Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 285: Cho Biết Tay

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 285: Cho Biết Tay


*

Không ngờ quãng thời gian sau đó lại xảy ra nhiều chuyện. Giờ phút này, cô nên rời khỏi đây, có điều, lần này rời khỏi đây cô chỉ có thể mang theo chút tình cảm vương vấn và ràng buộc.

Dây thường xuân quấn quanh lá cây, phủ lên khắp mặt tường phía tây. Dường như từng lá cây phải cố gắng rất nhiều mới có thể vươn ra ngoài bờ tường. Có một số lá đã khô vàng, cũng có một số lá còn xanh biếc. Thành phố A không phân biệt bốn mùa rõ ràng, nóng lạnh không chênh lệch quá nhiều nhưng cô rất thích, thật sự rất thích nơi đây.

Đây là thành phố đem lại cho cô cảm giác thân thuộc. Nhưng về sau nó không còn3thuộc về cô và cô không còn thuộc về nó nữa. Dù vậy, lòng cô vẫn mãi ở lại nơi này. Nơi này có người mà cô yêu nhất.

Bỗng, trên vai có gì đó ấm áp. Là Kha Tử Thích nhẹ nhàng phủ thêm cho cô lớp áo khoác mỏng.

Thiên Nhã phì cười: “Đâu có đâu.”

Kha Tử Thích ngây người nhìn Thiên Nhã cười: “Không tồi, em đã cười lại rồi. Mấy ngày nay em cứ trưng ra khuôn mặt đau khổ làm anh tưởng em bị điểm huyệt huyệt cười chứ.”

Thiên Nhã mím môi, không vui: “Anh trở nên thích nói đùa từ khi nào thế? Toàn nói mấy chuyện vớ vẩn.”

Kha Tử Thích tiếp lời: “Này có là gì. Chỉ cần em muốn nghe thì sau này2ngày nào anh cũng trêu em.”

Nụ cười của Thiên Nhã cứng đờ. Về sau sao? Cô không cho anh được về sau đâu. Dù là trước đây, bây giờ hay tương lai.

“Tử Thích, em...” Cô cúi đầu, không biết nên nói thế nào.

Thấy cô khổ sở, Kha Tử Thích ôm chầm lấy vai cô: “Đi thôi, chúng ta đi vào. Ngoài vườn lạnh lắm, thân thể em vừa mới tốt hơn chút, không thể bị trúng gió.”

Thiên Nhã gật đầu. Hai người chậm rãi đi vào.

Tại Tập đoàn Kha thị.

“Anh họ, mấy ngày nay anh sao thế? Đi đâu cũng không cho em đi theo.” Karen ngồi xuống đối diện bàn làm việc của anh, nói với giọng tủi thân.

“Cơ thể em còn yếu, cần chú ý hơn.” Kha3Tử Thích nhìn cô, dịu dàng nói. Trong cặp mắt dịu dàng như nước kia là sự thương tiếc vô hạn.

Thiên Nhã giữ lấy áo khoác, nói: “Cảm ơn anh, Tử Thích.”

“Em có biết bao nhiêu năm nay, câu em nói với anh nhiều nhất là gì không?”

Thiên Nhã khó hiểu: “Là gì?”

Kha Tử Thích nói với giọng tự giễu: “Là cảm ơn. Em rất hay nói cho anh mấy câu cảm ơn, xin lỗi. Nói thật, anh nghe chán lắm rồi. Từ nay về sau, anh không muốn nghe lời khách sáo như thế nữa. Có được không?”

Thấy cô khổ sở, Kha Tử Thích ôm chầm lấy vai cô: “Đi thôi, chúng ta đi vào. Ngoài vườn lạnh lắm, thân thể em vừa mới tốt hơn chút, không thể bị9trúng gió.”

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 285: Cho Biết Tay