Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 288: Đêm Nay Theo Anh

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 288: Đêm Nay Theo Anh


*

Vì vậy, trong nhà anh không có người hầu, chỉ có người đúng giờ tới quét dọn nhà cửa cho sạch sẽ thôi.

Thiên Nhã đứng dựa vào cửa nhìn Kha Tử Thích đang đeo tạp dề, bận rộn như một người đàn ông của gia đình, mỉm cười: “Tử Thích, sau này nửa kia của anh chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, anh là một người đàn ông tốt.” Kha Tử Thích quay đầu nháy mắt ra hiệu, cười: “Nửa kia? Em đang tự khen em sau này sẽ rất hạnh phúc à?” Thiên Nhã bất đắc dĩ cười: “Ai da, anh càng ngày càng ba hoa rồi.

Mới một thời gian không gặp, chẳng biết anh học được ở đâu nữa.” Kha Tử3Thích tiếp tục làm cá: “Chỉ cần có thể khiến em thích, làm em cười, anh biến thành cái gì cũng được.” Nụ cười của Thiên Nhã cứng lại.

Cô mấp máy môi, nói: “Tử Thích, anh đừng đối xử với em quá tốt.

Kha Tử Thích dịu dàng khoác thêm cho cô áo khoác ngoài.

Thấy cô không động đậy, anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô trên cầu nhỏ, vai sát vai: “Đang nghĩ tới hai bảo bối nhỏ à?” Anh nhìn lên bầu trời đen kịt có lác đác vài ngôi sao.

“Ừm.” Thiên Nhã nhìn lên trời, đáp.

“Vậy em nhớ anh ta không?” Thiên Nhã không trả lời.

Hai người cùng im lặng.

Em không báo đáp gì cho anh.” Thiên Nhã2nở nụ cười miễn cưỡng, nhưng cô không hề nhận ra là nụ cười cô trông rất đau khổ.

“Tối lạnh lắm, đi vào thôi.

Ở ngoài vườn sẽ trúng gió đấy.” Mấy ngày nay, Thiên Nhã rất thích đứng ngây người trên cây cầu nhỏ trong vườn hoa.

Một lần ngây người tận mấy tiếng đồng hồ.

Cô nhìn về hướng kia, là hướng có anh.

Khóe miệng Kha Tử Thích hơi nhếch lên.

Có thể ở bên cạnh cô như vậy, dù cho sợ hãi cũng không thể nói, dù biết trong lòng cô nghĩ tới người đàn ông khác nhưng vẫn cố gắng hạnh phúc.

Chỉ là, anh đau lòng thay cô mà thôi.

Anh khoác tay lên vai cô, an ủi: “Dù thế nào đi chăng3nữa, anh cũng giúp em.

Em muốn khóc thì khóc đi, đừng che giấu quá nhiều.” Lòng đau nhói, mắt ẩm ướt, lại có thêm lời nói của Kha Tử Thích làm cho bức tường kiên cố vất vả cô mới xây dựng được sụp đổ.

Có thể ở bên cạnh cô như vậy, dù cho sợ hãi cũng không thể nói, dù biết trong lòng cô nghĩ tới người đàn ông khác nhưng vẫn cố gắng hạnh phúc.

Chỉ là, anh đau lòng thay cô mà thôi.

Anh khoác tay lên vai cô, an ủi: “Dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng giúp em.

Em muốn khóc thì khóc đi, đừng che giấu quá nhiều.” Lòng đau nhói, mắt ẩm ướt, lại có thêm lời nói9của Kha Tử Thích làm cho bức tường kiên cố vất vả cô mới xây dựng được sụp đổ.

Cô gục trên vai anh, khóc.

Cô nhớ hai bảo bối nhỏ, nhớ Lạc Thần Hi.

Thật sự rất nhớ.

Vì sao ông trời lại sắp xếp như thế? Nếu đã không muốn cô ở bên Lạc Thần Hi thì sao lại để cô gặp được anh? Còn sinh ra hai đứa con? Vì sao lại khiến cô và anh dây dưa không rõ với nhau, tim của cô giờ không thu về được nữa rồi.

Tim cô rất đau, đau tới mức như giây tiếp theo có thể chia năm xẻ bảy.

Cô biết anh đang điên cuồng tìm cô, cũng nhớ cố nhưng hai người không thể gặp3lại.

Vì sao lại đối xử với bọn cô như thế? Lạc Thần Hi, chân tướng năm đó là gì? Anh có điều khó nói, đúng không? “Cứ khóc đi.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 288: Đêm Nay Theo Anh