*
“Ôi, đau chết tôi.” Lạc Thần Dương ôm lấy chân của mình, không ngờ động tác của người phụ nữ này lại nhanh như vậy. Xông lên cho anh ta một đá, còn dùng hết sức bình sinh. Karen hừ lạnh: “Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi.” Lạc Thần Dương nhìn cô thô bạo lên xe rồi đóng rầm cửa lại cứ như đập vỡ vỏ trứng gà, không chút khách sáo. Anh ta lắc đầu, cười, leo lên xe. Cô hỏi, anh họ quanh co, Thiên Nhã không nói lên lời.Đây không phải chột dạ thì là gì? “Nếu tôi đoán không nhầm thì cô vừa gặp anh họ mình, đúng không?” Lạc Thần Dương hỏi, dù cô đang ngồi đưa lưng về phía mình.“Giờ tôi không muốn nói gì cả.Anh đừng nói chuyện với tôi nữa được không?” Lạc Thần Dương gật đầu: “Được thôi, nếu cô muốn3coi tôi như không khí thì cứ việc.” “Đừng đối xử với tôi tốt như vậy, tôi không thể nào thích anh được.” Nhìn hàng cây ven đường, Karen quyết định.Lạc Thần Dương cười: “Cô đúng là biết tự mình đa tình.“Sao nào? Không bị bắt nạt thì cô tới đây thăm người thân à? Bị người thân đuổi ra ngoài?” Lạc Thần Dương hỏi, chưa từ bỏ ý định.Karen trợn trắng mắt nhìn anh ta, không nói gì.Đôi mắt sưng đỏ dường như vẫn còn có thể tiết ra nước mắt.“Được rồi, không nói thì không nói.” Anh ta khởi động xe.Xe Lạc Thần Dương rời khỏi, Kha Tử Thích bước ra khỏi con đường mòn cắt ngang với đường lớn.Nhìn theo chiếc xe nghênh ngang rời đi, anh hít sâu một hơi.“Karen, xin lỗi em.” Anh lẩm bẩm.Mở cửa sổ, Karen nhoài người ra, đờ đẫn nhìn2phong cảnh ven đường.Đau nhức trên mặt làm sao sánh được với sự đau đớn trong lòng.Sao anh họ lại biến thành như vậy? Còn Thiên Nhã nữa, không phải cậu ấy yêu Lạc Thần Hi và hai bảo bối nhỏ nhất sao? Tại sao lại thế? Không lẽ trong chuyện này thật sự có ẩn tình? Nhưng nếu có ẩn tình thật thì bọn họ phải nói cho cô biết chứ.Đây không phải chột dạ thì là gì? “Nếu tôi đoán không nhầm thì cô vừa gặp anh họ mình, đúng không?” Lạc Thần Dương hỏi, dù cô đang ngồi đưa lưng về phía mình. “Giờ tôi không muốn nói gì cả. Anh đừng nói chuyện với tôi nữa được không?” Lạc Thần Dương gật đầu: “Được thôi, nếu cô muốn coi tôi như không khí thì cứ việc.” “Đừng đối xử với tôi tốt như vậy, tôi không thể nào thích3anh được.” Nhìn hàng cây ven đường, Karen quyết định. Lạc Thần Dương cười: “Cô đúng là biết tự mình đa tình. Tôi đối xử tốt với cô chẳng qua là...” “Chẳng qua là gì?” Karen nghiêng đầu hỏi anh ta, dường như thật sự muốn biết đáp án. Lạc Thần Dương ho khan: “Chẳng qua là tôi đối xử với người phụ nữ nào cũng vậy, biết thương hoa tiếc ngọc.” Karen hừ lạnh, hung ác nhìn anh ta chằm chằm: “Nếu anh không thích tôi thì sao đêm hôm đó lại hôn trộm tôi? Tôi còn chưa tính số với anh vụ này đâu!” Lạc Thần Dương nhếch miệng: “Tôi hôn trộm cô? Tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi, cố ý hôn cô ở trước mặt anh họ cô đấy.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện