Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 306: Bảo Bối Nhỏ Cãi Nhau

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 306: Bảo Bối Nhỏ Cãi Nhau


*

Cửa vừa mới đóng không bao lâu, tiếng gõ cửa đã vang lên.

Lạc Thần Dương đang nằm trên giường, bất đắc dĩ nói: “Vào đi.” Tạ Phương Phi ngồi xuống bên giường con trai, nói: “Thằng nhóc thối này, về sau đừng chọc giận cha con nữa.

Con không biết đâu, khoảng thời gian này cha con rất khổ.

Con nghĩ thử xem, cha con như chó nhà có đám sau khi bị người anh trai độc ác của con đuổi ra khỏi thành phố A.

Thật đấy, về sau đừng chọc giận cha con nữa.” “Con biết rồi.” Lạc Thần Dương bất đắc dĩ đáp.

Cửa nhẹ nhàng đóng lại, Lạc Thần Dương đan hai tay sau ót, nhìn ra bầu trời bên ngoài cửa sổ.

Tối3đen tựa như trái tim anh ta.

Tại biệt thự nhà họ Lạc.

“Cái gì? Mami Thiên Nhã của các con đang ở trong biệt thự của Kha Tử Thích?” Đồ Hoa Kỳ đập tay lên bàn, không tin vào những gì mình vừa nghe được.

Nó có nghĩa là gì? Ông ấy bị đuổi khỏi nơi này chẳng khác nào đã bị đuổi ra khỏi địa bàn của mình, Lạc Thần Hi là tên thổ phỉ chiếm địa bàn không chịu buông tay.

Tập đoàn Lạc Thần vốn thuộc về cha con, giờ lại bị cậu ta nắm chặt, còn muốn đuổi cùng giết tận cha con.

Đây không phải hành vi của thổ phỉ thì là cái gì?” Lạc Thần Dương bất đắc dĩ cười: “Mẹ, mẹ2đúng là người tam quan bất chính.” “Sao lại tam quan bất chính được? Mẹ thấy con mới là người tam quan bất chính ấy, con đang giúp ai thế?” “Nếu con không giúp cha thì con làm bao nhiêu chuyện như thế để làm gì?” Lạc Thần Dương ảo não nói.

Lúc này, Tạ Phương Phi nở nụ cười: “Thần Dương à, mẹ và cha đều biết mình đã để con chịu tủi thân nhưng không còn cách nào khác.

Để cho con tham gia vào chuyện này là việc mẹ không đồng tình nhất.

Con là con trai duy nhất của mẹ, ngộ nhỡ chuyện này bị vỡ lở thì hỏng.” Bà ta nói với giọng nghẹn ngào.

“Được rồi.

Mẹ, mẹ đừng ở đây lải nhải3với con nữa, con hiểu rồi.

Mẹ đi ra ngoài đi, con muốn yên lặng một lúc.” Tạ Phương Phi lau nước mắt, nói: “Được rồi, mẹ không quấy rầy con nữa.

Con cứ yên lặng một lúc đi.

Cửa nhẹ nhàng đóng lại, Lạc Thần Dương đan hai tay sau ót, nhìn ra bầu trời bên ngoài cửa sổ.

Tối đen tựa như trái tim anh ta.

Tại biệt thự nhà họ Lạc.

“Cái gì? Mami Thiên Nhã của các con đang ở trong biệt thự của Kha Tử Thích?” Đồ Hoa Kỳ đập tay lên bàn, không tin vào những gì mình vừa nghe được.

La Tiểu Bảo gật đầu, Lạc Lăng không nói gì.

“Không được, mami phải đi tìm cô ấy về.” “Không được.” La Tiểu Bảo gọi cô9ấy lại.

“Sao lại không được? Hai người các con tội gì mà không đi đón cô ấy về? Dù có chuyện gì xảy ra thì các con cũng mãi là người một nhà mà.” La Tiểu Bảo đăm chiêu: “Dù bọn con có đi đón mami Thiên Nhã về thì cũng chưa chắc mami đã chịu trở về cùng bọn con.” Đồ Hoa Kỳ tức giận: “Haiz, chẳng lẽ các con cho rằng Thiên Nhã muốn vứt bỏ các con thật: Không thể nào, lòng dạ mami các con thế nào các con còn không biết sao?” La Tiểu Bảo nói: “Con biết, chắc là mami có điều gì khó nói.“.

“Chúng ta là con trai của mami, cha là người đàn ông của mami nhưng3vì sao khi có điều khó nói, mami lại tình nguyện đi theo Kha Tử Thích mà không nói với chúng ta?” Lạc Lăng cả ngày không nói lời nào cuối cùng cũng mở

miệng.

Dường như La Tiểu Bảo đã bị lời nói của cậu chọc giận, nói với giọng khẳng định: “Lăng Lăng, đó là vì mami lo lắng cho chúng ta.

Mami thà một mình chịu đựng tất cả đau khổ.” “Nếu đã là người một nhà thì mami nên san sẻ sự đau khổ đó với chúng ta.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 306: Bảo Bối Nhỏ Cãi Nhau