể hiện ra ngoài được mà cứ chăm chú quan sát cô, đợi lời giải thích của cô.

Không phải đầu.

Thần, không phải thế đâu.

Cô đứng lên, cầm theo túi thức ăn cho cá trong tay, thờ ơ nói: “Sao anh lại tới đây?”3Áp chế xuống toàn bộ cảm xúc trong lòng, cô giả vờ bình tĩnh, giọng nói lạnh nhạt tới mức ngay cả bản thân cô cũng bị dọa.

Cô thầm cười trong lòng.

La Thiên Nhã, không ngờ có một ngày mày cũng khẩu thị tâm phi.

Rõ ràng là vừa thấy anh, tảng đá đè nặng trong lòng đã nhẹ hơn không ít nhưng cũng sợ vì vậy mà bản thân không kìm được, nhào tới ôm chặt lấy anh, nói với anh rằng cô rất nhớ anh.

Thật sự rất nhớ anh.

Người em ngóng trông là anh, là anh đó.

Anh hi vọng La Thiên Nhã có thể nói như thế với mình.

Nếu vậy, nhất định anh sẽ hạ mình xuống.

Dù có giả vờ nghiệm mặt nhưng thật ra anh đã vì câu nói đấy mà tha thứ cho cổ, cả chuyện cổ cười đầy ngọt ngào với Kha Tử Thích nữa.

Nhưng2La Thiên Nhã lại làm anh thất vọng.

Cô thầm cười trong lòng.

La Thiên Nhã, không ngờ có một ngày mày cũng khẩu thị tâm phi.

Rõ ràng là vừa thấy anh, tảng đá đè nặng trong lòng đã nhẹ hơn không ít nhưng cũng sợ vì vậy mà bản thân không kìm được, nhào tới ôm chặt lấy anh, nói với anh rằng cô rất nhớ anh.

Thật sự rất nhớ anh.

Có điều, cô không thể làm thế.

Lạc Thần Hi, em không biết tại sao lúc đó anh lại hại chết mẹ em được nhưng kết quả vẫn vậy, cha em hận anh thấu xương, sao có thể để chúng ta ở bên nhau? Dù chúng ta có yêu đối phương tới nhường nào cũng không thể ở bên nhau được.

Tính tới tính lui, thật ra anh chẳng oan ức chút nào.

Đây là mạng người, dùng tình yêu và hạnh phúc của3chúng ta đổi lại xem như là đạo lý hiển nhiên đi.

“Em biết anh đến vì cái gì mà.” Lạc Thần Hi cố nén đau khổ và cay đắng trong lòng, nhưng vẫn bị sự thờ ơ của cô nhen nhóm lửa giận, nói.

“Em sẽ không về cùng anh, ngày hôm đó em đã nói rõ.” La Thiên Nhã quay đầu sang chỗ khác, dứt khoát nói.

Nhưng cô nào biết, khi cô nói chuyện, giọng nói còn kèm theo tiếng khóc nức nở.

Lạc Thần Hi bước tới trước mặt, dùng hai tay nắm chặt hai vai cô: “Thiên Nhã, em nhìn anh này.” La Thiên Nhã không nghe lời, ngược lại còn quay hẳn mặt sang chỗ khác.

“Anh bảo em nhìn anh mà nói chuyện.” Anh quát.

La Thiên Nhã vẫn thờ ơ, cúi đầu quay sang nhìn đàn cá chép trong hồ cá đang thưởng thức món ăn mới cô9cho chúng ăn.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 309: Chết Cũng Không Buông