*
“Giúp cô ta? Cô định giúp thế nào?” Hạ Nhật Y nheo mắt lại, hỏi. “Tôi sẽ dùng phương pháp của mình.” “Có phải giữa cô và cụ Lạc có bí mật không thể để người khác biệt không?” Hạ Nhất Y nhìn cô ta bằng ánh mắt nghi hoặc. Hạ Vân Cẩm liếc mắt nhìn cô ta: “Thư ký Hạ, phải biết đối nhân xử thế nhé. Có đôi khi cô không cần biết nhiều, biết nhiều sẽ không tốt cho cô đâu.” Ngược lại, Hạ Nhất Y rất hứng thú: “Bây giờ cô trắng tay, dựa vào cái gì mà cụ Lạc lại giúp cô?” Hạ Vân Cẩm hừ lạnh: “Dù tôi không có gì trong tay nhưng cụ Lạc thà nhận tôi làm cháu dâu chứ không chấp nhận La Thiên Nhã làm vợ Thần.” Hạ Nhất Y cười nhạt: “Cô tự tin về bản thân mình thật đấy.” Hạ Vân3Cảm thấy nực cười: “Không phải tôi tự tin, mà là tôi biết được một số việc cô không biết.” Hạ Nhất Y nhướng mày: “Ồ? Xin được lắng nghe.” Hạ Vân Cẩm bật cười ha ha, giống như đã nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên thế gian: “Thư ký Hạ, tôi đâu có uống say, cô nghĩ tôi sẽ nói cho cô biết sao? Đây là kế hoạch của tôi.” Hạ Nhật Y không phản ứng gì. Nếu tôi không cẩn thận nói cho Chủ tịch biết cô có ý đồ với anh ấy thì, ha ha, hậu quả phía sau không tưởng tượng nổi đâu.” Hạ Vân Cẩm không chịu thua: “Cô đừng có tác oai tác quái.Nếu Thần biết, cô nghĩ cô còn cơ hội ở lại bên cạnh Thần sao? Đối với anh ấy, cô chỉ là thư ký, sẽ không có chuyện anh2ấy giơ cao đánh khẽ.”Hạ Nhất Y cười, không cho là đúng.“Cô cười cái gì?” Hạ Vân Cẩm không vui, hỏi.“Tôi cười vì thấy tôi và cô quá ngốc.Cô ta biết, Hạ Vân Cẩm không thể nào nói cho mình chuyện này: “Cô nghĩ với lợi thế cô có trong tay đủ để cụ Lạc tiếp nhận cô trở thành người nhà họ Lạc lần nữa, làm người thừa kế Tập đoàn Lạc Thần? Cha cô, Hạ Chi Hoa đã vào tù, hơn nữa giờ còn tự sát chết trong đó.” Hạ Vân Cẩm nhìn cô ta đầy dữ tợn, căm hận nói: “Là do cha tôi không may mắn, bị lôi ra làm con tốt thí mạng.” Hạ Nhất Y hừ lạnh: “Con tốt thí mạng? Ai bảo ông ta ngu ngốc, muốn nắm được tính mạng của Chủ tịch.” Hạ Vân Cẩm tức giận, vung tay lên muốn3tát cho Hạ Nhất Y một cái: “Cô nói cái gì? Cô lặp lại lần nữa!” Hạ Nhất Y nhanh nhẹn tóm lấy cổ tay Hạ Vân Cẩm, không để cho bàn tay đó chạm vào mặt mình, nhìn cô ta bằng ánh mắt châm biếm, lên tiếng nhắc nhở: “Đừng có vênh váo, hống hách.Bây giờ cô không có tư cách để làm thế với tôi đâu.”Hạ Vân Cẩm căm hận bỏ tay xuống, lạnh lùng nhìn Hạ Nhất Y: “Người vênh váo là cô đấy, Hạ Nhất Y.Dù thế nào thì phần thắng của tôi cũng cao hơn cô, tôi có cơ hội trở về bên cạnh Thần, còn cô thì không.” Hạ Nhất Y cười nhạt: “Thật sao? Thế thì tôi mỏi mắt mong chờ.” Hạ Vân Cẩm hừ lạnh: “Cứ nhìn mà xem.” “Đừng quên, giờ tôi là người hợp tác với cô chứ không phải kẻ9địch.” Hạ Nhất Y cười như không cười, nhắc nhở.Hạ Vân Cẩm nhìn cô ta: “Nếu đã vậy, cô không nên đắc tội với tôi.” “Hình như người cần phải lấy lòng là cô mới đúng.Chuyện của La Thiên Nhã còn chưa giải quyết xong đã lục đục nội bộ rồi.” Hạ Vân Cẩm trừng mắt với cô ta: “Là do cô gây sự trước thì có.” Hạ Nhất Y cầm ly cocktail trước mặt lên, nhìn chất lỏng xinh đẹp trong ly, nhếch miệng: “Giờ chưa phải lúc để tôi và cố đấu với nhau đâu.” “Cô hiểu được là tốt.” Hạ Vân Cẩm liếc cô ta, lạnh giọng nói.“Tiếp theo cố định làm gì?” Hạ Nhất Y hỏi.Hạ Vân Cẩm cười đầy mờ ám: “Cô bảo tôi nên làm gì? Mới nãy không phải đã rõ sao?” “Cách tốt nhất là nhận được sự tín nhiệm của Chủ3tịch trong khoảng thời gian này, nhưng, Chủ tịch không phải người bình thường, chỉ cần đuổi cô khẽ động một cái, có khi anh ấy đã biết cô muốn làm gì rồi.” Hạ Vân Cẩm cười, nói với giọng châm chọc: “Thật à? Đúng là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường nhỉ.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện