Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 290: Điều Kiện Giao Dịch

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 290: Điều Kiện Giao Dịch


*

Kha Tử Thích cứng đờ người, không biết trả lời cô sao cho phải.

Nhìn vết thương trên trán cô được bằng bó, lòng anh đau nhói.

“Karen, em đừng như thế.

Việc bây giờ em cần làm là nghỉ ngơi cho tốt.” “Đi ra ngoài.

Kha Tử Thích, tôi không muốn gặp lại anh nữa.” Karen quát, cả khuôn mặt giàn dụa nước mắt.

“Đi ra ngoài! Tôi bảo anh đi ra ngoài!” Cô lại quát.

Kha Tử Thích nắm chặt tay, cười dịu dàng: “Được, anh đi ra ngoài trước.

Em nghỉ ngơi đi.” Nhìn theo bóng lưng anh đẩy cửa đi ra ngoài, nước mắt Karen lại trào ra.

“Xảy ra chuyện gì thế? Tử Thích, cháu nói gì với Karen đấy? Lẽ nào chuyện đêm qua nó3uống say không biết trời trăng mây đất gì là vì cháu sao? Cháu có biết là thiếu chút nữa thì con bé...

Tử Thích, cháu ba lần bốn lượt làm tổn thương con bé, cháu cảm thấy con gái của Thiệu Vĩnh Sang rất dễ bắt nạt sao? Cậu không chấp nhận lời xin lỗi của cháu, cháu nhất định phải làm chút chuyện gì đó để bù đắp.” “Chuyện cháu có thể làm là rời xa cô ấy.” “Rời xa con bé? Cháu có ý gì?”

“Cháu biết cô ấy yêu cháu nhưng cháu đã thích người khác.

Cậu cũng biết mà, hơn nữa cha mẹ cháu cũng rất thích Thiên Nhã.” “Đừng lấy cha mẹ ra dọa cậu! Cậu chỉ muốn con gái của2cậu hạnh phúc!” “Cậu hiểu thế nào là hạnh phúc sao? Để cho con mình lấy một người không yêu mình?” “Cháu đúng là không biết điều.

Cháu nghĩ giờ Kha thị vẫn còn là Kha thị của ngày trước sao? Chỉ khi cháu và Thiệu thị kết thân, kết hôn với con gái của Thiệu Vĩnh Sang mới giúp Kha thị khôi phục được thực lực trước kia.

Thậm chí, nó còn có thể lớn mạnh hơn, vượt qua cả Tập đoàn Lạc Thân.” “Cậu, trong sự nghiệp phải có tâm chí mạnh mẽ.

haiz! Chuyện của người trẻ tuổi bọn cháu,

mơ không muốn quản nhưng Tử Thích, cháu làm thế này là rất quá đáng!” Mẹ Thiệu sốt ruột thay con gái, quở trách Kha3Tử Thích mấy câu.

“Bà đi vào chăm sóc Karen đi, tôi có chút chuyện muốn nói với Tử Thích.” Thiệu Vĩnh Sang nói.

Trong hành lang bệnh viện.

“Cậu, xin lỗi, là do cháu...” “Karen là đứa con gái duy nhất của cậu.

“Cháu biết cô ấy yêu cháu nhưng cháu đã thích người khác.

Cậu cũng biết mà, hơn nữa cha mẹ cháu cũng rất thích Thiên Nhã.” “Đừng lấy cha mẹ ra dọa cậu! Cậu chỉ muốn con gái của cậu hạnh phúc!” “Cậu hiểu thế nào là hạnh phúc sao? Để cho con mình lấy một người không yêu mình?” “Cháu đúng là không biết điều.

Cháu nghĩ giờ Kha thị vẫn còn là Kha thị của ngày trước sao? Chỉ khi cháu và Thiệu thị kết9thân, kết hôn với con gái của Thiệu Vĩnh Sang mới giúp Kha thị khôi phục được thực lực trước kia.

Thậm chí, nó còn có thể lớn mạnh hơn, vượt qua cả Tập đoàn Lạc Thân.” “Cậu, trong sự nghiệp phải có tâm chí mạnh mẽ.

Cháu tin là cháu có thể dựa vào sự cố gắng của bản thân.” Thiệu Vĩnh Sang rất khinh thường lời anh nói: “Dựa vào bản thân? Nếu không có Thiệu thị thì giờ Kha thị đã gặp nguy cơ sụp đổ rồi.

Vậy mà cháu còn nói được tới tâm chí mạnh mẽ và dựa vào bản thân?” “Nguy hiểm lần này có người thao túng, giờ cháu đang điều tra, cháu tin rằng rồi sẽ có một ngày có3thể phơi bày nó ra ánh sáng.” Thiệu Vĩnh Sang hừ lạnh: “Thì ra tinh lực của cháu không đặt trên đó, thảo nào Lạc Thần Hi có thể xoay cháu tới sứt đầu mẻ trán.” “Nếu không bắt người phía sau màn đen lại, có lẽ cuộc chiến này sẽ càng lúc càng nghiêm trọng.” “Cháu dấn thân vào trong đó, bắt kẻ ra tay độc ác ra bên ngoài, cháu nghĩ cháu có thể lui về toàn vẹn sao? Cả đời này, cháu và Lạc Thần Hi chỉ có thể làm kẻ địch của nhau.

Cháu yêu người phụ nữ của anh ta, người phụ nữ cháu yêu lại yêu anh ta, chỉ bằng điểm này thôi đã khiến hai người không cách nào hợp tác với nhau.” “Công ra công, tư ra từ, cháu không nghĩ tới việc hợp tác với anh ta nhưng cháu muốn tìm ra sự thật.” “Nếu thật sự có chân tướng phía sau, giờ cháu nói muốn tóm lấy cũng không thể tóm được.

Từ trước tới nay, Kha thị và Thiệu thị như được sinh ra cùng một gốc đại thụ.

Nếu Kha thị ngã, Thiệu thì sẽ bị liên lụy nhưng cậu có thể giảm được sự liên lụy đó xuống thấp nhất có thể.

Nhưng Kha thị thì sao? Nếu không có Thiệu thị, hừ, cậu tin là chẳng mấy chốc nó sẽ đứng trước nguy cơ phá sản.” “Cháu biết cậu bỏ rất nhiều công sức vào Kha thị, cháu cũng..” “Đừng nói nhảm nữa, cậu nói rồi, cháu biết phải làm thế nào để cho con gái cậu hạnh phúc chứ?” “Hạnh phúc mà Karen muốn, chỉ sợ là cháu không cho được.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 290: Điều Kiện Giao Dịch