*
“Lăng Lăng, dù thế nào thì mami cũng yêu con.” Lạc Thần Hi xoa đầu Lạc Lăng, dịu dàng nói. Lạc Lặng nhìn Lạc Thần Hi, cái miệng nhỏ nhắn hơi mím lại, hỏi: “Cha, cha giam mình trong phòng sách suốt một ngày một đêm như vậy là do đã gặp mami rồi đúng không? Mami nói thế nào ạ? Có nhắc tới con và Tiểu Bảo không?” Lạc Thần Hi nắm chặt tay, con ngươi sâu thẳm dần trở nên ảm đạm. Lạc Lăng cắn răng, quay mặt sang chỗ khác. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nhỏ nhắn. Hai bảo bối nhỏ thông minh hơn cả người lớn, khôn ngoan hơn cả cái đầu của hai người trưởng thành cộng lại.Cũng bởi vì hai đứa trẻ3quá thông minh, dễ dàng nhìn thấu được mọi chuyện khiến người ta đau lòng.Thế nên, không thể để cho hai đứa trẻ biết.“Karen, cô không nói thì chúng tôi có thể đi điều tra.” La Tiểu Bảo nghiệm mặt nói.“Vậy các em đi điều tra đi, đến hỏi chị làm gì.” Karen phản bác.“Con hiểu rồi.Cha, cha không cần phải nói gì hết.” Cậu đứng lên, muốn đi vào.“Lăng Lăng!” Lạc Thần Hi gọi cậu lại.Lạc Lăng cố nén nước mắt: “Cha, chúng ta vào ăn cơm đi, chắc Tiểu Bảo nấu xong rồi đấy.” Lạc Thần Hi gật đầu, ôm lấy con trai: “Được, chúng ta vào ăn cơm thôi.” Tại quán cà phê Thiên Mạc.Hai bảo bối nhỏ ngồi đối diện nhau, im lặng2uống cà phê, người nào người nấy không nói gì, mỗi bên tự ôm lấy suy nghĩ của riêng mình.Bầu không khí ngột ngạt kéo dài tới tận khi Karen đến mới bị phá vỡ.“Haiz, hai thằng nhóc các em thật là, bày ra vẻ mặt đau khổ như thể làm gì chứ? Còn nữa, các em gọi chị tới đây làm gì? Bản tiểu thư rất bận rộn đấy.” La Tiểu Bảo đặt cốc cà phê xuống, bí hiểm nhìn cô: “Nói đi, cô đã biết cái gì.” Karen đoán được ngay hai đứa trẻ này sao lại tới tìm mình, khách sáo nói: “Chị không biết gì cả.” “Cô biết tôi muốn hỏi cái gì nên chắc chắn là cô biết được cái gì đó.”3La Tiểu Bảo nói lắt léo.Karen bĩu môi: “Hai em đừng hỏi chị, cái gì nên nói chị đã nói hết với cha các em rồi.” “Cô biết mami Thiên Nhã đang ở đâu? Mau nói cho tôi biết đi, cha không nói.” La Tiểu Bảo hỏi.“Cha các em không nói chắc chắn là có nguyên nhân.Vì vậy, chị cũng sẽ không nói.” Nếu để hai bảo bối nhỏ biết được mẹ mình ở bên một người đàn ông khác, vì người đàn ông ấy mà bỏ mặc bọn họ thì không biết trái tim nhỏ bé của chúng phải chịu tổn thương tới mức nào nữa.Cũng bởi vì hai đứa trẻ quá thông minh, dễ dàng nhìn thấu được mọi chuyện khiến người ta đau lòng. Thế nên,9không thể để cho hai đứa trẻ biết. “Karen, cô không nói thì chúng tôi có thể đi điều tra.” La Tiểu Bảo nghiệm mặt nói. “Vậy các em đi điều tra đi, đến hỏi chị làm gì.” Karen phản bác. “Tôi cho mình thêm một cơ hội nữa để đi hỏi rõ.” Đột nhiên, Lạc Lăng mở miệng nói. Cậu tự cho mình thêm một cơ hội nữa đi thay đổi suy nghĩ của mami Thiên Nhã, đón mami về.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện