Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 293: S U Không Lường Được

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 293: S U Không Lường Được


*

Em là người mẹ mà bọn trẻ yêu nhất, anh tin rằng hai đứa nó sẽ hiểu được cho nỗi khổ của em.” Thiên Nhã nhìn anh, thầm cảm kích trong lòng.

Anh không hỏi vì sao, chẳng hỏi cái gì nhưng vẫn đứng trên lập trường của cô mà làm chỗ dựa cho cô, dù biết rõ mang theo cô bên người nguy hiểm tới cỡ nào.

“Tử Thích, anh không cần phải giữ em ở lại.

Thân mà biết, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.” Cô hiểu rất rõ tính cách bá đạo của Lạc Thần Hi.

có người của hai bên đang theo dõi hành tung của anh.

Thiên Nhã gật đầu, tựa như đang suy nghĩ gì đó.

Kha Tử Thích nhìn thấu suy nghĩ của cô: “Em đã đồng ý với anh, sẽ không đột nhiên không nói tiếng nào rời3khỏi.” Thiên Nhã thở dài đầy bất đắc dĩ.

Quả nhiên Tử Thích rất hiểu cô, ngay cả cô đang suy nghĩ gì cũng biết.

“Được rồi, em đồng ý với anh.

Nếu anh biết cô ở chỗ Kha Tử Thích, nhất định là sẽ hiểu lầm, đến lúc đó anh có thể làm ra chuyện gì, cô thật sự không dám tưởng tượng.

Kha Tử Thích xoa đầu cô: “Anh không sợ anh ta, anh chỉ sợ không có tin tức của em.” “Nhưng, em không thể để anh ấy biết em đang ở đâu.” Cô không có can đảm để đối mặt với Lạc Thần Hi.

Cô sợ sau khi gặp mặt, bản thân sẽ đánh liều ở lại bên cạnh anh và hai bảo bối nhỏ.

“Yên tâm đi, tạm thời bọn họ không tìm ra được chỗ này đâu.

Có điều, chắc sắp tới anh không2thể tới thăm em thường xuyên, quá nhiều người đang theo dõi.” Nếu anh đoán không sai thì giờ ít nhất...

Em sẽ ngoan ngoãn ở lại chỗ này, ít nhất là trước khi rời đi cũng sẽ nói với anh một tiếng.” Ánh mắt Kha Tử Thích thoáng có tia thất vọng.

Cuối cùng, cô vẫn muốn rời khỏi đây, đúng không? “Ừm.” Anh nhàn nhạt đáp lại.

Hai người im lặng, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

“Thiên Nhã, Thiên Nhã! Em quay lại, quay lại đây!” Lạc Thần Hi tỉnh dậy, đập vào mắt là hai bảo bối nhỏ đang đứng ở mép giường.

“Cha, cuối cùng cha cũng tỉnh lại rồi!” “Cha, để con gọi bác sĩ tới kiểm tra cho cha nhé.” Nhìn quanh phòng bệnh một lượt, không thấy bóng dáng cô đâu, ngay cả mùi hương thuộc về3cô cũng không có.

Cuối cùng, cô vẫn muốn rời khỏi đây, đúng không? “Ừm.” Anh nhàn nhạt đáp lại.

Hai người im lặng, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

“Thiên Nhã, Thiên Nhã! Em quay lại, quay lại đây!” Lạc Thần Hi tỉnh dậy, đập vào mắt là hai bảo bối nhỏ đang đứng ở mép giường.

“Cha, cuối cùng cha cũng tỉnh lại rồi!” “Cha, để con gọi bác sĩ tới kiểm tra cho cha nhé.” Nhìn quanh phòng bệnh một lượt, không thấy bóng dáng cô đâu, ngay cả mùi hương thuộc về cô cũng không có.

“Mami các con đâu?” Đã nhìn rõ nhưng anh vẫn cố hỏi.

Anh không tin là Thiên Nhã lại tuyệt tình như vậy, ngay cả khi anh bị thương cũng không thèm quan tâm.

“Mami, mami...” La Tiểu Bảo ấp úng.

“Mami các con có tới thăm cha không?9Có lén tới thăm cha lần nào không?” Câu nói mang theo sự trông chờ.

Lần đầu tiên, anh thấy mình hèn mọn tới vậy, chỉ cầu cô liếc mắt nhìn một cái.

Ít nhất...

tim của anh không còn quá tuyệt vọng nữa.

“Mami chưa từng xuất hiện.” Lạc Lăng cắn răng, nói cho anh biết sự thật.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 293: S U Không Lường Được